THẬP NIÊN 70: TRỌNG SINH XONG, TÔI ĐƯỢC VIÊN SĨ QUAN MẠNH NHẤT CƯNG CHIỀU HẾT MỰC - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-12-29 04:42:28
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô dụi dụi mắt, hai , thấy lầm mới bước tới. Cô phát hiện thứ phát ánh sáng xanh chỉ một hòn đá mà là mấy hòn liền, lớn nhỏ. Cô hít sâu một , xổm xuống giả vờ nghỉ ngơi, ném một hòn đá nhỏ phát sáng "Kho đồ cũ".

Giây tiếp theo, mắt cô trợn tròn. Cô ngờ rằng chính hòn đá bắt mắt , khi qua phòng trưng bày biến thành một khối phỉ thúy xanh mướt. Vậy , những hòn đá phát sáng đều là đá phỉ thúy thô?

Cô chẳng quản nhiều nữa, đem tất cả những hòn đá phát sáng, bất kể lớn nhỏ, thảy hết kho đồ cũ. Kết quả đúng như dự đoán, khi loại bỏ tạp chất, chúng đều là những khối phỉ thúy cực kỳ đẽ. Dù hệ thống tùy chọn cho phép cắt nhỏ khối phỉ thúy , nhưng cô thế.

Sau đó, cô lục tục tìm thêm một vài thứ khác. Qua hai ngày âm thầm đổi cũ lấy mới, điểm tích lũy của cô tăng lên 420 điểm, nhưng so với mức thăng cấp thì vẫn còn xa lắm! Cô tự nhủ, khi nào cơ hội nhất định ghé qua trạm thu mua phế liệu để mua đống sách của ông cụ .

Buổi trưa, tiểu đoàn một đóng quân ngoài thôn Thạch Lũng, bắc bếp nấu cơm. Cố Tiểu Khê Lục Kiến Sâm sắp xếp nghỉ một bên. Chẳng mấy chốc, của tiểu đoàn bốn cũng tới. Thấy trong đội ngũ tiểu đoàn một chỉ Cố Tiểu Khê là phụ nữ, còn đang nghỉ cạnh Lục Kiến Sâm, Mạc Đức Sinh dẫn đầu tới liền khinh khỉnh mỉa mai một câu:

"Tiểu đoàn trưởng Lục nhiệm vụ mà còn mang theo cả vợ, đúng là tân hôn khác, rời nổi nhỉ!"

Cố Tiểu Khê giọng điệu âm dương quái khí thì lập tức thấy khó chịu. Lục Kiến Sâm khẽ vỗ về: "Đừng chấp nhặt với hạng mắt. Vợ lười biếng ham ăn, sợ khổ nên ngoài giúp dân cứu trợ, em đừng để ý gì."

Giọng Lục Kiến Sâm tuy bình thản nhưng chữ nào cũng đ.â.m trúng tim đen đối phương, Cố Tiểu Khê lập tức vui vẻ trở : "Vâng, em chấp với quan trọng!"

Mạc Đức Sinh tức điên , định lý luận vài câu thì thôn trưởng thôn Thạch Lũng xách một con thỏ rừng tới: "Tiểu đoàn trưởng Lục, đây là thỏ do mấy thanh niên trong thôn bắt . Dân làng đông quá khó chia, nên thôn quyết định tặng cho các để cảm ơn đơn vị, và đặc biệt cảm ơn vợ giúp công xã tìm tiền lớn, cứu vãn tổn thất khổng lồ. Cảm ơn nhiều lắm!"

Lục Kiến Sâm cô gái nhỏ nhà từ chối: "Không cần ạ. Đây là việc chúng nên ."

"Chỉ là một con thỏ thôi mà. hiểu quy định của quân đội là lấy một cây kim sợi chỉ của dân, nhưng con thỏ là chúng đặc biệt tặng cho vợ . Dân quê chúng trọng tình trọng nghĩa, các nhận nhé!" Nói xong, thôn trưởng khăng khăng để món đồ chạy mất.

Mặt Mạc Đức Sinh xám ngoét, lòng đầy nghẹn khuất. Vợ Lục Kiến Sâm hôm nay còn nhặt tiền nữa cơ ? Sao đỏ thế ?

Cố Tiểu Khê khá thèm món thịt thỏ cay, nên nhỏ với Lục Kiến Sâm: "Hay là ăn ? Chiều nay giúp dân làng bù tổn thất, việc hăng hái hơn là mà."

