THẬP NIÊN 70: TRỌNG SINH XONG, TÔI ĐƯỢC VIÊN SĨ QUAN MẠNH NHẤT CƯNG CHIỀU HẾT MỰC - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-12-29 04:25:36
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng chẳng tích nhiều điểm thì thể thăng cấp nữa. Hay là, tìm cái gì đó để "đổi cũ lấy mới" xem ?

dậy, bắt đầu quan sát xung quanh khoang tàu tối om. Lục Kiến Sâm thấy tiếng động bên , lập tức mở mắt: "Em ngủ ? Hay là vệ sinh?"

Cố Tiểu Khê khẽ hắng giọng: "Anh ngủ ! Tại ban ngày em ngủ nhiều quá thôi."

"Có việc gì thì gọi !" Lục Kiến Sâm dặn dò một câu.

"Vâng, ngủ mau !" Cố Tiểu Khê xuống nữa.

Nửa tiếng , tàu hỏa dừng ở một ga lẻ tiếp tục hành trình. Không lâu , bên ngoài trời bắt đầu đổ mưa. Nghe tiếng mưa rơi hòa cùng tiếng "xình xịch, xình xịch" của đoàn tàu, Cố Tiểu Khê mơ màng .

Không qua bao lâu, Cố Tiểu Khê đ.á.n.h thức bởi tiếng trẻ con . Vừa dậy, cô thấy tiếng c.h.ử.i mắng đầy giận dữ của Tiêu Diệp.

"Khóc cái gì mà ? Nhà c.h.ế.t mà gào lên thế? Các đến tất cả ngủ , mà vô ý thức thế ..."

" xin ! xin ! Cháu nhà ốm, khoang bác sĩ nên mới cố xin đổi vé sang đây..." Một phụ nữ ngừng cúi đầu xin .

"Con ốm còn tha lôi khắp nơi, cha kiểu gì thế !" Tiêu Diệp càng mắng càng hăng.

Lúc cụ Tề cũng xuống giường, ôn tồn : "Để xem cho cháu."

Lục Kiến Sâm nhường chỗ của cho họ , xuống cạnh Cố Tiểu Khê. Thấy cô gái nhỏ định dậy, lấy từ trong túi một chiếc áo khoác choàng lên vai cô: "Gần năm giờ , em toa hàng cơm ăn chút gì ?"

"Không ạ. Em vệ sinh một chút." Cố Tiểu Khê nhích định xuống giường.

Lục Kiến Sâm lập tức cúi , lấy giày để sẵn cho cô, còn tự tay xỏ giày giúp cô. Mặt Cố Tiểu Khê bỗng đỏ bừng lên, chu đáo đến mức cơ chứ! Cuối cùng, hai mỗi xỏ một chiếc.

Thấy bé trai ốm vẫn còn thút thít, Cố Tiểu Khê thuận tay nhét một viên kẹo tay bé: "Nín nhé! Đợi ông bác sĩ khám bệnh xong cho cháu là ăn kẹo ."

Cậu bé chỉ chừng bốn năm tuổi, giọng dịu dàng của Cố Tiểu Khê, cảm nhận viên kẹo trong tay, sự chú ý lập tức dời , nữa. Người phụ nữ cô đầy cảm kích: "Cảm ơn cô!"

"Không gì ạ. Chị cũng xuống !" Cố Tiểu Khê gấp gọn chăn gối mới về phía nhà vệ sinh.

Tiêu Diệp ở giường theo bóng lưng Cố Tiểu Khê, trong lòng hừ lạnh một tiếng: "Chỉ một viên kẹo mà màu như thánh nữ, đúng là loại phụ nữ tâm cơ, tởm c.h.ế.t !"

Khi Cố Tiểu Khê đến nhà vệ sinh thì hai đang xếp hàng. Cô suy nghĩ một lát quyết định sang bồn rửa mặt ở vách ngăn bên cạnh để vệ sinh cá nhân . Cạnh bồn rửa một thùng rác lớn, rác đầy tràn ngoài, rơi vãi khắp sàn nhà, khí nồng nặc mùi hôi thối khiến nghẹt thở.

Cô nín thở, rửa tay nảy ý định mãnh liệt tống khứ cái thùng rác . Ý nghĩ lóe lên, cô thấy một làn sương trắng cuốn lấy cái thùng rác mặt đất biến mất. Ngay đó, cái thùng rác bẩn thỉu xuất hiện trong Kho tạp hóa đồ cũ, khi hoán đổi, trong Phòng trưng bày hàng mới xuất hiện một chiếc thùng rác mới tinh và một cuộn giấy vệ sinh trắng mềm.

