THẬP NIÊN 70: TRỌNG SINH XONG, TÔI ĐƯỢC VIÊN SĨ QUAN MẠNH NHẤT CƯNG CHIỀU HẾT MỰC - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:06:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Anh Kiến Nghiệp!"

Lục Kiến Nghiệp sững : "Sao cô tới nữa ?"

"Em yên tâm về , hôm nay thấy khá hơn chút nào ?" Giọng Hà Lâm vô cùng dịu dàng.

Khi thấy Lục Kiến Nghiệp thể xuống giường, lòng cô khấp khởi mừng thầm. Tuy là xe lăn, nhưng cô cảm thấy cơ hội của đến .

"Anh Kiến Nghiệp, ở trong lâu chắc bí bách lắm, để em đẩy ngoài dạo một vòng nhé! Không xa , chỉ loanh quanh trong khuôn viên bệnh viện thôi."

Lục Kiến Nghiệp do dự một lát, cuối cùng vẫn từ chối.

...

Chương 127: Tại gặp cô gái ?

Ở bên , khi chiếc xe lăn gửi bệnh viện, Cố Tiểu Khê cũng còn ý định chạy đó ngay lập tức nữa. Cô giường, đ.á.n.h thêm một giấc ngủ bù.

Ngụy Minh Anh về nhà, thấy Tiểu Khê tự mở cửa phòng thì nỡ đ.á.n.h thức con dâu, chỉ rón rén xuống lầu. Cố Tiểu Khê ban đầu chỉ định chợp mắt một lát, nhưng chẳng từ lúc nào ngủ thật sâu.

Trong cơn mơ màng, cô bỗng cảm thấy ai đó đang hôn . Nụ hôn của đàn ông nhẹ, đầy nâng niu và cẩn trọng, mãi một lúc Cố Tiểu Khê mới bừng tỉnh. Mở mắt , thấy gương mặt tuấn tú của Lục Kiến Sâm ở ngay sát sạt, cô chút ngẩn ngơ.

"Có nhớ ?" Lục Kiến Sâm khẽ vuốt ve vòng eo mềm mại của cô gái nhỏ, môi dán sát bên tai cô thì thầm.

Cố Tiểu Khê vô thức đáp một tiếng: "Dạ ."

Khóe môi Lục Kiến Sâm rạng rỡ một nụ : "Đợi ."

"Dạ?" Cố Tiểu Khê nhất thời kịp hiểu ý. Lục Kiến Sâm hôn nhẹ lên làn môi cô một cái dậy rời khỏi phòng.

Cố Tiểu Khê nhắm mắt , dòng suy nghĩ hỗn độn bỗng chốc thanh tỉnh hẳn lên. Lục Kiến Sâm về ! Vừa một khoảnh khắc cô còn ngỡ đang ở quân khu Thanh Bắc cơ đấy.

dậy ngáp một cái, tung chăn bước xuống giường. Vừa chải tóc, quần áo xong định ngoài thì đụng ngay mặt Lục Kiến Sâm đang đẩy cửa bước . Người vương nước, tóc vẫn còn ướt, mới tắm xong.

"Sao thời gian về đây thế ?" Cố Tiểu Khê hỏi bằng giọng mềm mại.

Lục Kiến Sâm xoay tay một cái bế bổng cô gái nhỏ mới ăn vận chỉnh tề trở giường.

"Mạc Đức Sinh bắt, đúng là đang ở Hồng Thành. Anh áp giải về Kinh đô nên tiện đường ghé nhà." Giải thích xong, hôn lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô: "Anh nhớ em phát điên lên !"

Cố Tiểu Khê đỏ mặt: "Thế hôm nay luôn ?"

"Lát nữa mới !" Lục Kiến Sâm đầy luyến tiếc, trân trọng hôn lấy cô gái nhỏ trong lòng. Đã quen cô bên cạnh, mấy ngày nay thiếu bóng cô, thấy thích nghi nổi. Mỗi đêm, đều hận thể thức trắng để xong hết việc của mấy ngày tới, để sớm về đón cô.

"Anh viện thăm Kiến Nghiệp ?" Cố Tiểu Khê đẩy nhẹ .

"Không. Anh để Kiến Lâm cùng về , nó viện ." Lục Kiến Sâm thực chất chỉ đưa vợ thôi.

Cố Tiểu Khê ngạc nhiên: "Kiến Lâm cũng về nữa !"