Ánh mắt Lục Kiến Sâm loé lên tia , nuông chiều gật đầu: "Được!" Cô gái nhỏ mắt sáng long lanh thế , rõ ràng là đang thèm thịt thỏ !

"Vậy để em lột da thỏ, nấu nhé?" Cố Tiểu Khê trúng bộ da thỏ, thử nghiệm "Kỹ thuật dùng d.a.o bậc thầy" nên tự tìm việc cho .

Lục Kiến Sâm vốn định tự , nhưng thấy cô hứng thú nên gật đầu: "Được, cẩn thận đừng để đứt tay." Nói đoạn, đưa cho cô một con d.a.o găm quân dụng.

Cố Tiểu Khê cầm con d.a.o, mắt sáng rỡ, trông sắc bén thật đấy! Cô xách con thỏ c.h.ế.t một góc, bắt đầu tay lột da. Mạc Đức Sinh định bỏ , nhưng khóe mắt liếc thấy kỹ thuật lột da điêu luyện của cô thì ánh mắt tối sầm .

Cố Tiểu Khê phớt lờ ngoài, tỉ mẩn lột da thỏ. Kỹ thuật bậc thầy đúng là lợi hại, lột xong bộ da nguyên vẹn hảo, dính một tí mỡ thịt thừa nào. Lục Kiến Sâm thấy cũng kinh ngạc! Cô gái nhỏ nhà thật sự ngoan ưu tú! Các chiến sĩ khác thì đầy vẻ khâm phục, mà là thực tâm khâm phục!

Chương 46: Vàng thỏi, thật nhiều vàng thỏi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-xong-toi-duoc-vien-si-quan-manh-nhat-cung-chieu-het-muc/chuong-34.html.]

Trong lúc Lục Kiến Sâm xử lý thịt thỏ, Cố Tiểu Khê đốt một đống lửa nhỏ bên cạnh để khử mùi, diệt khuẩn, lau sạch và hong khô bộ da thỏ. Những khác xem một lúc cũng việc của . Cố Tiểu Khê thì vô cùng chú tâm "chiến đấu" với bộ da thỏ.

Khi mùi thịt thỏ thơm lừng bay tới, cô lấy kim chỉ , vận dụng trực giác của "Bậc thầy tạo hình" để phác thảo và quy hoạch, bắt đầu kỹ thuật khâu vá mỹ của . Lúc thịt thỏ nồi, tay cô một đôi găng tay da thỏ xinh xắn. Các đường nối trông như liền một khối, viền thêm một vòng lông thỏ xám mềm mại, ấm.

Cố Tiểu Khê hài lòng, đeo thử thấy găng tay ôm sát tay , tuyệt phối! Lục Kiến Sâm liếc , trong lòng hiểu ngay. Hóa cô gái nhỏ thích găng tay da thỏ! Xem khi nào rảnh lên núi bắt thêm vài con thỏ, chọn con nào màu lông mới !

Thịt thỏ Lục Kiến Sâm nấu ngon, dù thiếu gia vị nên món cay nhưng món kho tàu vị cũng tuyệt. Cố Tiểu Khê chia một cái đùi thỏ lớn, ăn xong cái đùi là cô no lửng , cơm chẳng ăn bao nhiêu. Đằng xa, Mạc Đức Sinh đang ăn cơm khoai lang, ngửi mùi thịt thỏ thơm nức mà lòng đầy đố kỵ.

Buổi chiều, nhiệm vụ của tiểu đoàn một là giúp dân làng dọn dẹp đống đổ nát, hỗ trợ tái thiết thiên tai. Vì là việc nặng, Lục Kiến Sâm bảo vợ: "Lát nữa chỗ nào dọn xong thì em chỉ cần quét dọn đơn giản thôi, đừng việc khác nhé."

Cố Tiểu Khê sợ cô mệt nên gật đầu đồng ý. khi thấy bận rộn, cô vẫn giúp một tay. Khổ nỗi định tiến thì các chiến sĩ đồng thanh: "Tẩu t.ử, chỗ bọn em , chị bên cạnh nghỉ ạ!"