Thấy , cô ngạc nhiên chớp mắt, phản ứng cực nhanh đưa cái thùng rác mới ngoài, đặt chỗ cũ. Sau đó cô thận trọng quanh, thấy ai phát hiện mới thở phào nhẹ nhõm. Rửa mặt xong xuôi, cô đống rác còn vương vãi sàn nhà mà ngẩn ngơ vài giây, mặt cảm xúc nhà vệ sinh.

Lúc rời , cô đặc biệt kiểm tra tích điểm trong gian. Cái khiến cô kinh ngạc tột độ. Bởi vì, tích điểm tăng, nhưng Giá trị công đức tăng thêm 1 điểm. Điều bất ngờ hơn là Cửa hàng kỹ năng vốn hiển thị " mở" nay sáng đèn.

Tuy nhiên, khi xong những dòng chữ hiện , cô chẳng còn mong đợi gì cái kỹ năng nữa:

Cửa hàng kỹ năng sơ cấp:

Kỹ năng 1: Quét dọn rác (Cần thanh toán 1 điểm công đức).

Kỹ năng 2: Phân loại rác (Cần thanh toán 1 điểm công đức).

Mang tâm trạng phức tạp ngược về khoang của , đập tai cô vẫn là tiếng c.h.ử.i bới của Tiêu Diệp: "Á... Các giáo d.ụ.c con cái kiểu gì thế? Có bệnh nặng thì bệnh viện chứ! phát điên mất, tởm c.h.ế.t , thùng rác nôn, nôn giày ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-xong-toi-duoc-vien-si-quan-manh-nhat-cung-chieu-het-muc/chuong-12.html.]

" xin ! xin ! Cô ơi, để giặt giày cho cô ngay!" Người phụ nữ rối rít xin , dáng vẻ hèn mọn sợ hãi.

"Giặt cái gì mà giặt! Giặt xong nó vẫn còn mùi hôi. Với nó sũng nước thế thì ?" Tiêu Diệp tức giận đạp đôi giày , thản nhiên phịch xuống giường của Cố Tiểu Khê.

Vì tất chân vẫn còn dính một chút bãi nôn, ả cố tình di di chân lên mép ga giường của cô, cuối cùng vẫn nhịn buồn nôn, tháo tất vứt thọc chân trong chăn của Cố Tiểu Khê.

Cố Tiểu Khê hình, cảm thấy tởm lợm vô cùng! Cái chăn đó cô đắp nữa! Lục Kiến Sâm thấy cô gái nhỏ , liền bước tới chắn tầm mắt cô: "Để gọi nhân viên đường sắt đến xử lý, em đừng qua đó vội!"

"Vâng." Cố Tiểu Khê gật đầu, ở lối một lát.

Cơn mưa ngoài cửa sổ dường như càng lúc càng lớn, đập mặt kính kêu lộp bộp. Dư quang khóe mắt thấy phụ nữ cuống quýt dọn dẹp xin Tiêu Diệp, cô động lòng, bèn dứt khoát chọn tiêu hao 1 điểm công đức duy nhất để mở khóa kỹ năng Quét dọn rác. Cô nghĩ, dù cũng là "kỹ năng", chắc quét sạch hơn bình thường chứ?

Vừa nghĩ xong, cô cảm thấy cơ thể đột nhiên lạnh, tóc gió cũng tự bay nhẹ, trong đầu như nhét thêm thứ gì đó, trướng lên. Khi cô đưa tay lên xoa đầu, trong tâm trí bỗng hiện mấy chữ: Phong Hệ Thanh Tảo Quyết (Quyết quét dọn hệ Gió).

Mang theo một cảm giác huyền diệu, ngón tay cô vô thức cử động, mặt đất bỗng dưng cuộn lên một cơn gió nhỏ, kỳ diệu , nó cuốn hết rác rưởi và bụi bặm gần đó thành một đống gọn lỏn. Cô thót tim một cái, vì hoảng hốt nên chuyển hướng ngón tay, đống rác gom lập tức thổi bay loạn xạ. May mà trời sáng hẳn nên ai chú ý đến cảnh tượng .

lúc , trưởng tàu tới, ông điều phối giữa Tiêu Diệp và phụ nữ . Kết quả cuối cùng là phụ nữ giúp Tiêu Diệp giặt sạch giày, đồng thời bồi thường thêm ba hào tiền. Tiêu Diệp mặt nặng mày nhẹ nhưng cũng đành đồng ý.

