THẬP NIÊN 70: TRỌNG SINH XONG, TÔI ĐƯỢC VIÊN SĨ QUAN MẠNH NHẤT CƯNG CHIỀU HẾT MỰC - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-12-29 14:24:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đó khi những gào thét bên ngoài, cô thực còn nghĩ đến việc bảo Lục Kiến Sơn xem , nhưng bây giờ, cô chẳng gặp cái cô Tất Văn Nguyệt một chút nào.
Đợi đến khi cô hậm hực , phát hiện Lục Kiến Sơn còn ở trong phòng, cơn giận và sự uất ức trong lòng cô gần như ngay lập tức vọt lên đến đỉnh điểm. Ngay lúc cô sắp bùng nổ thì cửa phòng đẩy . Nhìn thấy đàn ông mang theo lạnh trở về, sống mũi cô bỗng thấy cay cay, l.ồ.ng n.g.ự.c nghẹn khó chịu.
Lục Kiến Sơn thấy cô vợ nhỏ mắt đỏ hoe, ánh nước chực trào, trái tim bỗng chốc rối loạn.
"Đừng !" Anh ôm cô lòng, dịu dàng dỗ dành.
"Em !" Cố Tiểu Khê ngoảnh mặt .
Lục Kiến Sơn bất đắc dĩ thở dài, xoay mặt cô đối diện với : "Là . Đừng giận nữa!"
Cố Tiểu Khê với ánh mắt mấy thiện cảm: "Trước đây cô cũng thế , chuyện gì cũng tìm đến ?"
Lục Kiến Sơn khẽ chạm khuôn mặt tinh tế trắng nõn của cô, nghiêm túc trả lời: "Anh từng để ý đến cô . Lúc nãy cho em ngoài là vì tránh rắc rối. Tất Văn Nguyệt là tùy tiện, việc màng hậu quả, còn giới hạn, em hãy tránh xa cô , cố gắng đừng tiếp xúc, ?"
Cố Tiểu Khê đầy suy tư: "Cô gì mà đ.á.n.h giá cô như ?"
Lục Kiến Sơn siết c.h.ặ.t vòng tay ôm cô: "Chẳng hạn như chuyện hôm nay, nếu em gặp cô , nhỡ cô sảy thai, thể cô sẽ là do em đẩy cô dẫn đến sảy t.h.a.i đấy."
Cố Tiểu Khê ngạc nhiên há hốc miệng, mắt trợn tròn, nhất thời gì. Đợi đến khi hồn, cô chợt nheo mắt, liếc Lục Kiến Sơn một cái đầy ẩn ý.
"Nếu là gặp cô , khi cô sẽ đứa bé trong bụng là của luôn chứ?"
Lục Kiến Sơn: "..."
Cố Tiểu Khê nhướng mày: "Vậy nên, giữa và cô từng xảy quan hệ mật quá mức nào ?"
Tim Lục Kiến Sơn thắt , lập tức phủ nhận: "Không . Anh thể lấy tính mạng thề!"
Cố Tiểu Khê hừ nhẹ một tiếng: "Vậy giờ cô sảy t.h.a.i , lẽ thật sự định đổ cho hai đứa chứ? Nếu thế thì em đúng là xui xẻo thật!"
Lục Kiến Sơn kìm xoa đầu cô: "Anh sẽ để cô gây rắc rối cho em . Lục Kiến Nghiệp đang đường đến Thanh Bắc , sẽ sớm đưa cô về thôi."
"Thế mai thăm cô ?" Cố Tiểu Khê miễn cưỡng hỏi.
"Không cần. Trước khi Lục Kiến Nghiệp tới thì đừng gặp cô . Ngày mai nhiệm vụ, em cùng ."
Cố Tiểu Khê ngẩn : "Đi nhiệm vụ với ? Em vướng chân ?"
Khóe môi Lục Kiến Sơn thoáng nụ : "Không . Em mãi mãi bao giờ là gánh nặng!"
Lòng Cố Tiểu Khê mới buồn bực, bỗng chốc thấy ngọt ngào vô cùng.
"Vậy sáng mai em bãi phế liệu xin nghỉ một buổi."
Lục Kiến Sơn khẽ bóp lòng bàn tay cô: "Không cần, dặn Lý Côn mai bãi phế liệu xin nghỉ giúp em ."
Cố Tiểu Khê lập tức vui vẻ, kéo chăn xuống, nhắm mắt : "Vậy ngủ sớm , mai dậy sớm."