Cố Tiểu Khê sợ vướng chân nên đành xa hơn một chút. Bỗng nhiên, tầm mắt cô dừng ở một ngôi nhà sụp đổ gần đó. Ngôi nhà một cái cây lớn đổ đè sập, nhưng kỳ lạ là nó xây bằng gạch xanh, chứ nhà đất nung thường thấy ở đây!

tới quan sát một hồi, bỗng mắt sáng lên, nhặt từ đống đổ nát một viên gạch những đốm vàng kỳ quái, ném kho đồ cũ. Và , giây phút chứng kiến kỳ tích đến, cô âm thầm thu một viên gạch vàng.

Cố Tiểu Khê đờ vì kinh ngạc, nhà cũng giàu quá mức ! Tìm kiếm quanh đó, cô thế mà tìm thấy hơn hai mươi viên gạch vàng nữa. Trái tim chính nghĩa của cô bỗng chốc... lung lay. Cô chọn gạch vàng mà dùng tùy chọn chuyển đổi đổi hết thành vàng thỏi, thật nhiều vàng thỏi!

Phát tài xong, cô cũng bắt tay việc chính nghĩa, nhặt đống gạch xanh đất xếp gọn sang một bên. Những viên gạch vỡ nát đều cô âm thầm đổi thành gạch mới. Chẳng mấy chốc, cô xếp một đống gạch xanh lớn. Đống cỏ dại và rác rưởi đất, cô tượng trưng gom một đống, còn đều qua kho đồ cũ mà dọn sạch sành sanh.

Sau đó là đống ngói vỡ mặt đất, cô gom một ít, chọn lọc mà đổi cũ lấy mới một đống ngói sạch sẽ để sang bên cạnh. Những xà nhà và cột gỗ đè hỏng, cô thừa lúc ai chú ý cũng đổi cho mấy cây gỗ mới. Để trông quá lộ liễu, cô còn cố tình bôi thêm ít bùn đất lên .

Sau đó, cô vòng sân của ngôi nhà, tiếp tục nhặt ngói vỡ để đổi cũ lấy mới. Đi vòng quanh nhà một lượt, thấy cái cây lớn đè sập nhà cần xử lý, cô liền gọi Lục Kiến Sâm tới.

"Em thấy ngôi nhà nhiều thứ thể tái sử dụng, di chuyển cái cây ?"

Lục Kiến Sâm thấy cô gái nhỏ dọn một đống đồ, gạch xanh và ngói lành lặn đều xếp ngăn nắp, liền bảo: "Để bảo mượn dụng cụ của thôn trưởng về cưa cây."

"Vâng, !" Cố Tiểu Khê tìm một hòn đá cạnh cái cây lớn xuống. Lục Kiến Sâm cúi xuống, lấy tay áo khẽ lau một vết bùn mặt cô: "Mệt thì nghỉ nhé!"

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Em đang nghỉ đây mà!" Thấy cô dọn dẹp căn nhà , Lục Kiến Sâm liền rời . Một lúc , cùng Lý Côn và vài chiến sĩ mang dụng cụ tới.

Trong lúc Lý Côn cưa cây, Cố Tiểu Khê ở bên cạnh sửa nhặt. Lục Kiến Sâm cùng hai nữa khiêng xà ngang và cột gỗ sang một bên, dọn dẹp rác rưởi bên . Các chiến sĩ hành động nhanh, cộng thêm việc Cố Tiểu Khê âm thầm giúp họ dọn rác và phân loại, khu vực nhanh ch.óng sạch bong.

Lục Kiến Sâm thấy cô gái nhỏ thực sự giúp đỡ và cũng nhiều ý tưởng , nên cứ để cô tự nhiên. Cố Tiểu Khê lúc đầu định bám đuôi , nhưng thấy nhặt gạch ngói cũng đổi đồ mới mà kiếm điểm tích lũy nhanh hơn, nên cô tự hành động.

tới lui, những nơi cô qua vô tình mọc lên từng đống ngói đống ngói nọ. Sau một vòng , cô gom những đống nhỏ đó thành một đống lớn. Để quá lộ liễu, đống ngói vỡ cô cũng gom một đống to, còn dùng thuật sạch đơn giản để ngói vỡ cũng sạch sẽ tương đương ngói mới. Dù mưa lớn thế , là nước mưa rửa sạch ngói cũng hợp lý thôi.

Sau đó, cô chạy về chỗ Lục Kiến Sâm, giúp họ quét tước, âm thầm dọn dẹp rác rưởi để bớt việc.

Loading...