Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 153: Về phòng, lấy vũ khí

Cập nhật lúc: 2025-05-11 02:56:28
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà họ Chu.

Anh trai Lưu Diễm Hoa mang vài thứ tới. Lần này ngoài khoai tây với khoai lang đỏ ra, vậy mà còn có cả một miếng thịt khô nhỏ.

Lưu Diễm Hoa chấn động: “Anh, cái này…”

Giống như biết cô ta định nói gì, anh trai họ Lưu nhanh nhẹn nhét thịt khô vào tay cô ta: “Cho em thì chính là của em, em cầm lấy, đừng lải nhải lắm lời nữa! Chính em không ăn, chẳng lẽ không muốn cho đám trẻ được ăn sao? Sắp đến tết rồi, tiền với thịt của nhà em trong đại đội đều bị siết nợ lương thực trước đây. Không thịt không tiền, nhà em ăn tết thế nào?”

“Chị dâu có biết không?”

Anh cả nhà họ Lưu nhíu mày: “Em đừng để ý đến mụ đàn bà ấy!”

Nghe lời này là hiểu rồi, chắc chắn chị dâu cả nhà họ Lưu không biết nên mới không ngăn cản. Nếu để chị ta biết, đợi khi anh cả Lưu về nhà, còn không biết sẽ cãi nhau thế nào đâu.

Trong lòng Lưu Diễm Hoa có chút băn khoăn, bèn quay đầu vào nhà lấy cho anh ta năm đồng: “Lần trước anh không chịu nhận, lần này nhất định phải lấy. Anh, tình hình nhà anh thế nào, em còn không rõ sao? Cho dù không để ý tới chị dâu, vẫn còn cháu trai cháu gái. Nhà anh cũng chỉ có bấy nhiêu lương thực, anh lại mang cho em nhiều thế này, nhà anh ăn gì?”

“Em biết, bảo anh mang về chắc chắn anh sẽ không chịu. Nếu đã như vậy, thì dù thế nào số tiền này anh cũng phải lấy. Anh em mình là anh em ruột, em sẽ không hỏi anh có đủ hay không, nếu như còn thiếu, cứ coi như anh trợ cấp cho người em gái này nhé. Nếu như thừa, coi như người cô này cho bọn trẻ tiền mua kẹo.”

Nói xong cô ta nhét tiền vào túi áo anh cả Lưu: “Anh, em không khách sáo với anh, anh cũng đừng khách sáo với em. Chúng ta đừng đẩy tới đẩy lui như vậy.”

Thái độ của Lưu Diễm Hoa rất kiên quyết, còn nói thêm những lời này, anh cả Lưu đành phải nhận: “Được, vậy anh nhận.”

Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ, đợi đến khi ăn tết, sẽ nhét vào bao lì xì mừng tuổi lại.

“Anh mới nhận được đơn hàng, ở huyện bên cạnh. Hai ngày nữa em bảo em rể qua làm giúp anh, trước khi tết đến cố kiếm thêm ít tiền. Tuy rằng không nhiều lắm, cũng đủ để đám trẻ có cái tết vui mừng rồi.”

Lưu Diễm Hoa vui mừng khôn xiết: “Vâng!”

Chu Ái Đảng và Trương Lệ Phân lén lút đứng bên ngoài nghe trộm, trong lòng không thoải mái.

Nghề mộc của Chu Ái Đảng cũng học từ anh cả nhà họ Lưu, trước đây khi chưa phân gia, có Hướng Quế Liên nắm giữ quyền tài chính trong nhà, hễ anh cả Lưu tới tìm Chu Ái Quốc giúp đỡ, Hướng Quế Liên đều nghĩ cách để bọn họ cho Chu Ái Đảng đi cùng.

Thật ra, anh cả Lưu đâu thiếu người giúp đỡ, chẳng qua là tìm cơ hội tiếp tế cho nhà em rể mà thôi. Nhưng bị người khác dùng thủ đoạn như vậy, thấy mình tiếp tế toàn rơi vào tay người khác, anh cả Lưu vui được sao?

Tất nhiên là không vui rồi. Bởi vậy không tiếp tục làm thế nữa, có việc đều tự mình làm, thi thoảng mới giới thiệu vài mối nhỏ cho Chu Ái Quốc, số lần cũng không nhiều lắm. Còn về Chu Ái Đảng, một lần cũng không có.

May mà hiện giờ nhà họ Chu đã phân gia rồi. Chu Ái Quốc và Chu Ái Đảng đã trở thành người hai nhà hoàn toàn tách biệt. Anh cả Lưu cũng không cần cố kỵ nữa.

