Chu Ái Quân làm mai bị từ chối không lâu, cha cô ta nhận được một đơn hàng, có người tìm ông ấy đặt làm một đống gia cụ, số lượng không nhỏ, sau khi hoàn thành có thể kiếm được một khoản lớn. Đối phương đặt cọc một phần ba, nhưng yêu cầu phải dùng chất liệu gỗ tốt, số tiền đặt cọc ấy không đủ mua nguyên liệu, cha cô ta phải vay mượn không ít, vất vả suốt hai tháng cuối cùng cũng hoàn thành.
Đợi đến khi giao hàng nhận tiền, đối phương lại nói không mua nữa. Khi đó nhà bọn họ không phải công ty, cũng không ký hợp đồng, thấy chẳng những không kiếm được tiền, còn tổn thất thảm trọng, cha cô ta nóng nảy, cãi nhau với đối phương. Đối phương có vài người, tính tình cũng không phải vừa, cãi qua cãi lại đánh nhau lúc nào không hay.
Trong lúc hỗn loạn, một người bên đối phương đột nhiên ngã ra đất, không động đậy, cứ như vậy đi đời nhà ma.
Lúc này không chỉ là tổn thất về tiền nữa, mà cha cô ta còn dính phải án kiện tụng liên quan đến mạng người.
Mẹ cô ta luống cuống, cô ta cũng luống cuống. Cha cô ta bị bắt, hai mẹ con cô ta hoang mang lo sợ. Đúng vào lúc ấy, Chu Ái Quân lại tới nhà nhắc tới Lương Kiến Bình, nói anh ta có quan hệ với cục công an, chỉ cần cô ta gả cho Lương Kiến Bình, còn sợ Lương Kiến Bình không giúp đỡ vớt cha vợ ra ngoài sao?
Mẹ cô ta động lòng, cố ý lên huyện hỏi thăm về Lương Kiến Bình. Các giáo viên khác trong trường học đều nói anh ta rất tốt, học sinh cũng nói như vậy, mẹ cô ta mới nhả ra, cô ta cũng gật đầu, cuối cùng đồng ý hôn sự này.
Sau khi kết hôn, quả nhiên Lương Kiến Bình đã cứu cha cô ta ra, anh ta bàn bạc với gia đình người c.h.ế.t kia, tự bỏ tiền túi ra bồi thường cho đối phương một khoản tiền để bọn họ rút đơn kiện. Nhưng ngay sau đó, ngày mẹ cô ta tới đồn công an đón cha cô ta về, trên đường về lại xảy ra tai nạn xe cộ.
Tài xế gây chuyện bỏ chạy, cha cô ta c.h.ế.t ngay tại chỗ, mẹ cô ta giữ được tính mạng, nhưng đầu óc lại bị thương nặng, tụ m.á.u náo, vị trí m.á.u tụ không tốt, không cách nào làm phẫu thuật, chỉ có thể hy vọng cơ thể tự chữa khỏi.
Từ đó về sau, mẹ cô ta khi tỉnh táo khi thì hồ đồ, thường xuyên đau đầu, còn hay ngất xỉu. Bởi vì khi còn trẻ làm việc quá vất vả, trong cơ thể ủ nhiều mầm bệnh, lúc này đều hiện ra, tình hình nghiêm trọng, phải thường trú trong bệnh viện, để bác sĩ theo dõi.
Lương Kiến Bình bận lên bận xuống, tìm bệnh viện, mời y tá. Khi đó, cô ta vô cùng cảm động, thậm chí đã quyết tâm, cả đời này sẽ đối xử tốt với Lương Kiến Bình, đền đáp anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-197-kiep-truoc-cua-chu-song-oanh-2.html.]