Thấy tâm trạng cô vợ nhỏ khó khăn lắm mới lên, Lục Kiến Sơn cũng tiếp tục chuyện đang khao khát nữa. Anh lặng lẽ ôm cô, bình cảm xúc. Đợi đến khi cô gái nhỏ trong lòng ngủ say, nhịn lén lút đặt lên cô một chuỗi những nụ hôn nhẹ nhàng.
Đêm đó, Cố Tiểu Khê mơ một giấc mơ. Trong mơ, một đàn ông đang hôn cô vô cùng, vô cùng dịu dàng, sự nâng niu như thể đang nâng niu báu vật quý giá nhất thế gian. Thấp thoáng, cô dường như còn thấy đó thì thầm những lời tình tự bên tai , giọng của thật êm ái, thật truyền cảm. Sau đó, giấc mơ từ bước nào từ từ phát triển thành một giấc xuân nồng nàn dứt...
Cố Tiểu Khê , đàn ông bên cạnh vì những tiếng nỉ non kiều mị trong giấc ngủ của cô mà phát điên, kéo dài giấc mộng thật lâu!
...
Hôm .
Khi tia sáng đầu tiên chiếu phòng, Lục Kiến Sơn đang dịu dàng ngắm cô gái ngủ bên cạnh . Cảm giác lúc của là sự mãn nguyện từng ! Đêm qua, mới thực sự chiếm hữu cô gái nhỏ của một , nhưng trải nghiệm kỳ diệu và tuyệt vời khiến khắc cốt ghi tâm. Đó là sự hòa quyện mang theo trọn vẹn yêu thương, thể cảm nhận sự tin tưởng và tình cảm chút giữ kẽ của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-xong-toi-duoc-vien-si-quan-manh-nhat-cung-chieu-het-muc/chuong-53.html.]
Trời sáng hẳn, nỡ hôn lên cô gái vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ, mới trở dậy rời .
Cố Tiểu Khê thức dậy là chín giờ sáng. Cô ngủ sâu, thậm chí thấy tiếng kèn báo thức lúc sớm. Khi xuống giường, cô cảm thấy cơ thể chút bất thường, chân run rẩy còn sức. Giấc mơ chân thực đến đỏ mặt tía tai đêm qua bất chợt ùa về trong tâm trí. Cô bỗng thấy hoảng hốt, thở rối loạn, lo lắng một cách kỳ lạ.
Đang lúc nghĩ ngợi lung tung, cửa phòng đẩy , Lục Kiến Sơn trong bộ quân phục bước . Anh bế bổng cô gái đang chân trần đất lên, giọng dịu dàng: "Sao em giày?"
Cố Tiểu Khê hồn, ngượng ngùng vùi mặt n.g.ự.c : "Chẳng hiểu em thấy mệt quá!" Cô cảm thấy chẳng còn chút sức lực nào, bế lên là cô bỗng dưng chẳng bộ nữa. Cảm giác thật kỳ quái, cô còn chẳng !
Lục Kiến Sơn đôi má ửng hồng của cô, cảm xúc cuộn trào đáy mắt thoáng qua biến mất, đó là sự xót xa tràn đầy. Khác với cô, trạng thái của hôm nay đặc biệt , chỉ tinh thần phấn chấn mà thính giác, thị giác dường như cũng nhạy bén hơn , sức mạnh cũng tăng lên. Quan trọng hơn, cả trái tim bao quanh bởi một cảm giác hạnh phúc từng . Cho đến tận hôm nay, chỉ cô gái nhỏ mới mang cho cảm giác !
Vén lọn tóc trán cô, cúi đầu đặt một nụ hôn lên trán cô: "Chúng quần áo , lên xe ngủ tiếp."
Cố Tiểu Khê nhất thời phản ứng kịp: "Mình cơ?"
Lục Kiến Sơn xoa đầu cô, giọng mang theo ý : "Quên ? Đêm qua em đồng ý nhiệm vụ cùng mà."
"À ! Em nhớ ." Cố Tiểu Khê sực tỉnh, vội xuống giường đồ.
Lục Kiến Sơn vòng tay qua eo cô, lấy quần áo giúp cô tự tay mặc cho cô. Mặt Cố Tiểu Khê lập tức đỏ bừng: "Để em tự mặc!" Lục Kiến Sơn thực giúp cô mặc, nhưng sợ cô vợ nhỏ thẹn quá hóa giận nên dám lấn tới.
