THẬP NIÊN 70: TRỌNG SINH XONG, TÔI ĐƯỢC VIÊN SĨ QUAN MẠNH NHẤT CƯNG CHIỀU HẾT MỰC - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-12-29 14:25:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiểu Khê suy nghĩ một lát cũng thả lỏng tâm trí. Cô thầm nghĩ, chắc Lục Kiến Sơn cùng để ngụy trang thành hành khách bình thường nên mới đưa cô theo. Nghĩ , cô hỏi thêm nữa, tâm trạng cũng hẳn lên.

Tàu hỏa Thủ đô mất mấy ngày cơ, cô thấy thể tranh thủ lúc thu gom mấy cái thùng rác, kiếm thêm chút điểm công đức nha!

Ừm, thật ! Cô quá thích kiểu nhiệm vụ thế !

Ngồi yên một lát, cô lấy cớ vệ sinh để định bụng lượn qua các toa tàu xem . Lục Kiến Sơn yên tâm, cũng đòi theo. Cố Tiểu Khê đẩy , giọng mang chút nũng nịu: "Em trẻ con, đừng vệ sinh cũng đòi theo chứ!"

Lục Kiến Sơn khẽ ho một tiếng: "Anh cũng đang vệ sinh!"

Cố Tiểu Khê nghi hoặc một cái, đành để cùng. Đợi cô từ nhà vệ sinh , Lục Kiến Sơn đợi sẵn ở ngoài, cô đành lủi thủi theo về. đó, bất kể cô dùng lý do gì, dù ngày đêm, Lục Kiến Sơn đều bám sát rời.

Cố Tiểu Khê triệt để " xôi" luôn! Thôi xong, Lục Kiến Sơn ở đây thì cô đừng hòng ăn gì .

Ngay khi cô tưởng chuyến sẽ bình yên cho tới tận Thủ đô, thì bỗng một cặp vợ chồng già lên tàu. Trùng hợp , hai họ cũng toa giường , vị trí ngay đối diện giường của vợ chồng Cố Tiểu Khê.

Cố Tiểu Khê qua vẻ bề ngoài, nhưng cặp vợ chồng mang cho cô cảm giác . Quần áo họ chắp vá chằng chịt, khuôn mặt đầy vẻ sương gió, qua giống kiểu sẵn lòng bỏ tiền lớn để mua vé giường .

Họ lên xe là loay hoay cất hành lý, suốt cả quá trình đều tiếng địa phương, Cố Tiểu Khê hiểu một chữ bẻ đôi. Khi bà lão xoay , vạt áo chạm Cố Tiểu Khê, cô khẽ nhíu mày, nín thở.

Mùi bà lão thật khó ngửi, giống như mùi hôi nách lẫn với mồ hôi, nhưng trong cái mùi hôi đó xen lẫn một chút hương vị nồng nặc khó tả. Mùi giống như... mùi pháo đất.

Ơ kìa! Khoan , cái mùi ?

Cô nghi hoặc bà lão, thuận miệng bắt chuyện: "Ông ơi, bà ơi, hai đấy ạ?"

Bà lão xoay cô, một tràng "oa la oa la", Cố Tiểu Khê mà ngơ ngác, hiểu gì hết. Lúc cô thấy ngốc, dù cũng sống hai kiếp , Nam về Bắc đủ loại phương ngữ mà thấy thứ ngôn ngữ nào hiểu nổi dù chỉ nửa câu thế !

Lục Kiến Sơn lúc khẽ nheo mắt, kéo cô vợ nhỏ sát gần .

"Chẳng lúc nãy em bảo vệ sinh ? Tranh thủ lúc vắng , !"

Cố Tiểu Khê khó hiểu Lục Kiến Sơn, nãy cô vệ sinh ! Vậy , cặp vợ chồng già thực sự vấn đề? Họ chính là mục tiêu nhiệm vụ của Lục Kiến Sơn ?

dậy, bước loạng choạng vài bước. Đột nhiên, một tia sáng lóe lên trong đầu: Mùi pháo? Chẳng là mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g ?

Nổ tung?

Hai chữ sượt qua não, tim cô run lên, cả thấy chút nào. Không ! Tuyệt đối nổ! Băng kín! , dùng băng phong tỏa nguồn nổ, ngăn chặn nổ tung!