Nhưng khi cô ta cho rằng tất cả vận rủi đã kết thúc, ai ngờ khi ấy chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi. Lương Kiến Bình lộ ra gương mặt thật của anh ta. Khi ở nhà anh ta thường xuyên đánh đập Chu Song Oanh, vui cũng đánh, không vui cũng đánh. Đặc biệt trong chuyện phòng the, càng đánh hung dữ hơn, dùng đủ loại tra tấn, giống như chỉ như vậy mới có thể mang đến cho anh ta khoái cảm.
Thậm chí anh ta còn không cho phép Chu Song Oanh để người ngoài nhìn thấy vết thương, không cho phép cô ta kể với người ngoài. Cô ta từng nghĩ tới chuyện phản kháng, nghĩ tới chuyện ly hôn, nhưng đều không được. Lương Kiến Bình nói thẳng với cô ta, mẹ cô ta đang nằm trong tay mình, bệnh viện là do anh ta cố ý sắp xếp, y tá cũng là người của anh ta…
Khi Chu Song Oanh nói sẽ báo cảnh sát, Lương Kiến Bình lại càng cười lớn hơn, không sợ hãi gì bảo cô ta cứ làm đi.
Vân Chi
Anh ta nói cha anh ta là phó sở trưởng sở công an, cục trưởng bên này là do cha anh ta đề cử. Anh ta đảm bảo, cô vừa tới đồn công an báo án chân trước, ngay lập tức sẽ có người báo cho anh ta biết chuyện rồi. Đương nhiên, cô ta có thể tìm quần chúng giúp đỡ, thậm chí là báo chí. Nhưng Chu Ái Quân sẽ chứng minh vì cha mẹ cô ta gặp chuyện không may, khiến cô ta bị kích thích quá lớn, dẫn tới đầu óc không bình thường.
Lương Kiến Bình phá hoại hết đường lui của cô ta, khi đó cô ta mới biết, nhà họ Lương là gia đình thế nào. Bọn họ chỉ lấy giấy đăng ký kết hôn không tổ chức hôn lễ, khi ấy nhà cô ta xảy ra quá nhiều chuyện, Lương Kiến Bình nói, biết cô ta lo cho cha mẹ, đợi sau khi giải quyết xong mọi chuyện, cô ta bình tĩnh lại, sẽ dẫn cô ta đi gặp cha mẹ anh ta sau.
Hóa ra tất cả đều là lý do, căn bản anh ta chưa từng nghĩ tới việc để Chu Song Oanh gặp cha mẹ mình. Cưới cô ta, đăng ký kết hôn, chỉ vì muốn quang minh chính đại ép cô ta làm nô lệ cho mình.
Sau đó, cô ta còn phát hiện ra, người vợ trước của Lương Kiến Bình căn bản không phải ly hôn, mà đã chết. Vợ trước của anh ta đã chết, vì bị anh ta đánh. Tuy rằng gia cảnh của nhà vợ trước không so được với nhà họ Lương, nhưng cũng không kém.
Nhà mẹ đẻ vợ trước từng nghi ngờ, muốn nghiệm thi, muốn nhà họ Lương cho bọn họ câu trả lời. Cha của Lương Kiến Bình phải tốn không ít công sức mới giải quyết xong việc này. Nhà mẹ đẻ vợ trước không có chứng cứ, chỉ có thể từ bỏ, nhưng đối phương chưa bao giờ quên việc này. Nhà họ Lương sợ tiếp tục sinh chuyện, nên đã điều Lương Kiến Bình từ tỉnh thành xuống huyện Dương Sơn.
Lương Kiến Bình không kiềm chế nổi dục vọng của bản thân, nhưng cũng nhận được bài học từ đời vợ trước, lần này anh ta thông minh hơn, cố ý tìm nhà có gia cảnh không tốt, còn tìm cơ hội khống chế mẹ Chu Song Oanh làm con tin, từ đó anh ta có thể muốn làm gì thì làm. Cho dù mọi chuyện bại lộ, vẫn có Chu Ái Quân là người thân của đối phương đứng ra nói chuyện giúp anh ta.
Anh ta không việc gì phải lo lắng cả.