THẬP NIÊN 70: TRỌNG SINH XONG, TÔI ĐƯỢC VIÊN SĨ QUAN MẠNH NHẤT CƯNG CHIỀU HẾT MỰC - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-12-29 14:12:29
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối phương lập tức giúp cô thủ tục gửi bưu kiện. Khi trả tiền, thấy bàn nhân viên nhiều bộ tem mắt, cô thấy thích nên mua luôn năm tấm tem lớn.

Rời khỏi bưu điện, thấy trời vẫn còn sớm, cô định ghé qua hợp tác xã cung tiêu xem . Trên đường , cô phát hiện điểm công đức của đột ngột tăng thêm 10 điểm, cô dùng từ ngữ nào để diễn tả niềm vui sướng trong lòng. Lần cô chỉ dùng "Thuật sấy khô" để giúp khô các bưu kiện và thư từ trong bưu điện mà thôi, đối với cô việc quá đỗi đơn giản. Vậy mà nó mang về nhiều công đức hơn cả việc cô vất vả trồng cây? Nghĩ thông, cô đành gác để tận hưởng niềm vui!

Đến hợp tác xã cung tiêu, vốn dĩ cô mua thật nhiều gạo, mì, dầu, lương thực để tích trữ trong phòng trưng bày, nhưng đó phát hiện tem phiếu đủ, cuối cùng chỉ mua hai cân bột mì, một cân bột gạo nếp, một cân gạo và một túi muối.

Thấy trời sắp tối, cô ghé tiệm cơm quốc doanh ăn một bát mì sườn mới về quân y viện. Bên phía bệnh viện, Lục Kiến Lâm chờ đến sốt ruột. Chị dâu nhỏ chỉ để một mẩu giấy cả ngày liên lạc gì. Anh thực sự sợ để lạc mất ! Đợi đến khi thấy bóng dáng nhỏ nhắn bước bệnh viện, mới thở phào nhẹ nhõm.

"Chị dâu!" Lục Kiến Lâm sợ cô thấy nên vội giơ tay vẫy chào.

Chương 51: Chị dâu còn hơn tưởng

Cố Tiểu Khê thấy liền chạy tới: "Chú thấy mẩu giấy chị để chứ? Chú ăn tối ?"

Lục Kiến Lâm bất lực : "Thấy ạ, chị bảo trưa về bệnh viện em cứ đợi chị ăn tối đây !"

Cố Tiểu Khê áy náy : "Sáng nay chị định , nhưng Viện trưởng Trần gọi chị xem bác phẫu thuật nên lúc ngoài muộn."

Việc Lục Kiến Lâm cũng , nên hỏi: "Vậy chị định học y ạ?"

"Để xem ! Viện trưởng Trần trai chú từng thương nhiều , bảo chị nên học thêm chút đỉnh, chị thấy cũng lý."

Nghe câu , lòng Lục Kiến Lâm bỗng mềm . Chị dâu học y hóa là vì cả? Không hiểu , đột nhiên thấy ghen tị với một chút! Chị dâu còn hơn những gì tưởng tượng!

"Chị dâu, để em đưa chị về ký túc xá của em. Đó là phòng đơn, chị ở một . Buổi tối em ở phòng nghỉ bệnh viện."

Cố Tiểu Khê cũng khách sáo, theo về ký túc xá. Phòng ở xa, ngay con phố phía bệnh viện, là một tòa nhà hai tầng nhỏ, phòng của ở góc tầng hai. Căn phòng lớn, chỉ một chiếc giường mới trải ga, một bàn việc, một tủ quần áo nhỏ, và một chiếc thau mới đặt giá. Có lẽ do Lục Kiến Lâm cũng mới đến nên trong phòng hầu như đồ dùng cá nhân, chỉ một đống bưu kiện.

