Lâm Quân Trạch bất chợt nghiêng , đôi mắt dán chặt Cố Tri Ý.
“Nhìn, cái gì?” Cố Tri Ý giật chớp chớp mắt, hỏi .
“Vợ, nếu thích một , thì ánh mắt thể nào giấu giếm .” Lâm Quân Trạch chỉ đôi mắt .
Sau khi Cố Tri Ý hiểu , hai gò má lập tức ửng hồng.
“Biết mà!” Cố Tri Ý ngượng ngùng khẽ .
“Dù thì, như Trương Trác cũng yên tâm, em trai tìm ý trung nhân, chắc chẳng mấy chốc sẽ xây dựng tổ ấm.”
“ ! Hai em họ trong mấy năm qua chẳng dễ dàng gì, giờ cũng coi như qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai!” Lâm Quân Trạch cảm khái .
“ em xem ý của con bé Tuệ, dường như cô sớm tính chuyện trăm năm.” Cố Tri Ý thở dài, cũng rõ Hồ Tư Tuệ thế , dường như vẫn còn ngại ngần chuyện cưới hỏi.
Cố Tri Ý trong lòng khỏi thắc mắc.
“Được , vợ , em đừng bận tâm quá nhiều chuyện của khác gì?” Lâm Quân Trạch trừ .
“Vậy em nên lo lắng đến điều gì?” Cố Tri Ý buột miệng hỏi .
Mèo Dịch Truyện
Môi Lâm Quân Trạch bất chợt đặt lên, khi Cố Tri Ý còn đang khẽ nín thở, khẽ thủ thỉ: “Em vẫn nên lo lắng về !”
Cố Tri Ý...
Hai canh giờ , Cố Tri Ý cảm thấy như lặn nước lên.
Cả bết bát nhớp nháp.
Cố Tri Ý trừng mắt liếc con đang bên cạnh, nghĩ đến việc lập tức chui gian tắm rửa sạch sẽ.
“Vợ , để giúp em!” Lâm Quân Trạch cợt .
Cố Tri Ý...
Cuối cùng vẫn là Lâm Quân Trạch giúp Cố Tri Ý tắm rửa, chỉ là ở trong đó ngừng trêu chọc vợ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-866.html.]
Nghĩ đến cảnh trong gian, Cố Tri Ý trực tiếp tạm thời khóa hệ thống.
Những việc thích hợp cho trẻ nhỏ, hệ thống cũng cần xem nhiều quá.
Cố Tri Ý tuy rằng mệt, nhưng nghĩ đến việc lát nữa Lâm Quân Trạch sắp nhiệm vụ, cho nên chờ đến khi thoát khỏi gian, khi cô kích hoạt Mông Mông mới đến cửa hàng bách hóa, chuẩn mua một chiếc áo chống đạn đưa cho Lâm Quân Trạch.
Lâm Quân Trạch vốn ôm lấy Cố Tri Ý chìm giấc ngủ, ai ngờ Cố Tri Ý đột nhiên lay tỉnh .
“Vợ , ? Vẫn còn đủ ?”
Cố Tri Ý lườm một cái.
Sau đó bỗng nhiên trong tay cô xuất hiện một chiếc áo khoác màu đen.
“Vợ ơi, thời tiết bây giờ đến mức mặc áo khoác dày như thế . Bộ áo vẻ hợp thời tiết lúc .” Lâm Quân Trạch trêu đùa.
Cố Tri Ý đánh nhẹ mu bàn tay Lâm Quân Trạch, khẽ thở dài : “Đây là áo chống đạn, đến lúc đó mặc ở bên trong, cho an hơn một chút.”
Cố Tri Ý giải thích quá cặn kẽ chuyện với Lâm Quân Trạch, đến lúc đó kéo hệ thống .
Cô chỉ rước thêm phiền phức mà thôi.
“Áo chống đạn?” Lâm Quân Trạch ngỡ ngàng hỏi .
Cố Tri Ý gật đầu.
Lâm Quân Trạch cầm lấy chiếc áo khoác, đặt ở trong tay sờ sờ , thật ngờ chiếc áo khoác mỏng manh như thế thể chống đạn ư?
“Vợ, em chắc ?” Lâm Quân Trạch từ xuống một , vẫn thể tin nổi thứ thật sự thể bảo vệ .
“Nếu dùng thì thôi.” Cố Tri Ý lườm yêu một cái, giật chiếc áo khoác từ tay .
“Ối, chứ, chứ! Vợ cho, dám nhận?” Lâm Quân Trạch hì hì .
Tuy rằng trong lòng cảm thấy thứ chắc chống đạn, nhưng vẫn ngoan ngoãn cất chiếc áo . Chuẩn để đến lúc nhiệm vụ sẽ mặc thử.
“Được , cất ngủ thôi.” Nói xong, Cố Tri Ý đặt lưng xuống .