Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 163: Nhà họ Phương ngã ngựa

Cập nhật lúc: 2025-05-11 08:10:22
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người nhà họ Phương đều khiếp sợ, mẹ Phương đứng phắt dậy: “Ăn đút lót nhận hối lộ? Sợ là các anh lầm rồi, tôi và ông Phương nhà chúng tôi đều là người an phận, trước nay chỉ biết vùi đầu vào công việc, cũng không dám làm chuyện kiểu này. Các anh nói nhận được cử báo, là ai cử báo? Có chứng cứ không?”

Người của đồn công an đâu thèm nhiều lời với bà ta, trực tiếp xông vào nhà, xắn tay áo lên lục soát.

Sao mẹ Phương có thể để bọn họ làm càn như vậy: “Các anh là công bộc của nhân dân, quốc gia giao cho các anh quyền lợi không phải để các anh tùy ý làm xằng làm bậy, nhiễu loạn cuộc sống của người dân thế này. Không có chứng cứ, các anh không thể lục soát!”

Bà ta vừa nói hết câu, người dẫn đầu đã bước vào phòng ngủ chính, kéo tấm nệm giường lên, giỡ ván giường ra. Bên dưới vậy mà còn có một tầng ngầm! Trong tầng ngầm đó bọn họ tìm được một chiếc hộp, mở hộp ra là có thể trông thấy một chồng tiền mặt bên trên. Đếm qua qua thôi đã hơn vạn tệ rồi.

Với năng lực của nhà họ Phương, đủ để có cuộc sống hơi dư dả, nhưng tuyệt đối không thể tiết kiệm được nhiều tiền như vậy. Đặc biệt là bên dưới sấp tiền mặt ấy, còn có một quyển sổ nhỏ, bên trong ghi lại đủ các mục “Có qua có lại”.

Sắc mặt cha mẹ Phương trắng bệch ra.

Vốn dĩ mẹ Phương còn định nói ra tên em trai nhà mình, tốt xấu gì đều làm công an cả, luôn có chút tác dụng, bây giờ thì không cần phải nói nữa rồi. Thân mình bà ta lung lay, rồi lăn ra ngất xỉu.

Tại sao lại như vậy? Mấy thứ này ngoài bà ta và ông Phương ra, ngay cả mấy đứa con trong nhà cũng không biết, vì phòng ngừa bọn họ không giữ được mồm miệng, không cẩn thận nói ra ngoài.

Bà ta với ông Phương lại càng không cần phải nói, chưa bao giờ lộ ra nửa chữ, thậm chí còn không dám ăn xải phung phí, tất cả đều giấu đi, đợi sau này truyền lại cho con cháu.

Nhưng rõ ràng là chuyện bí mật như vậy, đồ vật được giấu kín đáo như vậy, những người này lại giống như quen cửa quen nẻo, giống như đã biết đồ được giấu ở nơi nào từ trước rồi, căn bản không cần lục soát, vừa tìm đã thấy ngay.

Rốt cuộc làm cách nào bọn họ lại biết được?

Nhưng mà hiện tại không phải lúc so đo những điều ấy.

Khi mẹ Phương tỉnh lại, trên tay đã có thêm một chiếc còng, nhìn sang cha Phương bên cạnh, cũng giống vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-163-nha-ho-phuong-nga-ngua.html.]

Mãi cho đến khi hai người bị dẫn đi, những người khác trong nhà họ Phương vẫn đang trong tình trạng sững sờ.

Cái quỷ gì vậy? Sao lại thế này? Đã xảy ra chuyện gì thế?

***

Chuyện nhà họ Phương truyền tới thôn Thượng Thủy, đã là nửa tháng sau.

Vân Chi

Trong nửa tháng ấy, công an căn cứ vào quyển sổ nhỏ lấy được ở nhà họ Phương lần theo dấu vết, bắt được không ít người đút lót nhận hối lộ. Cuộc vận động xóa sạch phần tử cặn bã lần này vô cùng ồn ào huyên náo, gây ra động tĩnh rất lớn ở huyện thành.

Ai có thể ngờ được, một vị phó trạm trưởng trạm lương thực và một vị cán sự công đoàn lại có thể lợi dụng chức quyền, tham ô được một khoản hơn vạn tệ? Không ít dân chúng đều không thể nào tưởng tượng nổi, bọn họ làm thế nào để gom được số tiền lớn ấy. Phó trạm trưởng trạm lương thực, nếu nói chức vụ này nhỏ, thì cũng không tính là quá nhỏ. Nhưng nói là lớn, thì chắc chắn không thể xưng là quá lớn. Chỉ dựa vào nó mà kiếm được hơn vạn tệ?

Chưa hết đâu, hai người con trai nhà họ Phương còn không đến trạm lương thực làm việc, bởi vì bọn họ có vị trí khác càng tốt hơn. Một người làm ở phòng thủy lợi, một người làm ở sở điện lực. Trước đây hàng xóm láng giềng luôn nói, nhân tài trong nhà họ Phương xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Hai đứa con trai đều là người có năng lực, dựa vào bản lĩnh của mình kiếm được việc làm, không cần dựa vào cha mẹ.

Bây giờ bọn họ mới biết, hóa ra công việc tốt ấy, căn bản là do cha mẹ Phương bỏ tiền ra mua được.

Nói ra thì, thật ra chuyện kiểu này không phải ít, ví dụ như khi Thẩm Húc xin vào đội vận chuyển, cũng phải âm thầm thao tác một phen. Nhưng không ai moi ra thì không sao, bị vạch trần trước công chúng lại là chuyện khác.

Huống chi, từ xưa đến nay, tội nhận hối lộ luôn lớn hơn tội đút lót. Trước mắt vấn đề nghiêm trọng nhất đối vưới cha mẹ Phương chính là “Tham ô”. Không chỉ riêng bọn họ, thậm chí người cậu nhà họ Phương ở thị trấn bên cạnh cũng bị liên lụy.

Bởi vì trong số tiền hơn một vạn tệ này, có năm nghìn là do bọn họ lợi dụng danh nghĩa em cậu nhà họ Phương lấy được.

Cha mẹ Phương mất chức, bị phán bảy năm tù. Em cậu nhà họ Phương mất chức, bị phán năm năm. Anh Cả, anh Hai nhà họ Phương cũng mất việc làm, Chu Ái Quân cũng bị liên lụy.

Nói ra thì, anh ta chỉ là con rể, xem như người ngoài, nếu công việc vẫn còn ở xưởng in ấn, không phải dựa vào nhà họ Phương, thì có khả năng vẫn giữ được. Nhưng ai bảo trước đây anh ta ghét bỏ công việc ăn không ngồi rỗi ở xưởng in ấn, không muốn ngốc ở đó, nhân cơ hội có chuyện của Hướng Quế Liên, anh ta đã bảo nhà họ Phương giúp đỡ điều tới trạm lương thực chứ?

Vốn dĩ cho rằng từ giờ con đường thăng chức sẽ bằng phẳng, nào ngờ trước mặt lại là vực sâu.

Loading...