Mấy họ cầm lấy thực đơn bắt đầu gọi món. Cố Tri Ý rõ khẩu vị từng nên tự gọi luôn phần của cả bọn.
“Vẫn là Tiểu Ý hiểu tớ nhất!” Thái Thu Lan xong thì ôm lấy cánh tay của Cố Tri Ý, nũng nịu.
“Thôi thôi thôi. Tiểu Ý hiểu tớ nhất mà.” Hồ Tư Tuệ ở bên cạnh bộ hờn dỗi , ôm lấy cánh tay còn của Cố Tri Ý.
“Được , Tuệ Tuệ, vẫn là Trương Lực nhà hiểu rõ nhất.” Cố Tri Ý liếc Hồ Tư Tuệ, trêu chọc.
“Nói cái gì đó?” Câu khiến Hồ Tư Tuệ đỏ bừng mặt.
“À, đúng , và Trương Lực thế nào ? Sao còn tính chuyện đại sự cả đời?” Cố Tri Ý đột nhiên nghiêm túc hỏi.
“Ôi. Bọn tớ bao nhiêu tuổi , vội vàng gì?” Hồ Tư Tuệ thẹn thùng trả lời.
“Các nóng ruột, nhưng trai và chị dâu của Trương Lực mấy bận thư hỏi tớ xem tin tức gì lành từ hai đứa . Họ nóng lòng đón về dâu lắm đấy.” Cố Tri Ý vẫn buông tha cho Hồ Tư Tuệ.
“ , Tuệ Tuệ, hiện tại hai suy nghĩ thế nào ?” Ngô Cát Vi bên cạnh cũng quan tâm hỏi.
“Thừa dịp tớ vẫn còn ở Bắc Kinh mà còn thể uống rượu mừng của hai chứ!” Ngô Cát Vi cũng hùa theo giục chuyện hôn nhân.
“Sao tớ cảm giác các còn gấp hơn tớ thế nhỉ?” Hồ Tư Tuệ hổ, giận dỗi .
“Chúng tớ sốt ruột cũng vô dụng thôi, đều các thôi.” Cố Tri Ý bất đắc dĩ thở dài.
“Về chuyện thì mấy hôm Trương Lực đến nhà tớ, bố tớ cũng nhắc đến. Nếu cưới hỏi thì chắc cũng còn xa nữa .” Hồ Tư Tuệ đến đây thẹn thùng.
“Vậy thì , đến lúc đó cứ yên tâm cô dâu thật xinh là .”
Mấy họ cứ trêu chọc Hồ Tư Tuệ khiến cô vô cùng ngượng ngùng.
“Bà chủ ơi, nhanh cho thức ăn lên ạ! Cháu đói bụng .” Sau cùng, Hồ Tư Tuệ chỉ đành lúng túng đánh trống lảng.
Mọi thấy cô như thế thì ồ lên. Cố Tri Ý thầm nghĩ lát nữa về sẽ hỏi dò xem Trương Lực định liệu . Nếu chuyện thành, lẽ ngay trong năm nay là thể định đoạt .
Năm nay Cố Tri Ý nghiệp, những dự định ấp ủ từ lâu giờ cô cũng bắt tay ngay.
mảng việc ở Bắc Kinh , cô thể sẽ giao cho Trương Lực quán xuyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-936.html.]
Cố Tri Ý thừa dịp thời gian nghỉ hè, hết cô sẽ đến Thâm Quyến một chuyến, xem xét tình hình bên đó.
Trước đó mà , đó là đặc khu kinh tế, hiện tại đến đó cũng thẻ thông hành.
Chẳng qua giờ đây, bên đó một đổi. Chỉ cần “ cửa ” một chút thì tấm thẻ thông hành cũng chẳng còn là chuyện khó khăn gì.
Vì tạm thời Cố Tri Ý lo lắng chuyện nữa, cô nghĩ đến lúc trở về sẽ hỏi ý kiến của Trương Lực thế nào.
“Nào nào nào, đồ ăn đến đây.” Giọng của bà chủ truyền đến từ phía , đồng thời cũng kéo suy nghĩ của Cố Tri Ý .
“Thức ăn lên , nào, mời dùng bữa .”
Cố Tri Ý , mấy họ bắt đầu cầm đũa lên.
Trong lúc trò chuyện, Hồ Tư Tuệ còn nhờ bà chủ mang đến một bình rượu. Mỗi chỉ nhấp môi một chút gọi là tượng trưng.
“Nào, đây là chúc mừng cho thời gian bốn năm của chúng .”
“Chúc chúng tiền đồ rộng mở, tươi sáng!”
“Chúc mỗi chúng đều thuận buồm xuôi gió!”
“Chúc cho tình bạn trường tồn!”
Mấy họ cầm chén rượu trong tay giơ cao lên.
“Nào, cạn ly.”
Cả bọn chạm chén , đó hẹn mà cùng bật .
Mọi lời đều gói gọn trong lặng đó.
Trên bàn cơm, với về dự định của . Nghe Cố Tri Ý ý định xuôi về Thâm Quyến, ai nấy đều ngỡ ngàng.
“Vậy đến lúc qua bên đó thì con cái ? Chẳng lẽ chịu cảnh kẻ Bắc Nam ?”
Hồ Tư Tuệ hỏi vấn đề mấu chốt nhất.
Mèo Dịch Truyện
Cố Tri Ý lắc đầu, thành thật : “Tạm thời tớ vẫn nghĩ cách. tớ ý định sẽ đưa mấy đứa trẻ cùng, chỉ điều lẽ chờ khi bên đó định .”