"Ừ. Chiều nay cho Kiến Nghiệp xuất viện, em đỡ chạy chạy giữa bệnh viện và nhà."

Cố Tiểu Khê định gì đó nhưng bờ môi một nụ hôn bá đạo chặn . Lần còn là những nụ hôn phớt nhẹ nhàng mà là một sự nồng nhiệt, chiếm hữu đến tận cùng. Thời gian ở nhà nhiều, chỉ để dấu ấn của từ trong ngoài, khắp cơ thể cô.

...

Cùng lúc đó, Lục Kiến Lâm xong thủ tục xuất viện cho trai. Cả nhóm về đến nhà là mười hai giờ trưa. Trong nhà yên tĩnh, phòng khách một bóng .

Lục Kiến Nghiệp đẩy xe lăn tự rót cho ly nước, nhấp một ngụm thấy cả từ lầu bước xuống. Vạt áo mở, gương mặt tràn đầy vẻ dịu dàng khi thỏa mãn. khi chạm ánh mắt của em trai, thần thái Lục Kiến Sâm lập tức trở nên lạnh lùng: "Tỉnh , vết thương cứ từ từ mà dưỡng."

"Anh cả, định bây giờ ?" Lục Kiến Nghiệp nhịn hỏi.

"Ừ. Còn việc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-xong-toi-duoc-vien-si-quan-manh-nhat-cung-chieu-het-muc/chuong-94.html.]

lúc , Lục Kiến Lâm đang khuân đồ ở phía bước . Thấy cả, thuận miệng hỏi: "Chị dâu nhà hả ?"

"Cô mệt nên ngủ , trưa nay ăn cơm đừng gọi cô , cứ để cô ngủ đến lúc tự tỉnh. Vài ngày nữa sẽ ." Nói xong, cài khuy áo dứt khoát bước cửa.

Trong đầu Lục Kiến Lâm chỉ đọng chữ "mệt", nên vô thức liếc lên lầu một cái. Còn Lục Kiến Nghiệp thì nghĩ đến chữ "ngủ ", biểu cảm đó của cả, rõ ràng là...

Phòng khách im lặng một lát thì ông bà nội Lục xách giỏ rau mới mua về tới. Thấy hai thằng cháu ngẩn đó, bà nội Lục liền bảo: "Hai đứa bếp học nấu ăn ."

Lục Kiến Lâm nghệch mặt : "Bà ơi, tự dưng bảo bọn cháu học nấu ăn ạ?"

Bà nội Lục hừ lạnh một tiếng: "Anh cả các cháu bảo , Tiểu Khê thực thích bánh trái nhưng thích nấu cơm cho lắm. Tiểu Khê thích nhất món cả cháu nấu. Bà ngẫm thấy hai đứa chiều cao, ngoại hình, công việc đều chẳng kém ai, tính tình cũng lạnh lùng như cả, nhưng tại mãi chẳng gặp cô gái nào , chính là vì nấu ăn đấy!"

Lục Kiến Lâm: "..." Lục Kiến Nghiệp: "..." Có cả cái lý thuyết nữa ?

sự răn dạy của bà nội, cả hai vẫn lủi thủi bếp. Tất nhiên, một , còn một xe lăn học nhặt rau. Thế nhưng khi Ngụy Minh Anh về, thấy hai đứa vụng về vướng chân vướng tay, bà liền thẳng tay đuổi cả hai ngoài.

Trên lầu, Cố Tiểu Khê ngủ bao lâu thì tỉnh. Dù Lục Kiến Sâm bảo cô cứ ngủ thêm nhưng cô vẫn nhớ đang ở nhà họ Lục, ngủ trương mắt đến tận trưa thì . Cô xoa cái eo đau nhức bước xuống giường, chuẩn nước tắm bồn một lúc cho giãn gân cốt.

Sấy khô tóc, mặc quần áo xong, cô vật giường. Muốn ngủ tiếp quá, bây giờ? chiều nay cô còn châm cứu cho Lục Kiến Nghiệp nữa mà! Đang mải suy nghĩ thì trong đầu bỗng hiện lên hai dòng chữ vàng ch.ói lọi:

Nâng cấp thể chất ký chủ (Tiêu tốn 5 điểm công đức) Nâng cấp thể lực ký chủ (Tiêu tốn 5 điểm công đức)

Cố Tiểu Khê ngẩn , cuối cùng vẫn chọn nâng cấp cả hai. Ngay khoảnh khắc đó, cô cảm thấy sự mỏi mệt đều tan biến. cô cũng thấy thắc mắc, tại thể chất và thể lực đều tăng mà cô vẫn dễ thấy mệt như ?