Lục Kiến Lâm chỉ năm cái bưu kiện bên trái: "Chỗ là ông bà nội và bố bảo em mang cho chị và cả, chị cứ thong thả mà mở. Trong đó một cái hộp gỗ hồng sắc nhỏ, là quà bà nội tặng riêng cho chị. Còn cái ba lô lớn màu quân đội là đồ chuẩn cho chị đấy."

Cố Tiểu Khê sững sờ: "Nhiều thế cơ ạ?"

Lục Kiến Lâm đưa cho cô hai phong bì dày cộm: "Trong tem phiếu là quà mừng cưới của em tặng chị và cả. Còn cái bên hai gửi cho hai ."

"Cảm ơn chú nhé!" Cố Tiểu Khê chân thành cảm ơn. Những món quà đầy ắp sự chân thành và coi trọng khiến lòng cô ấm áp vô cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-xong-toi-duoc-vien-si-quan-manh-nhat-cung-chieu-het-muc/chuong-38.html.]

Tiễn Lục Kiến Lâm xong, Cố Tiểu Khê mở từng bưu kiện xem. Phải là nhà họ Lục gửi đồ cực kỳ nhiều, từ đồ ăn, đồ mặc đến đồ dùng đều đủ. Quần áo hầu hết là đồ nữ, mua cho cô. Khi mở chiếc hộp gỗ hồng sắc nhỏ, cô đờ . Bởi vì bên trong ngoài một chiếc vòng tay ngọc phỉ thúy màu xanh lục đế vương, một củ nhân sâm tầm 50 năm tuổi, còn một cuốn sổ tiết kiệm. Số tiền trong đó hề nhỏ: chẵn hai nghìn tệ.

Trong túi đồ của Lục chuẩn , ngoài quần áo còn sáp thơm, xà phòng, kem dưỡng da (tuyết hoa cao), hoa mà con gái thích. Thậm chí, bên trong còn hai gói b.ăn.g v.ệ si.nh nhập khẩu. Bên đống b.ăn.g v.ệ si.nh là một cuốn sổ tiết kiệm khác trị giá một nghìn tệ kèm thêm một xấp tem phiếu. Phong bì của Lục Kiến Lâm bốn trăm tệ và đủ loại tem phiếu. Phong bì của Lục Kiến Nghiệp cũng là bốn trăm tệ và tem phiếu.

Cố Tiểu Khê cảm động, cô đem những thứ quan trọng đổi cũ lấy mới cất phòng trưng bày, đó tắt đèn pin ngoài. Cô đóng vai "công nhân vệ sinh", dọn sạch một hố rác lớn gần cổng bệnh viện. Không ngoài dự đoán, cô nhận 2 điểm công đức và 2 cuộn giấy vệ sinh. Cô nhận việc dọn rác đô thị cũng giống như dọn thùng rác tàu hỏa, đều phần thưởng là giấy vệ sinh. Nghĩ , cô bộ đến khu vực tiệm cơm quốc doanh. Ban ngày cô thấy ở đó một hố rác bẩn, ngày mưa nước thải chảy tràn lan. Ban đêm dễ việc, cô thuận lợi dọn sạch hố rác, kiếm thêm 2 điểm công đức và 2 cuộn giấy vệ sinh.

Nhìn đồng hồ thấy 10 giờ đêm, cô tham lam nữa mà về ngủ. Sáng hôm , Lục Kiến Lâm mua đồ ăn sáng mang tới lúc 7 giờ. Vì ca nên đặt đồ xuống, dặn dò vài câu ngay.

Cố Tiểu Khê ăn sáng xong liền đưa một quyết định bất ngờ. Cô mua vé tàu hỏa chuyến gần nhất đến thành phố Đại Hưng bên cạnh. Dù chỉ cách một trạm, mất hai tiếng, nhưng cô dọc các toa xe, tìm cơ hội dọn sạch 5 thùng rác, kiếm 5 điểm công đức. Xuống xe, cô suýt chút nữa thì nhảy cẫng lên vì vui sướng! Còn thiếu 20 điểm nữa là cô đủ 100 điểm công đức !