Chương 16: Là trong lòng của trai ?

Nhân viên tàu mang cây lau nhà đến lau dọn mặt sàn sạch sẽ nữa. Sau khi Tiêu Diệp rời khỏi giường của Cố Tiểu Khê, Lục Kiến Sâm lẳng lặng tháo vỏ gối và ga trải giường .

Cố Tiểu Khê vội vàng giúp: "Để em cho, lấy nước nóng !"

"Không , xong lấy nước luôn." Lục Kiến Sâm cô bé nhà sạch sẽ, ở đây, việc cứ để lo.

Cố Tiểu Khê kiên trì: "Anh tiện thể vệ sinh cá nhân luôn ! Lát nữa chúng ăn sáng, em đói ." Nói cô giật lấy bộ ga giường bẩn tay . Lục Kiến Sâm đành lời, xách phích nước lấy nước nóng.

Cố Tiểu Khê ôm đống đồ về hướng ngược . Khi qua đoạn nối giữa hai toa tàu, tàu hỏa bỗng hầm chui, trong toa đột nhiên tối om. Cô tâm niệm khẽ động, thuận tay ném luôn bộ đồ tay Kho tạp hóa đồ cũ, sẵn tiện ném luôn cái thùng rác bốc mùi ở bên kho.

Khoảnh khắc tàu khỏi hầm, cô đặt cái thùng rác mới chỗ cũ, ôm bộ ga giường mới tinh chậm rãi về. Nhìn thấy trong Phòng trưng bày hàng mới tăng thêm 1 điểm công đức và một cuộn giấy vệ sinh mới, cô hiểu quy luật: Bộ ga giường là cô dùng cho bản nên công đức, chỉ tăng 1 điểm tích lũy. thùng rác là đồ công cộng, việc dọn rác mới là cách kiếm điểm công đức.

Cô bỗng nảy ý định đổi hết tất cả thùng rác đoàn tàu một lượt. nhanh cô bình tĩnh . Đổi một hai cái thì , chứ đổi hết thì chuyện quá tâm linh, cách nào giải thích . Dù thì những cái thùng rác vốn dĩ cũ nát lắm .

Quay giường, cô thoăn thoắt trải ga gối. Cô giường, cố tình ga trải giường nhăn một chút, âm thầm tiêu hao điểm công đức kiếm để mở khóa kỹ năng Phân loại rác. Cô phát hiện kỹ năng Quét dọn và Phân loại rác thể kết hợp với , tự động đóng gói rác quét xong thùng.

Giữa lúc cô đang âm thầm phấn khích, thì phụ nữ đối diện bỗng nhiên lục lọi túi áo bật nức nở: "Tiền của , tiền của mất ..."

Cố Tiểu Khê ngẩn : "Mất lúc nào ạ? Chẳng lúc nãy chị đền cho ba hào ?"

Người phụ nữ cuống cuồng lôi hết túi xách tìm: "Ba hào đó là tiền lẻ để trong túi của con, còn trong túi hai mươi đồng, lúc nãy lấy để bù tiền vé giường xong vẫn còn mà..."

Cố Tiểu Khê: "..." Cụ Tề thở dài: "Chuyện e là khó tìm !" Có lẽ kẻ thừa cơ lúc đứa trẻ ốm đau, tâm trí rối bời mà móc túi.

"Giờ đây? Đó là tất cả tiền của con . Xuống tàu còn bắt xe nữa..."

lúc , Tiêu Diệp đột nhiên lên tiếng: "Cái cô đối diện chị lương thiện thế cơ mà, bảo cô cho ít tiền vé xe ! Cô bữa nào cũng ăn thịt, thiếu hai đồng bạc của chị ."

Cố Tiểu Khê cau mày, cái con mụ Tiêu Diệp đầu óc vấn đề thật ! Cô dậy, Tiêu Diệp đang khểnh xem kịch :

"Ý chị là chị thiếu đạo đức thiếu não thế? Người lỡ bẩn giày chị, chị đòi ba hào. Giờ gặp nạn, chị trả ba hào cho ?"

Nói đến đây, cô khẽ nhếch môi: "Để thể hiện tinh thần nhân đạo, chị trả ba hào, thể hiện lòng ủng hộ thêm ba hào nữa, cũng sẽ ủng hộ chị đại đây ba hào, chị thấy thế nào?"

Loading...