Nghĩ đoạn, ngón tay cô khẽ động, sử dụng Băng Đông Thuật đóng băng bộ hành lý mà cặp vợ chồng già mang lên tàu. Sau đó, cô bất ngờ vỗ một cái lưng bà lão.

Bà lão cái lạnh đột ngột kinh sợ, bỗng chùng xuống, hoảng hốt thốt lên: "Cô cái gì ?" (Bằng tiếng phổ thông).

Ông lão bà lão, sang Lục Kiến Sơn đang mặc quân phục đối diện, luống cuống rút từ túi một chiếc bật lửa dầu hỏa. Ánh mắt Lục Kiến Sơn lạnh lùng, tay nhanh chân lẹ, một cú đá khiến ông lão ngã nhào, đồng thời chiếc bật lửa gọn trong tay .

Hành khách ở các ngăn bên cạnh động tĩnh liền chạy xem: "Có chuyện gì thế? Có chuyện gì thế?"

Cố Tiểu Khê định lên tiếng thì thấy trong đám đông một gã đàn ông châm một điếu t.h.u.ố.c, tiện tay châm lửa một cục giấy vo tròn ném về phía họ.

Chương 073: Trung thành với Tổ quốc, trung thành với cô

Đồng t.ử Cố Tiểu Khê co rụt , cô phất tay một cái gạt phắt cục giấy , bí mật dùng Băng Đông Thuật dập tắt lửa. Cũng đúng lúc đó, Lục Kiến Sơn lao v.út , nhanh nhẹn khống chế gã đàn ông ném giấy.

Giữa lúc hành khách còn đang ngơ ngác thì cảnh sát đường sắt và mấy đàn ông mặc đại y Trung Sơn đồng loạt chạy tới. Thấy Lục Kiến Sơn, họ kinh ngạc. nhanh, tiến lên kiểm tra cặp vợ chồng già, khi phát hiện bên trong lớp áo của hai đều quấn đầy t.h.u.ố.c nổ, tất cả đều giữ nổi bình tĩnh.

"Chuyện là thế nào?" Một đàn ông mang vẻ mặt chính trực, nghiêm nghị hỏi Lục Kiến Sơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-xong-toi-duoc-vien-si-quan-manh-nhat-cung-chieu-het-muc/chuong-54.html.]

Lục Kiến Sơn nhíu mày: " , lẽ tin tức của các sai sót!"

Cố Tiểu Khê đó họ, trong lòng cũng mù mờ kém! Rất nhanh, cặp vợ chồng già, hành lý của họ và gã đàn ông trung niên đều đưa . Một lát , Lục Kiến Sơn cũng gọi . Trước khi , dặn cô vợ nhỏ: "Đừng sợ! Anh sẽ về ngay, em đừng lung tung nhé."

Cố Tiểu Khê lo lắng nhưng vẫn gật đầu: "Vâng. Anh về nhanh nhé."

Mười lăm phút , Lục Kiến Sơn . Đi cùng còn một đàn ông ngoài năm mươi tuổi, gương mặt hiền từ nhưng toát khí chất của bề . Ông xuống đối diện Cố Tiểu Khê, : "Con bé chính là vợ Lục Kiến Sơn hả!"

Cố Tiểu Khê nháy mắt với Lục Kiến Sơn, thấy với vẻ trấn an, cô mới gật đầu.

"Vâng. Chào lãnh đạo ạ! Cháu là vợ Lục Kiến Sơn, tên cháu là Cố Tiểu Khê."

Viên Minh Chi mỉm gật đầu: " là một đứa trẻ ngoan! Lục Kiến Sơn , cháu là đầu tiên phát hiện sự bất thường của cặp vợ chồng đó đúng ?"

Cố Tiểu Khê ngẩn : "Chẳng phát hiện ?"

Viên Minh Chi bật : "Vậy cháu thể kể cho bác tình hình lúc đó ?"

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Hai đó lúc mới lên, dù là trang phục thần thái đều giống nỡ bỏ tiền mua vé giường ..."

Viên Minh Chi mỉm , cô bé quan sát nhạy bén, suy luận.

"Sau đó hai họ cứ tiếng địa phương, 'u la oa la', cháu chẳng hiểu lấy một câu. Khi bà lão xoay chạm cháu, cháu ngửi thấy một mùi khó ngửi, giống mùi hôi nách, giống mùi pháo."

