Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 139: Không cho phép xuất hiện tình huống ấy

Cập nhật lúc: 2025-05-10 10:44:12
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hướng Quế Liên bắt lấy tay anh ta, vội vàng hỏi: “Quang Tông với Diệu Tổ làm sao?”

“Cũng không có gì. Chỉ là rất nhiều bạn học cùng trong trường biết chuyện nhà chúng ta, đã mắng hai thằng bé, nói bọn trẻ có bà nội là tội phạm, nói không chừng sau này bọn nó cũng bị chộp tới nông trường. Mẹ cũng biết tính tình của Quang Tông với Diệu Tổ rồi đấy. Mới mấy ngày thôi đã đánh nhau với người khác vài trận rồi, hôm nào về nhà cũng khóc.

“Thật ra hôm nay không phải hai đứa nó không muốn tới, chỉ là anh Hai… Anh Hai không cho bọn nó tới. Có lẽ anh Hai cũng nghĩ bọn họ còn nhỏ, không thích hợp tới nơi như nhà giam trong đồn công an này.”

“Nhưng mà bọn trẻ đều là đứa trẻ ngoan. Trước khi con đi, bọn nó còn nhờ con tiện thể nhắn với mẹ, hỏi mẹ có khỏe không, có được ăn no không. Vốn dĩ con gà này con định để lại cho bọn nó hai cái đùi gà, nhưng bọn nó nói không cần, bảo con mang hết cho mẹ ăn.”

Đương nhiên, những lời này đều là lời ma quỷ, Chu Ái Quân sợ địa vị của mình trong lòng Hướng Quế Liên không đủ sức nặng, mới cố ý lôi cả hai đứa cháu trai bảo bối vào trong.

Quả nhiên chiêu này rất có tác dụng. Hướng Quế Liên chảy nước mắt ròng ròng, khóc không thành tiếng.

Chu Ái Quân thấy đã đến lúc rồi, bắt đầu giơ tay lên tự đánh chính mình vài cái.

“Mẹ, đều do con! Đều do con không tốt! Nếu không phải do con xúi mẹ bán cách làm sa tế, mẹ sẽ không bị nhốt lại. Do con đã hại mẹ! Mẹ, mẹ đánh con đi!”

Vừa nói anh ta vừa kéo tay Hướng Quế Liên đánh vào mặt mình.

Chu Đại Hải đã chào hỏi trước, khi Chu Ái Quân vào phòng còn cố ý đưa cho người trông coi hai bao thuốc, bởi vậy, hiện giờ trong căn phòng này chỉ có hai mẹ con bọn họ. Anh ta cũng đã xem qua ngoài cửa không có ai. Huống chi căn phòng không nhỏ, hắn nói chuyện không lớn, cho dù có người đứng ngoài nghe trộm cũng không nghe rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-139-khong-cho-phep-xuat-hien-tinh-huong-ay.html.]

“Mẹ, con đâu biết mọi chuyện sẽ biến thành thế này! Trước kia con đã tính toán hết mọi đường, điều khoản bảo mật cũng đã ký, xưởng thực phẩm sẽ không truyền ra ngoài. Ai ngờ người tính không bằng trời tính, xưởng thực phẩm không truyền ra, Ái Hồng lại…”

Nghe thấy cái tên này, Hướng Quế Liên còn hận ngứa răng hơn anh ta: “Con nhóc đáng c.h.ế.t đó! Để xem khi ra ngoài rồi mẹ có đánh c.h.ế.t nó hay không! Ái Quân, chuyện này sao có thể trách con được, đều do Ái Hồng, đều tại con bé làm hại.”

Chu Ái Quân lắc đầu, thấy Hướng Quế Liên không muốn đánh mình, anh ta lại bắt đầu tự đánh bản thân.

“Là ý định của con, mẹ, sao có thể không trách con được! Đều do con mới đúng! Nếu có thể, con tình nguyện người hiện giờ đang bị nhốt trong này là con, chứ không phải mẹ. nhưng mà con đã hỏi người ta rồi, cách làm sa tế là do mẹ dạy cho người khác, hợp đồng là do mẹ ấn dấu tay. Cho dù con nhận tội, cũng không thể nào cứu được mẹ, chỉ khiến bản thân bị cuốn vào mà thôi. Con không sợ mình bị cuốn vào, chỉ là con sợ, con cũng vào trong này rồi, ai sẽ nghĩ cách cứu mẹ?”

Từng cái tát nối tiếp nhau, hai bên má Chu Ái Quân nhanh chóng sưng đỏ lên. Hướng Quế Liên đau lòng muốn mạng, vội vàng ngăn cả anh ta: “Đừng đánh, đừng đánh nữa! Mẹ biết, mẹ biết hết mà! Chuyện này sao có thể trách con được, là do mẹ làm, do mẹ bị ma quỷ ám ảnh, do mẹ thấy tiền sáng mắt. Đều là do mẹ, tất cả đều tại mẹ, không liên quan gì đến con hết!”

Vân Chi

“Mẹ, mẹm yên tâm! Tuy rằng nhà họ Phương nói đoạn tuyệt quan hệ mẹ con đúng là một biện pháp hay, sẽ không liên lụy đến con, cũng không liên lụy Quang Tông với Diệu Tổ. Nhưng chúng con sẽ không bao giờ làm ra loại chuyện này! Con sẽ k hông, Quang Tông với Diệu Tổ cũng sẽ không.”

“Con sẽ nghĩ cách! Cùng lắm thì con đi cầu xin nhà họ Phương, con quỳ xuống cầu xin bọn họ. Không phải bọn họ rất thương Phương Giai Giai sao? Con đến ở rể nhà họ là được. Nếu bọn họ vẫn không chịu, con sẽ làm trâu làm ngựa cho bọn họ, hầu hạ cả gia đình bọn họ! Như vậy chắc là được rồi nhỉ?”

“Còn chuyện nợ tiền phải trả thế nào, mẹ cũng đừng lo lắng. Con mới mười tám tuổi, cuộc sống sau này vẫn còn dài. Mỗi năm trả lại một chút, hết đời này chắc sẽ có lúc trả hết. Cho dù con không trả hết, thì vẫn còn Quang Tông với Diệu Tổ. Quang Tông Diệu Tổ trả không xong, vẫn còn con trai con nữa! Tóm lại, có thể bảo vệ mẹ bình an ra ngoài, mới là quan trọng nhất!”

Từng câu từng chữ truyền vào lỗ tai Hướng Quế Liên, trong đầu bà ta lập tức huyễn hóa ra cảnh tượng, Chu Ái Quân và Chu Quang Tông Chu Diệu Tổ ăn nói khép nép, dập đầu với người khác. Ngày ngày đêm đêm cày cuốc trên đồng ruộng trong thôn, cả đời phải gánh món nợ khổng lồ, năm tháng tươi đẹp, tiền đồ tương lai, hoàn toàn biến mất.

Sắc mặt Hướng Quế Liên trắng bệch, không, bà ta quyết không cho phép tình huống như vậy xuất hiện!

Loading...