Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 156: Chu Song Oanh định dùng cách gì

Cập nhật lúc: 2025-05-11 02:56:34
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối. Sau khi dỗ Thẩm Thần ngủ rồi, Thẩm Húc mới rảnh rỗi nói chuyện phiếm với Điền Tùng Ngọc. Đúng lúc ấy, ngoài cửa sổ vang lên tiếng gõ thình thịch. Thẩm Húc ra ngoài thì trông thấy Chu Ái Hồng.

“Trước đây anh bảo em theo dõi Oanh Oanh, em vẫn luôn chú ý đến con bé.”

“Cô phát hiện điều gì?”

Vân Chi

“Sáng sớm hôm chị dâu Tư xảy ra chuyện, khi trời còn chưa sáng, em có rời giường đi vệ sinh, thì trông thấy con bé đang cầm chậu gỗ nghịch nước, còn khiến nước văng tung tóe khắp nơi. Lúc ấy em chỉ cảm thấy kỳ quái thôi, vì đang giữa mùa đông, ngoài ruộng không có việc gì, mọi người đều dậy muộn hơn một chút. Anh Cả với chị dâu Cả vẫn chưa dậy, con bé là một đứa trẻ sao đã dậy rồi? Nhưng em cũng không nghĩ nhiều.”

“Sau đó chị dâu Tư bị ngã, chính vì dẫm phải nước do con bé đổ ra. Nhưng em vẫn chỉ nghĩ là trùng hợp. Có điều hai ngày qua, em đã phát hiện ra điểm không đúng, mỗi lần có người nhắc tới chuyện chị dâu Tư sinh non, hình như con bé đều rất vui vẻ, tâm trạng vô cùng tốt.”

“Hôm nay…… Hôm nay em còn nghe trộm được con bé nói thầm trong phòng, nói đã xử lý xong Phương Giai Giai, nên đến lượt anh Tư rồi. Anh Tư cho rằng anh ta leo lên nhà họ Phương là có thể giữ được công việc, có thể thăng chức sao? Đừng mơ mộng hão huyền!”

Chu Ái Hồng nghe xong cảm thấy cả người run lên, không phải vì lạnh mà vì bị Chu Song Oanh dọa. Cô ta không thể quên được ánh mắt Chu Song Oanh khi nói những lời này, giống hệt như mắt rắn độc, có thể cắn người ta một cái bất cứ lúc nào.

Trước đây khi Thẩm Húc bảo cô ta theo dõi Chu Song Oanh, cô ta còn cảm thấy kỳ quái. Chu Song Oanh chỉ là một đứa trẻ, sang năm mới bảy tuổi, có gì mà phải theo dõi. Nhưng vì miếng ăn, cô ta không hỏi gì thêm, yên lặng làm theo. Hiện giờ cuối cùng cô ta đã biết! Đó đâu phải là đứa trẻ, nào có đứa trẻ đáng sợ như vậy!

“Cô ta định đối phó với Chu Ái Quân thế nào?”

Chu Ái Hồng lắc đầu: “Em không biết. Nghe có vẻ như sẽ làm anh Tư mất việc làm.”

“Cô không bị cô ta phát hiện chứ?”

“Không, em rất cẩn thận.”

Cô ta nào dám để Chu Song Oanh phát hiện ra!

Thẩm Húc gật đầu, nhìn chằm chằm vào Chu Ái Hồng: “Vậy bây giờ cô nghĩ thế nào? Muốn nói tin tức này cho Chu Ái Quân, để cậu ta đề phòng không?”

Chu Ái Hồng sửng sốt, cúi đầu một lát, rồi cắn chặt môi dưới: “Em sẽ không nói.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-156-chu-song-oanh-dinh-dung-cach-gi.html.]

Giọng cô ta rất nhỏ, trong mắt mang theo vài phần oán hận.

Chu Ái Quân trách cô ta lắm miệng nói ra chuyện bán cách làm sa tế, sao cô ta lại không trách Chu Ái Quân? Rõ ràng người bán cách làm sa tế không phải cô ta, người được lợi cũng không phải cô ta, Chu Ái Quân dựa vào đâu lại trách cô ta? Dựa vào đâu khi phân gia không chia lương thực cho cô ta? Dựa vào đâu năm lần bảy lượt nói với người khác trong nhà là do cô ta sao, khiến mẹ và anh Hai đều oán hận cô ta?

Chu Ái Quân xui xẻo thì liên quan gì đến cô ta? Còn lâu cô ta mới nói!

“Ngược lại làm vậy cũng tốt. Nếu cô nói ra, chưa chắc Chu Ái Quân đã tin. Cho dù tin, sợ là cũng không giữ bí mật giúp cô, đến lúc đó để lộ chuyện này ra ngoài, Chu Song Oanh sẽ biết là do cô nghe lén, như vậy sẽ không tốt cho cô.”

Chu Ái Hồng sửng sốt, đúng ta cô ta chưa hề nghĩ tới điểm này.

Chu Ái Hồng mím chặt môi: “Em sẽ không nói!”

Vẫn là bốn chữ ấy, nhưng ngữ điệu đã hoàn toàn khác trước, thái độ cũng kiên định hơn vài phần.

Thẩm Húc gật đầu, bưng một bát đậu hũ xào thịt nhỏ từ trong nhà ra cho cô ta: “Cũng lâu rồi cô chưa được ăn thịt, ăn kín đáo một chút, đừng để người khác nhìn thấy, đến lúc đó lại không giữ được.”

Chu Ái Hồng nuốt nước miếng, vui sướng nhận lấy: “Cảm ơn anh Ba…… Không, anh Thẩm.”

“Bên chỗ Chu Song Oanh, vẫn theo dõi cho tôi, nhưng đừng theo dõi sát sao quá, cẩn thận bị cô ta phát hiện ra.”

“Vâng!”

Không phải chỉ là theo dõi một người sao? Có cơm có thức ăn có thịt, cô ta làm được!

Tiễn Chu Ái Hồng về rồi, Thẩm Húc ngồi xuống bắt đầu trầm tư. Công việc của Chu Ái Quân là lấy từ tay hắn, tuy rằng đã cho hắn bốn trăm đồng, nhưng bốn trăm đồng này so với những gì nguyên thân đã trả giá vì nhà họ Chu, đúng là không đáng nhắc tới. Nói là tiền mua công việc, thà nói là tiền nguyên thân nên được thì đúng hơn.

Bởi vậy, sau khi giải quyết Hướng Quế Liên, vốn dĩ hắn cũng không định để Chu Ái Quân vẫn vẻ vang làm công nhân như trước. Không ngờ Chu Song Oanh lại có ý nghĩ giống hắn. Nếu đã như vậy, đỡ mất công hắn ra tay.

Đột nhiên hắn có chút tò mò, rốt cuộc Chu Song Oanh định dùng cách gì nhỉ?

Loading...