Cố Tiểu Khê nhanh ch.óng vệ sinh cá nhân, uống một ly sữa bột Lục Kiến Sơn pha sẵn, ăn nửa bát cháo mới cùng rời . Năm phút , hai lên một chiếc xe quân sự và rời khỏi khu tập thể.
Chương 072: Sợ một bí mật khác bại lộ
Cùng lúc đó, tại quân y viện.
Tất Văn Nguyệt đang giường bệnh trùm mặt nức nở. Bên tai cô dường như vẫn còn vang vọng lời bác sĩ . Sau cô sẽ bao giờ con của riêng nữa! Cô mất khả năng sinh sản !
Cô hận, cũng thật sợ hãi! Nếu sớm thế , cô nhất định lặn lội ngàn dặm tới Thanh Bắc. Tuy sinh con cho Lục Kiến Nghiệp, nhưng cô cũng mất khả năng ! Tất cả đều tại con đàn bà Cố Tiểu Khê , nếu cô mở cửa ngay lập tức để Lục Kiến Sơn và Hà Lâm cứu thì cô rơi t.h.ả.m cảnh !
Giữa lúc tâm trí cô đầy u tối, Hà Lâm xách một cặp l.ồ.ng canh gà, run rẩy mở cửa phòng bệnh. Tất Văn Nguyệt tiếng đầu , thấy Lục Kiến Sơn, ánh mắt nhuốm màu thù hận, nước mắt lã chã rơi.
"Anh vẫn tới ?" Giọng Tất Văn Nguyệt yếu ớt nhưng chứa đựng sự cam lòng và căm hận vô tận.
Hà Lâm dám Lục Kiến Sơn thực tìm nhưng gặp Tất Văn Nguyệt, cô nén nỗi sợ hãi trong lòng : "Văn Nguyệt, là chúng về Thủ đô điều trị ! Tình hình của tìm bác sĩ giỏi nhất mới ."
Cô sợ nhà họ Lục và họ Tất sẽ trách cô xúi giục Tất Văn Nguyệt đến Thanh Bắc, còn c.h.ế.t con của Lục Kiến Nghiệp. Cô càng sợ bí mật khác của bại lộ...
Tất Văn Nguyệt nhận sự bất thường của Hà Lâm, cô vẫn đang chìm đắm trong ảo tưởng của riêng .
"Tớ tin Lục Kiến Sơn nhẫn tâm như thế, chắc chắn là con đàn bà quấn lấy , cho tới đúng ?"
Hà Lâm thuận theo lời cô , gật đầu: ", chắc chắn là cô bám riết lấy Doanh trưởng Lục, nên mau ch.óng phấn chấn lên."
Nghe đến đây, Tất Văn Nguyệt bỗng phắt dậy, mặt hiện lên một nụ quái dị: "Cậu bảo, nếu con đàn bà c.h.ế.t , Lục Kiến Sơn sẽ thấy tớ ?"
Ánh mắt Hà Lâm thoáng qua sự kinh hoàng, nhưng nhanh ch.óng cúi đầu xuống. Một Tất Văn Nguyệt điên cuồng như thế thật đáng sợ, nhưng cô hề ngăn cản!
...
Ga tàu hỏa Thanh Bắc.
Cố Tiểu Khê mặt đầy ngơ ngác theo Lục Kiến Sơn lên chuyến tàu hỏa hướng về Thủ đô.
"Anh bảo nhiệm vụ mà? Sao Thủ đô thế ?" Cô tựa giường của toa giường mềm, chống cằm Lục Kiến Sơn đang cất hành lý.
Hành lý của họ nhiều, hai cộng chỉ một chiếc ba lô màu xanh quân đội, thật chẳng giống xa nhà chút nào.
Lục Kiến Sơn xoa đầu cô: "Là nhiệm vụ, địa điểm chỉ cách Thủ đô một thành phố thôi, lúc đó chúng thể tiện đường về thăm nhà."
Cố Tiểu Khê hạ thấp giọng hỏi: "Chỉ nhiệm vụ thôi ? Em giúp gì ?" Cô đang nghĩ xem cần để ý hạng khả nghi nào .
Lục Kiến Sơn mỉm nắm lấy bàn tay trắng trẻo của cô: "Trên tàu còn những khác, em cần gì cả, cứ coi như là về Thủ đô thăm thôi, đừng căng thẳng!"