Lần này động tĩnh quá lớn, Lưu Diễm Hoa cũng nghe được. Thấy Chu Ái Đảng và Trương Lệ Phân quay đầu về phòng, cô ta còn không rõ mục đích của Chu Song Oanh sao? Cô ta vươn một ngón tay ra khẽ chọc vào trán Chu Song oanh: “Đồ lanh lợi này!”
Chu Song Oanh cười hì hì, chớp chớp mắt, bám lấy cánh tay Lưu Diễm Hoa, đầu gối lên khuỷu tay cô ta làm nũng. Trong lòng lại lạnh lùng trào phúng hai vợ chồng Chu Ái Đảng: Ngu xuẩn!
Vừa gây sự với Chu Ái Quân, vừa cố kỵ nhà họ Phương đã đồng ý tìm việc giúp mình.
Nghĩ cái quái gì vậy? Nếu muốn gây sự, thì phải gây sự đến cùng chứ. Vừa khó chịu vì Chu Ái Quân chiếm lợi nhiều hơn mình, ngày ngày sinh sự. Lại không dám nhẫn tâm làm đến cùng.
Quan hệ giữa hai bên đã cứng như băng rồi, còn trông cậy vào người ta tìm việc làm cho mình sao? Đúng là đầu óc vào nước rồi!
Nếu bọn họ có điều cố kỵ, vậy thì để cô ta giúp bọn họ xé rách hoàn toàn điều cố kỵ ấy xuống.
Không lâu sau, nhà họ Chu lại lần nữa trở nên ầm ĩ.
Đám người đi ăn tiệc đầy tháng về nghe thấy động tĩnh, cả đám lại nhíu mày, vô cùng không vui.
“Chu Ái Quân, mày chơi tao đấy à! Hôm nay ông đây làm thịt mày!”
Vân Chi
“Anh Hai, anh bình tĩnh một chút, anh bỏ cái cuốc xuống trước đã!”
“A, hai người muốn làm gì, muốn g.i.ế.c người à?”
……
Tiếng kêu đánh kêu g.i.ế.c truyền đến, mũi chân Lưu Đại Hoa xoay chuyển, đi về phía nhà họ Chu. Người bên cạnh giữ chặt bà ta lại: “Bà làm cái gì thế? Đi gây chuyện với bọn họ à? Đừng để bọn họ có cơ hội ăn vạ bà, cẩn thận rước họa vào thân.”
“Nếu bọn họ chỉ cãi nhau, đương nhiên tôi mặc kệ rồi. Nhưng tôi thấy tiếng kêu này không đúng lắm. Chu Ái Đảng đã vác cuốc lên rồi, nếu như đập vào đầu một cái, vậy chẳng phải… Không thể để bọn họ thật sự gây ra án mạng được! Kim Thủy nhà chúng tôi làm bí thư chi bộ thôn nhiều năm như vậy rồi, còn muốn thăng chức lên trên đấy!”
Xảy ra án mạng, đương nhiên cán bộ thôn sẽ bị ảnh hưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-154-phuong-giai-giai-trung-chieu.html.]
Lưu Đại Hoa khăng khăng đòi đi, mấy người bên cạnh thấy thế cũng dứt khoát đi theo.
Khi mọi người ddaayar cửa bước vào, thì trông thấy Chu Ái Quân đang chạy trốn quanh sân, Chu Ái Đảng thì như hung thần, giơ cuốc lên đuổi phía sau. Phương Giai Giai đứng ở cửa phòng phía xa, sợ tới mức khuôn mặt trắng bệch không khác gì tờ giấy, vừa sợ hãi vừa vô cùng lo lắng, sợ Chu Ái Quân sơ ý một cái sẽ rơi vào độc thủ của Chu Ái Đảng.
Cô ta vừa sợ vừa cuống, nhìn Chu Ái Đảng đuổi sát Chu Ái Quân, trái tim như sắp lao ra khỏi cổ họng, một chân theo bản năng bước qua ngạch cửa, muốn chạy tới ngăn cản.