Thật ra Chu Ái Đảng rất muốn chạy vào bám lấy anh cả Lưu, nhưng chính anh ta cũng hiểu, cho dù anh ta mặt dày mày dạn, người ta cũng sẽ không để ý đến anh ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-153-ve-phong-lay-vu-khi.html.]

Ngẫm lại cuộc sống trước khi phân gia, nhà bọn họ sống tốt nhất. Sau khi phân gia thì sao? Ngược lại, bọn họ sống kém cỏi nhất. Chu Ái Đảng càng nghĩ càng không dễ chịu, anh ta không làm gì được Chu Ái Quân, không làm gì được Chu Ái Quốc, chỉ có thể trút giận lên người Trương Lệ Phân.

“Cô nhìn anh trai nhà người ta xem! Đây mới là dáng vẻ người làm anh trai chứ, cô xem mấy người anh trai nhà cô kìa, cần bọn họ có ích lợi gì? Sao trước đây tôi lại cưới loại người vô dụng như cô nhỉ?”

Vân Chi

Lại là như vậy, lại là như vậy!

Là do cô ta không muốn có nhà mẹ đẻ đắc lực như vậy sao?

Khóe mắt Trương Lệ Phân rưng rưng, chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Thấy anh cả Lưu sắp ra ngoài, hai người vội vàng chạy trốn.

Nhưng mà Chu Song Oanh là ai, cô ta đã trông thấy một góc áo không giấu đi được từ lâu rồi. Cho dù không nhìn thấy, vẫn có thể đoán ra được. Ai bảo mấy ngày nay, hễ nhà bọn họ có thứ gì tốt là hai vợ chồng này lại ghen ghét đỏ mắt chứ? Hôm nay anh cả Lưu hào phóng vác một túi lương thực vào nhà, bọn họ không theo dõi mới là lạ.

Hừ! Theo dõi thì thế nào? Có thể dùng ánh mắt biến đồ của người khác thành của mình sao?

Tròng mắt Chu Song Oanh xoay chuyển nhanh như chớp, trong lòng nảy ra một ý. Cô ta nghiêng đầu hỏi Lưu Diễm Hoa: “Mẹ, cha với chú Hai đều biết làm nghề mộc, vì sao bác cả chỉ tìm cha, lại không tìm chú hai?”

Lưu Diễm Hoa sửng sốt một lúc lâu, chuyện này không phải rất rõ ràng sao? Con gái cô ta thông minh như vậy, sao lại hỏi vấn đề ngốc nghếch kiểu này?

Tuy rằng nghi hoặc, nhưng Lưu Diễm Hoa vẫn trả lời: “Bác cả tới tìm cha con vì cha con là em rể bác ấy. Thật ra người trong lòng bác ấy nghĩ đến chính là mẹ, có quan hệ gì với chú Hai con?”

“Nếu người bác cả nghĩ đến là mẹ, vì sao không trực tiếp tìm mẹ? Bởi vì mẹ không biết làm mộc sao? Vậy nếu bác cả có chuyện tốt mà mẹ có thể làm, có phải sẽ trực tiếp cho mẹ hay không?”

“Đương nhiên rồi!”

Chu Song Oanh cau mày, tỏ vẻ càng khó hiểu: “Vậy vì sao nhà chú Tư lại không như thế?”

“Hả?” Lưu Diễm Hoa không theo kịp mạch não của cô ta, chuyện này thì có liên quan quái gì với Chu Ái Quân?

Chu Song Oanh cúi đầu vặn vẹo ngón tay: “Cha mẹ thím Tư nói, sau này có cơ hội tìm được việc sẽ cho chú Hai. Nhưng mà cha mẹ thím Tư thì có quan hệ gì với chú Hai? Người bọn họ để ý đương nhiên là thím Tư rồi. Công việc trong thành phố không phải chỉ đàn ông mới làm được. Chính thím Tư cũng chưa có công việc, nếu dựa theo lời mẹ nói, cha mẹ thím Tư có cơ hội tìm được việc, vì sao không cho thím Tư lại muốn cho chú Hai?”

Lưu Diễm Hoa:…… Hình như đúng là như vậy.

Chu Ái Đảng & Trương Lệ Phân:!!!

Trước đây sao bọn họ không nghĩ tới điểm này!!!

Trương Lệ Phân nhìn Chu Ái Đảng.

Chu Ái Đảng cắn răng một cái: “Về phòng, lấy vũ khí!”

Loading...