Thành phố Đại Hưng phồn hoa bằng Thanh Bắc, nhưng một điểm nhà máy than. Cố Tiểu Khê hỏi đường xách túi vải đến thẳng khu tập thể nhà máy than. Cô chẳng quen ai, thấy một bà cụ trông hiền hậu liền kéo riêng một góc, bảo dùng bông vải đổi lấy ít phiếu than tổ ong. Cô lấy một nắm bông mềm mại cho bà xem. Bông vải luôn là hàng hiếm, bà cụ thiếu gì ngoài phiếu than nên vui vẻ đổi ngay.

Đổi xong, bà cụ còn nhiệt tình hỏi: "Này cháu, nếu cháu mua than tổ ong bà cũng giúp , chỉ than mà bếp lò cũng ."

Mắt Cố Tiểu Khê sáng lên: "Thế thì quá! Cháu dùng bông hoặc vải đổi với bà."

Bà cụ hớn hở: "Được! Nửa tiếng nữa bà kéo than và bếp bức tường đổ chỗ cổng , cháu đợi bà ở đó."

Nửa tiếng , bà cụ cùng một phụ nữ kéo hai xe ba gác than , trong gùi lưng còn hai cái bếp lò. Thấy bông và vải của Cố Tiểu Khê chuẩn cần chỉnh, bà cụ còn đưa thêm cho cô hai phiếu than nữa. Giao dịch xong, họ vội vàng rời , bảo xe ba gác lát nữa lấy. Cố Tiểu Khê đợi xung quanh liền thu hết đồ kho, rời .

Sau đó, cô ghé hợp tác xã cung tiêu thành phố Đại Hưng mua một cái nồi sắt, hai cái nồi đất, hai cái thau tráng men, hai bình thủy, hai hộp cơm, bốn cái bát, một đôi đũa và một con d.a.o phay. Cô cũng mua thêm ít gạo, mì, dầu và gia vị. Thịt ba chỉ chỉ mua nửa cân, thêm ít rau củ và một giỏ trứng gà nhỏ.

Dạo đến 2 giờ chiều, cô ga tàu về Thanh Bắc. Trên tàu, cô tranh thủ dọn thùng rác kiếm thêm 3 điểm công đức. Về đến ký túc xá của Lục Kiến Lâm là 5 giờ rưỡi. Cô lấy từ phòng trưng bày một chiếc bàn vuông nhỏ tinh xảo, bày biện đồ đạc mua lên . Bếp lò cô chỉ lấy một cái, than tổ ong để sẵn 50 viên. Sau đó cô xách nước, rửa nồi đất, nhóm lửa nấu cơm. Để cơm ngon, cô sử dụng "Thuật kiểm soát nhiệt độ" một cách chính xác.

Cơm chín, cô nhanh tay cắt một miếng gỗ dày từ phòng trưng bày thớt, thái thịt rửa sạch. Lúc Lục Kiến Lâm bước phòng, vặn là lúc miếng thịt ba chỉ thả chảo kêu "xèo xèo".

Mùi thịt thơm nức mũi bay đến khiến bước chân chậm .

Chương 52: Thế thì còn để ai sống nữa?

Anh thể ngờ chị dâu nhóm bếp nấu cơm cho ngay cửa phòng ký túc xá. Cố Tiểu Khê ngẩng đầu thấy liền chào: "Chú tan ! Sắp cơm ăn đây."

Lục Kiến Lâm bật : "Chị thực sự nấu món ngon cho em đấy !" Vốn dĩ định sang đón cô ăn ở tiệm cơm quốc doanh.

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Mọi cho chị nhiều tem phiếu thế, hôm nay rảnh rỗi chị dùng bớt. Chú ở một kiểu gì cũng cần dùng đến đồ đạc mà."

Loading...