Hệ thống liền đưa thông báo: "Ký chủ từ nhỏ yếu ớt, hiện giờ việc nâng cấp thể chất một cách ôn hòa sẽ giúp ký chủ ít ốm đau hơn. Thể lực tăng lên giúp tăng cường sức bền tổng thể..."

"Ngoài , nếu chỉ định nâng cấp sức mạnh và thể lực riêng cho ký chủ, phần lớn điểm sẽ chuyển hóa để gia tăng thực lực cho bạn đời của ký chủ."

Cố Tiểu Khê sững sờ, hai nâng cấp , hưởng lợi là Lục Kiến Sâm ? Nghĩ đến đây, cô thầm hỏi: "Vậy thể tăng thêm thật nhiều điểm thể lực và thể năng ?"

"Mọi sự cần tuần tự nhi tiến (theo thứ tự mà tiến lên)!"

Sau câu đó, dù cô hỏi thêm gì, hệ thống Đổi cũ lấy mới cũng thèm phản hồi nữa. Cô đành sửa soạn để xuống lầu lộ diện.

Dưới phòng khách, đang dùng bữa. Thấy cô xuống, Ngụy Minh Anh liền vẫy tay: "Tiểu Khê, mau đây ăn cơm con." Bà còn tự tay xới cho cô một bát cơm đầy. Cố Tiểu Khê vội vàng bàn.

Lục Kiến Nghiệp đang ăn bỗng khựng , ngước mắt lên, vô tình đập mắt là bờ môi sưng đỏ và một vết hằn mờ mờ chiếc cổ trắng ngần của chị dâu. Anh vội vàng dời mắt, tiếp tục cúi đầu ăn cơm. Lục Kiến Lâm thì chằm chằm nhưng dậy múc cho cô một bát canh.

Chương 128: Lại bà nội đá xéo

"Tiểu Khê, ăn nhiều con! Tối nay bà nấu món ngon cho con ăn." Bà nội Lục tươi hớn hở, cứ như gặp chuyện gì vui lắm.

"Dạ, cũng ăn ạ." Cố Tiểu Khê cảm thấy xuống muộn nên lúc ăn giữ ý, im lặng dùng bữa.

Ăn xong, cô định dọn bát đũa thì bà nội ngăn : "Tiểu Khê, con cứ đó , để Kiến Nghiệp và Kiến Lâm dọn dẹp và rửa bát."

Cố Tiểu Khê hiểu lắm: "Thế tiện ạ? Một là bệnh nhân, một thì cũng mới về."

Bà nội Lục nhướng mày: "Sao tiện, giờ việc nhà là của hai đứa nó hết."

Ông nội Lục khẽ ho một tiếng: "Đàn ông con trai tí việc c.h.ế.t . ngoài dạo một vòng đây." Mỗi bà lão nhà dạy bảo cháu trai là ông chẳng bao giờ can thiệp, cứ thế chắp tay lưng thẳng.

Cố Tiểu Khê Lục Kiến Nghiệp và Lục Kiến Lâm một cái, chắc hai bà nội giận ?

"Chị dâu, để bọn em lo cho! Chị nghỉ ngơi ." Lục Kiến Lâm dậy , nhanh nhẹn thu dọn bát đũa. Lục Kiến Nghiệp thì cầm cái khăn lau bàn. Rửa cái bát thôi mà, với Kiến Lâm chẳng là gì, cũng nỡ để trai đang xe lăn .

Cố Tiểu Khê phòng khách trò chuyện với bà nội và chồng. Đợi Kiến Lâm rửa bát xong thì cụ Tề cũng tới. Cụ chẳng chẳng rằng, giao thẳng việc châm cứu cho Lục Kiến Nghiệp cho Cố Tiểu Khê, bản chỉ một bên giám sát. Khi chắc chắn con bé thực sự nắm vững và hề sai sót, cụ mới gật đầu hài lòng.

"Tiểu Khê , ngày mai sang đây nữa . Cái chân cứ châm cứu đều đặn, ít thì ba năm ngày, nhiều thì bảy tám ngày là cần châm nữa ."

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Dạ, sáng mai con tiễn ông ga tàu ạ."

Cụ Tề xua tay: "Ta già chứ trẻ con mà cần tiễn. Mai tự , bạn già cũng Thân Thành, cùng ông cho vui."

Loading...