Nào ngờ mới chạy được hai bước, đã bị trượt chân, một tiếng thét chói tai vang lên, ngã mạnh xuống đất.
Phương Giai Giai lập tức cảm thấy cả người đều đau, đặc biệt là bụng. Một dòng chất lỏng ấm áp chảy ra từ trong cơ thể.
Phương Giai Giai cúi đầu, vừa thấy cảnh ấy, hai mắt đã trợn trừng: “Máu? Máu! Bụng… Con trai tôi! Ái Quân, Ái Quân, giúp em với, mau tới đây giúp em!”
Cuối cùng đám người Lưu Đại Hoa vẫn giúp đỡ, nâng Phương Giai Giai dậy về giường nằm. Bọn họ đều lớn tuổi rồi, cũng từng mang thai sinh sản vài lần. Không ít người khi mang thai từng thấy máu, nhưng chỉ một chút mà thôi, chảy m.á.u không nhiều còn có thể giữ được. Nhưng giữa mùa đông mặc quần áo dày thế này, m.á.u loãng có thể làm quần bông sũng nước, nhuộm đỏ một mảng, tình hình này sợ là không ổn.
Xảy ra chuyện ấy, Chu Ái Đảng sững sờ, Chu Ái Quân càng sững sờ hơn.
Trên trán Phương Giai Giai đổ đầy mồ hôi, đau đến mức cắn tím cả môi: “Cứu tôi với! Cứu con tôi với! Cầu xin mọi người!”
Có người đề nghị đi mời thầy thuốc lý. Lưu Đại Hoa lại lắc đầu: “Sợ là thầy thuốc Ly cũng không giúp được, nhưng mà vẫn nên mời người ta tới đây rồi tính tiếp. Một người đi mời thầy thuốc Lý, một người đi dắt xe bò qua đây, mau chống đưa người tới bệnh viện, để thầy thuốc Lý đi cùng, thì tốt hơn.”
Bên này vô cùng rối ren.
Bên kia, Chu Song Oanh chống hai tay dưới cằm, dựa vào cửa sổ nhìn cảnh này,khóe miệng chậm rãi cong lên. Cô ta cảm thấy mỹ mãn nhẹ nhàng đóng cửa sổ đang khép hờ lại, vỗ vỗ bụi đất trên tay, lạnh lùng hừ một tiếng: “Ai bắt cô đời trước hại mẹ tôi! Đời này tôi cũng để cô nếm thử tư vị sảy thai!”
Hôm nay anh cả nhà họ Lưu tới, để cô ta tìm được cơ hội châm ngòi Chu Ái Đảng và Trương Lệ Phân. Nhưng mà, cho dù không có anh cả Lưu, cô ta vẫn có cách khiến Chu Ái Đảng gây sự với Chu Ái Quân. Tóm lại, kế hoạch tối hôm qua cô ta tốn công chuẩn bị, không thể bỏ phí được.
Khoảnh sân trước cửa phòng Chu Ái Quân, đã bị cô ta hắt nước xà phòng từ trước. Nếu không phải hiện giờ dầu quá đắt, trong nhà không có nhiều, cô ta dự định dùng dầu. Nhưng nước xà phòng pha đặc một chút, hiệu quả cũng không kém.
Hai bên đánh nhau, mọi người đang nổi nóng, tất nhiên sẽ không chú ý đến những tiểu tiết này. Trong lúc nhốn nháo, anh đuổi tôi chạy, chắc chắn sẽ có người trúng chiêu. Trong mắt cô ta, để Phương Giai Giai trúng chiêu là tốt nhất. Nếu không phải Phương Giai Giai, cho dù là ai, cô ta đều không lỗ. Dù hôm nay Phương Giai Giai có tránh được một kiếp, sau này cô ta vẫn còn biện pháp khác.