Thẩm Húc quan sát mấy ngày, thấy uy h.i.ế.p cảnh cáo của mình đúng là có tác dụng thật, Chu Song Oanh đã trở nên an phận, không hề gây chuyện nữa. Hắn nhẹ nhàng thở ra. Nếu không, thôn Thượng Thủy có vị nữ chủ ác độc như vậy, thật sự là rất nguy hiểm.
Nói ra thì, vận mệnh kiếp trước của Chu Song Oanh đúng là thảm thật. Cho nên trong mắt Thẩm Húc, cô ta muốn báo thù, muốn làm giàu, muốn trở thành người trên người, đều không có gì đáng phải chỉ trích, nhưng cô ta không nên gây tai họa cho người khác.
Đáng tiếc, chính vì đời trước bi thảm, đối lập hoàn toàn với Lưu Manh Manh luôn thuận buồm xuôi gió, cất cao khúc hoan ca, khi nhỏ hai người còn là bạn bè tay trong tay cùng nhau chơi đùa, xuất thân không khác nhau lắm, khởi điểm không khác nhau lắm, vậy mà cuộc đời lại đi về hai hướng bất đồng, một người bay về phía chân trời, một người rơi xuống địa ngục.
Đối lập quá mãnh liệt như vậy, khiến Chu Song Oanh không thể nào quên được. Thậm chí trong rất nhiều đêm bị Lương Kiến Bình tra tấn, cô ta từng ảo tưởng, nếu mình là Lưu Manh manh thì tốt rồi, cộng thêm hận ý đối với Lương Kiến Bình, Thẩm Hướng An và Chu Ái Quân, khiến Chu Song Oanh chìm đắm trong vực sâu thù hận và ghen ghét, không thể nào tự kiềm chế được.
Trong sách, cô ta cũng từng trải qua thời kỳ tâm lý hắn ám, chính vào khoảng thời gian này. Nhưng bởi vì sau khi trọng sinh, mọi chuyện đều trôi chảy, mặc dù ban đầu cũng gặp phải tình trạng Tiền Tắc Nhân từ chối ý tốt, cuối cùng sau khi cô ta cố gắng bám riết không tha, Tiền Tắc Nhân cũng tiếp nhận cô ta. Cô ta dễ dàng lấy được hộp trang sức vàng, thuận lợi thiết lập quan hệ chú cháu tốt đẹp với nguyên thân, để nguyên thân nhường công việc cho Chu Ái Quốc.
Vân Chi
Có lẽ mỗi việc trải qua đều từng có nhấp nhô, nhưng những nhấp nhô ấy đều có thể vượt qua dưới sự cố gắng của cô ta, tất cả đều phát triển theo hướng mà cô ta mong muốn, từng mục đích của cô ta đều thuận lợi thành công.
Cuộc sống của cô ta càng ngày càng tốt.
Có đôi khi con người phức tạp như vậy đó. Có được càng nhiều, tâm lý càng cứng cỏi hơn, chấp niệm trong quá khứ cũng dần dần tiêu tan từng chút một.
Cho nên, trong sách, thời kỳ tâm lý hắc ám của Chu Song Oanh không kéo dài quá lâu, thậm chí chưa kịp hiển lộ ra ngoài, đã chậm rãi tiêu trừ, thoát ra khỏi khốn cảnh.
Đáng tiếc, hiện tại tất cả đều đã thay đổi. Hiện giờ tâm lý của Chu Song Oanh vặn vẹo hơn so với giai đoạn đầu trong nguyên tác rất nhiều. Nếu trong sách viết lúc này Chu Song Oanh chỉ ích kỷ và coi trọng lợi ích quá nặng, thì Chu Song Oanh hiện tại có thể nói là âm ngoan và ác độc.
Trong sách, dưới vầng sáng của nữ chủ, Chu Song Oanh dần dần được tẩy trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-199-hy-vong-co-ta-tinh-ngo.html.]
Ví dụ như, đối với Tiền Tắc Nhân, cô ta chỉ xum xoe, chứ không hề thiết kế âm mưu cướp đoạt ơn cứu mạng. Cũng vì cô ta xum xoe như thế, đã trợ giúp Tiền Tắc Nhân và Ôn Học Nghĩa vượt qua cửa ải khó khăn. Mặc dù mục đích ban đầu của cô ta không đơn thuần, nhưng sau khi ở chung lâu dài, cũng có tình cảm ông cháu thật sự với Tiền Tắc Nhân.
Ví dụ như, đối với Thẩm Phồn, cô ta quan tâm săn sóc bởi vì Thẩm Phồn là người bạn tốt nhất của cô ta. Nhận ra được tình cảm của Thẩm Phồn, lại không dám nói ra là vì không muốn thấy Thẩm Phồn xấu hổ, sợ sau khi chọc thủng tầng giấy mỏng này, hai người sẽ không thể làm bạn được nữa.
Tiếp nhận tình cảm của Thẩm Phồn, là vì cô ta thật sự bị Thẩm Phồn làm cho cảm động, thật lòng nghĩ tới chuyện sẽ ở bên cậu ta. Cuối cùng lại lần nữa vứt bỏ Thẩm Phồn, lao vào vòng tay của nam chủ, là vì cô ta phát hiện ra cảm động không phải cảm tình, người trong lòng cô ta yêu vẫn là nam chủ. Cô ta không thể lừa gạt Thẩm Phồn.
Nếu như, trong nguyên tác tất cả mọi chuyện nữ chủ làm đều có thể tìm được lời giải thích, tìm được cách tẩy trắng, vậy hiện tại thì sao?
Hiện giờ tất cả những việc Chu Song Oanh từng làm phải tẩy trắng thế nào?
Thẩm Húc không biết mấy ngày qua Chu Song Oanh an phận, là giả vờ, hay là thật sự tỉnh ngộ, nhưng hắn vẫn hy vọng là vế sau hơn.
Cho dù trong nguyên tác cô ta đối xử với Thẩm Phồn thế nào, ít nhất hiện giờ đều chưa phát sinh. Có hắn ở đây, tất cả những chuyện ấy đều không có khả năng phát sinh. Cho nên Thẩm Húc không hề rối rắm với tình tiết trong nguyên tác.
Thẩm Húc rất hy vọng nữ chủ có thể tỉnh ngộ, không chấp nhất về Lưu Manh Manh, không chấp nhất với Tiền Tắc Nhân, không chấp nhất với việc thu hoạch lợi ích từ người khác nữa.
Cô ta có thể dựa vào bản thân sáng lập một mảnh trời, như vậy, cô ta mới có đủ tư cách và tiền vốn để kiềm chế, đối phó với Chu Ái Quân và Thẩm Hướng An rồi. Có cô ta đi trước, Thẩm Húc có thể đỡ tốn không ít sức lực.
Trong thời đại bó buộc này, hắn muốn làm gì đều phải co đầu rút cổ. Đợi sau khi cải cách mở cửa, hắn sẽ có không gian phát triển rộng lớn hơn. Hắn muốn đặt tinh lực của mình vào chuyện quan trọng.
Cho nên, Chu Song Oanh thật sự tỉnh ngộ là tốt nhất. Nếu như giả vờ cũng không sao. Cho dù giả vờ, ít nhất cô ta cũng phải giả vờ suốt ba năm hắn còn ở thôn Thượng Thủy này, nếu là như vậy, cũng được thôi.”
Chu Song Oanh cụp đuôi làm người, thôn Thượng Thủy khôi phục lại vẻ yên bình vốn có, tất cả đều tiến hành theo đúng kế hoạch.