THẬP NIÊN 70: TRỌNG SINH XONG, TÔI ĐƯỢC VIÊN SĨ QUAN MẠNH NHẤT CƯNG CHIỀU HẾT MỰC - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-12-29 14:19:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Kiến Sơn đồng hồ đeo tay, chân mày một nữa cau c.h.ặ.t: “Thôi, giờ chắc cô ngủ , sáng mai tìm .”

Lục Kiến Lâm trong lòng thầm thở dài, đại ca đúng là thực tâm để ý chị dâu cả, chỉ hy vọng Tất Văn Nguyệt đừng gây thêm chuyện gì nữa.

“Chú ngủ !” Lục Kiến Sơn rời .

Lục Kiến Lâm còn dám ngủ tiếp, vội vàng đuổi theo ngoài: “Đại ca, đấy? Hay là ngủ tạm với em một đêm !”

“Anh còn việc!” Lục Kiến Sơn hề ở .

...

Hôm .

Cố Tiểu Khê ngờ đầu tiên thấy khi tỉnh dậy là Lục Kiến Sơn. Cô cứ ngỡ vẫn đang mơ, bèn đưa tay dụi dụi mắt.

Lục Kiến Sơn dáng vẻ đáng yêu của cô vợ nhỏ, đáy mắt thoáng qua ý .

“Là đây, về .”

Cố Tiểu Khê lập tức phản ứng : “Nhiệm vụ của kết thúc , thể về đơn vị ?”

Chương 063: Chẳng lẽ như là quá bắt nạt ?

Lục Kiến Sơn nhẹ nhàng xoa đầu cô: “Ừm. Nếu sáng nay em còn đến bệnh viện thì chiều chúng về.”

“Dạ ạ!” Cố Tiểu Khê tâm trạng vui vẻ, xuống giường quần áo.

Đang lúc mặc áo khoác, cô chợt nhớ điều gì đó, liền chạy gần Lục Kiến Sơn, lấy miếng t.ử ngọc đeo cổ cho xem. “Anh , nó lành !”

Lục Kiến Sơn chằm chằm miếng t.ử ngọc trong tay cô, phát hiện miếng ngọc trở nên trong suốt lung linh, làn sương đen mờ mịt bao phủ bên đó biến mất. Nhìn khuôn mặt trắng trẻo của cô gái nhỏ cũng khôi phục vẻ hồng hào đầy sức sống!

Anh thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời ý nghĩ tìm miếng ngọc còn càng trở nên mãnh liệt hơn! Anh cất miếng ngọc trong áo cho cô, thuận thế hôn trộm lên tóc mai trán cô một cái.

“Ăn sáng xong, đưa em cùng đến bệnh viện quân y.”

“Dạ!” Cố Tiểu Khê nhanh ch.óng ngoài rửa mặt.

Vừa rửa mặt xong thấy Tề Sương Sương ở cửa bếp nháy mắt với . “Tiểu Khê, Doanh trưởng Lục nhà bạn đến từ sớm tinh mơ, còn mang cả đồ ăn sáng qua nữa, cũng hưởng lây !”

Cố Tiểu Khê mỉm : “Vậy lát nữa cùng ăn nhé. Ông nội bạn về ?”

Tề Sương Sương lắc đầu: “Chưa ! Ông tối qua theo dõi một bệnh nhân nguy kịch, trực ở bệnh viện luôn, đến 9 giờ mới về .”

Cố Tiểu Khê thầm thở dài trong lòng. Cô thích thức đêm chút nào! Làm bác sĩ đúng là vất vả thật! Xem , cô vẫn hợp với nghề “Chuyên viên thanh lọc rác thải” hơn!

Tề Sương Sương cũng là ý, cô ăn sáng cùng vợ chồng Cố Tiểu Khê mà tự gặm cái bánh bao luôn.

Cố Tiểu Khê thì thong thả húp hết bát cháo hồng táo, ăn một cái bánh quẩy. Lục Kiến Sơn thấy cô ăn nữa mới đem chỗ còn ăn sạch bách.

“Có đồ đạc gì cần mang về em?” Lục Kiến Sơn định giúp cô xách đồ .

Cố Tiểu Khê thực cần mang gì, nhưng để màu với bên ngoài, cô bèn mở tủ quần áo, lượt lôi sáu cái túi lớn.

“Mang mấy thứ về ạ. Ngoài em còn mua ít than tổ ong, để lấy mang về luôn bây giờ?”

“Có xe mà, mang về hết em!” Lục Kiến Sơn khẽ.