Nói đến đây, Cố Tiểu Khê khựng một chút: "Lúc cháu đang chằm chằm bà lão thì Lục Kiến Sơn bỗng dưng bắt cháu vệ sinh, mà cháu . Thế nên cháu nghĩ chắc chắn phát hiện điều gì đó..."

Lục Kiến Sơn định cô vợ nhỏ, đáy mắt thoáng qua ý . Thực , lúc đầu thấy cặp vợ chồng ăn mặc rách rưới mà chịu bỏ tiền giường mềm, chỉ nghĩ chắc ai đó mua vé giúp, chứ mảy may nghi ngờ. Chính việc cô chủ động bắt chuyện với bà lão mới khiến chú ý. Anh ngờ họ quấn t.h.u.ố.c nổ, mãi cho đến khi cô bất ngờ vỗ lưng bà lão, mới ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g khả nghi nên mới tay.

Nghe xong lời Cố Tiểu Khê, ý trong mắt Viên Minh Chi càng đậm hơn.

"Các cháu giữ cảnh giác, phối hợp ăn ý, cứu tính mạng của nhiều tàu, bác cảm ơn các cháu!"

Cố Tiểu Khê ngẩn , vội xua tay: "Không cần ạ! Đây là việc chúng cháu nên mà. Cháu cũng hậu quả nghiêm trọng thế, nếu đ.ấ.m cho ba đó một trận . Những kẻ đó đe dọa đến tính mạng của cháu mà."

Nếu nổ thật thì cô cũng mất mạng còn gì! Cô c.h.ế.t hai , thực sự c.h.ế.t thêm nữa ! Nghĩ đến đây, cô bỗng thấy sợ hãi. May mà cô Băng Đông Thuật, xem nhiều việc thiện, kiếm nhiều điểm công đức mới !

Lục Kiến Sơn thực ôm cô vợ nhỏ lòng để dỗ dành một chút, nhưng lãnh đạo Viên ở đây nên đành nhịn.

Cố Tiểu Khê vốn tưởng lãnh đạo Viên nắm tình hình xong vài câu sẽ , ai dè ông bảo chuyển hành lý sang toa của họ luôn, ở ngay giường đối diện. Ban đầu cô e ngại, nhưng lãnh đạo Viên dễ gần, uyên bác, chẳng mấy chốc hai trò chuyện vô cùng vui vẻ. Ngược , Lục Kiến Sơn biến thành kẻ rìa.

Lại một ngày trôi qua, lãnh đạo Viên trở thành "Bác Viên" trong miệng Cố Tiểu Khê. Chẳng vì gì khác, chỉ vì lãnh đạo Viên bảo ông là bạn của Bác Hác, cũng bảo cô cứ gọi là bác . Cố Tiểu Khê thế là "thấy sang bắt quàng họ", ngoan ngoãn leo lên nhận thiết luôn!

Lục Kiến Sơn hai ngày hai đêm ôm cô vợ nhỏ, ánh mắt đầy oán hận nhưng cũng chẳng . Khi tàu về đến ga Thủ đô, mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.

Viên Minh Chi vỗ vai Lục Kiến Sơn: "Nhóc con, chăm sóc con bé cho , đừng bắt nạt nó nhé! Con bé Tiểu Khê nết, xứng đáng nhận những điều nhất!"

Lục Kiến Sơn chào điều lệnh: "Rõ! Quãng đời còn , trung thành với Tổ quốc, trung thành với cô !"

Viên Minh Chi gật đầu, dặn dò Tiểu Khê một câu: "Sau gặp khó khăn gì cứ gọi điện cho bác."

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Bác Viên yên tâm ạ! Cháu sẽ tự chăm sóc bản , bác cũng giữ gìn sức khỏe nhé!"

Viên Minh Chi mỉm , khẽ phất tay lên chiếc xe đến đón . Đợi xe xa, Cố Tiểu Khê mới sang Lục Kiến Sơn: "Chúng về nhà bằng gì đây? Đi xe buýt ạ? Có cần mua quà cáp gì ?"

Lục Kiến Sơn nắm tay cô dắt : "Chưa về nhà vội, chúng một nơi ."

"Vâng!" Cố Tiểu Khê cũng hỏi , cứ theo là đúng .

Vừa bước khỏi phạm vi ga tàu, bước chân cô bỗng khựng , nụ môi nở rộ như pháo hoa, hưng phấn đến mức xoay vòng vòng tại chỗ.

Loading...