“Vâng.” Cố Tiểu Khê chạy góc sân nhà họ Tề, từ phòng trưng bày sản phẩm mới lấy ba thùng gỗ lớn đựng than tổ ong, gọi Lục Kiến Sơn .

Lục Kiến Sơn thấy đồ đạc đúng là nhiều nên cùng cô đến bệnh viện mà giải quyết đống hành lý .

Cố Tiểu Khê đến bệnh viện, vẫn giống như hôm qua, cô tiếp tục vùi đầu học giải phẫu. Ngay lúc cô đang đắm trong kiến thức mới thì Lục Kiến Lâm bước . Theo sát phía là Tất Văn Nguyệt và Hà Lâm. Thấy ba họ đến, Cố Tiểu Khê thắc mắc: “Mọi việc gì ?”

Tất Văn Nguyệt cau mày năng gì, nhưng vẻ chán ghét trong mắt hề che giấu. Người phụ nữ quan hệ gì với Viện trưởng Trần? Viện trưởng Trần đó vì cô mà đuổi Phó Dao và Lý Minh khỏi bệnh viện, giờ để cô trong văn phòng sách học tập thế .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-xong-toi-duoc-vien-si-quan-manh-nhat-cung-chieu-het-muc/chuong-47.html.]

Lục Kiến Lâm thì vô cùng buồn bực, sáng sớm chị dâu hai tìm đến, cả ngày tâm trạng chẳng . Cho nên lúc đối mặt với câu hỏi của chị dâu cả, trả lời ngay, chẳng cái loa truyền tin chút nào.

Hà Lâm thấy cả Tất Văn Nguyệt và Lục Kiến Lâm đều im lặng, đành lên tiếng . Cô với Cố Tiểu Khê: “Là thế . Chúng mới đến Thanh Bắc, đường xá quen, dạo loanh quanh một chút. Hôm qua thấy bạn chiếc xe đạp, thể cho chúng mượn mấy ngày ?”

Cố Tiểu Khê ngẩn , là vì chiếc xe đạp ? Cô liếc Tất Văn Nguyệt đang khoanh tay một bên với vẻ thanh cao tự phụ, thản nhiên đáp: “Xe đạp đó là mượn của khác, trả cho .”

Hà Lâm sững sờ, nhưng nhanh ch.óng tiếp lời: “Vậy bạn thể mượn giúp chúng thêm nữa ?”

Cố Tiểu Khê : “Ngại quá, với cũng đến mức ngày nào cũng mượn xe đạp để bộ .”

Hà Lâm nghẹn họng, cô Tất Văn Nguyệt tiếp: “Không mượn xe đạp thì thôi . Thế bạn thể cho chúng mượn ít tiền ? Một thời gian nữa chúng sẽ trả . Trên Lục Kiến Lâm cũng chẳng còn bao nhiêu tiền cả.”

Người phụ nữ mới kết hôn với Lục Kiến Sơn, chắc chắn tiền. Văn Nguyệt bảo , chồng đưa cho cô một quyển sổ tiết kiệm, nhiều tiền.

Cố Tiểu Khê cũng lờ mờ đoán mục đích của họ, chẳng thèm suy nghĩ mà từ chối luôn: “Ngại quá, cũng tiền!”

Sắc mặt Hà Lâm lập tức đổi, ngay cả Tất Văn Nguyệt cũng lộ vẻ ngạc nhiên. Cô ngờ Cố Tiểu Khê đến cả công phu bề mặt cũng thèm , đúng là “vắt cổ chày nước”.

“Cô kết hôn mà tiền ? Nhà họ Lục đưa tiền cho cô ?” Hà Lâm trực tiếp vạch trần Cố Tiểu Khê.

Lục Kiến Lâm bên cạnh gì đó, nhưng nhất thời nên thế nào. Cậu sợ sai càng khó chị dâu cả!

Cố Tiểu Khê vẫn bình thản, ý mặt lạnh nhạt và xa cách, nhưng đúng là lịch sự. “Mọi tiền chồng đưa hả, gửi về nhà ngoại ! Giờ đang đợi tháng Lục Kiến Sơn phát phụ cấp đây!”

“Cô...” Hà Lâm tưởng nhầm. “Nhiều tiền như thế mà cô gửi hết về nhà ngoại? Cô...” Hà Lâm gì nữa.

Tất Văn Nguyệt sắc mặt khó coi, mãi một lúc mới một câu đầy ẩn ý: “Lục Kiến Sơn chuyện ? Cô lo cho , chỉ lo vơ vét đồ về nhà ngoại, chẳng lẽ như là quá bắt nạt ? Tiền vất vả đổ mồ hôi sôi nước mắt mới kiếm , cô cũng tính bù đắp hết cho nhà ngoại ?”

Cố Tiểu Khê trực tiếp lời của cô cho buồn : “Chị lạ thật đấy, giọng chị vẻ đang xót xa cho Lục Kiến Sơn thế? Chẳng lẽ chị nên xót xa cho chồng là Lục Kiến Nghiệp ?”

Câu thốt , gian trong phòng bỗng chốc rơi một sự im lặng kỳ quái. Lục Kiến Lâm bên cạnh cuống quýt đến mức vò đầu bứt tai, thực sự bất ngờ sự nhạy bén của chị dâu cả. Còn Hà Lâm thì len lén Tất Văn Nguyệt một cái.

Tất Văn Nguyệt trừng mắt Cố Tiểu Khê: “Cô cảm thấy hành vi của là đúng ?”

sai cũng đến lượt chị lên tiếng.” Cố Tiểu Khê từ nhỏ đến lớn từng đỏ mặt tía tai với ai khi mới gặp vài . lạ là, cô cực kỳ chán ghét phụ nữ tên Tất Văn Nguyệt ! Chán ghét một cách vô lý ngay từ gặp đầu tiên!

Hà Lâm ngờ Cố Tiểu Khê dám chuyện với Tất Văn Nguyệt như thế, cô huých tay Tất Văn Nguyệt một cái, đổ thêm dầu lửa: “Chị dâu cô là thích chúng ?”

Lục Kiến Lâm đang định đỡ một câu thì Cố Tiểu Khê lên tiếng : “Muốn khác thích thì chuyện gì cho thích .”

“Cô... chúng cũng gì cô ! Không cho mượn thì thôi, gì mà năng kiểu âm dương quái khí thế?” Hà Lâm đột nhiên cũng nhịn nữa, giọng trở nên ch.ói lót.

lúc , Tất Văn Nguyệt đóng vai hòa giải. “Tiểu Lâm, đừng chấp cô , chắc cô ý đó .”

Cố Tiểu Khê chống cằm, màn kịch của họ, dư quang liếc thấy Lục Kiến Lâm đang lúng túng để tay chân .

Chương 064: Thế thì xem đúng là rẻ rách thật!

Lục Kiến Lâm ngượng ngùng : “Chị dâu, em cũng đưa họ đến đây , nhưng họ cứ đến bệnh viện hỏi chị ở , ảnh hưởng đến công việc của em nữa.” Tất Văn Nguyệt bọn họ mượn những năm trăm đồng, nhưng lấy chứ!

“Không , chú cứ gọi điện cho hai chú, bảo gửi tiền qua.” Giọng Cố Tiểu Khê thản nhiên, vui buồn. Vợ ai nấy quản, cô đời nào đem tiền cho kẻ rõ ràng địch ý với mượn. Cô ngốc, tự bỏ tiền mua dây buộc !

Lục Kiến Lâm thầm cảm thấy bi ai cho hai , rõ ràng phụ cấp hàng tháng hai đều đưa hết cho Tất Văn Nguyệt. Ngay cả tiền mừng đám cưới đại ca, còn hỏi mượn . Cũng chính vì thế mà giờ mới sạch túi.

Tất Văn Nguyệt tức đến mức vô thức nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đ.ấ.m. Người phụ nữ trông vẻ yếu đuối nhưng là kẻ gai. Cô Lục Kiến Lâm bảo: “Gọi thì gọi, bây giờ gọi điện cho hai chú luôn.” Nói đoạn, cô về phía góc văn phòng Viện trưởng nơi đặt điện thoại.

Ngay khi tay cô chạm ống thì Lục Kiến Sơn bước . Thấy Tất Văn Nguyệt và Hà Lâm cũng ở đó, cau mày, luồng khí lạnh lẽo tự nhiên phát tán ngoài.

“Mọi gì ở đây?” Câu Lục Kiến Sơn là đang hỏi Lục Kiến Lâm.

Tay Tất Văn Nguyệt khựng , vẻ toan tính và cơn giận kìm nén mặt đột ngột biến mất. Khi , ánh mắt cô đàn ông cao lớn tuấn tú ở cửa bỗng trở nên dịu dàng và đầy uất ức.

“Kiến Sơn...”

Chính tiếng gọi chứa chan vạn phần tình tứ khiến mặt Cố Tiểu Khê lạnh . Cô trầm tư Lục Kiến Sơn, tâm tư thăng trầm, đủ loại suy đoán xoay chuyển mấy vòng trong đại não.

Loading...