“Là thế , Tiểu Ý, chị đang nghĩ đến, em thể cho chị lấy một ít hàng, chị sẽ buôn bán tại huyện lỵ .” Cuối cùng Lâm Thúy Vân cũng rõ ý định, xong thì trong lòng cô như trút gánh nặng.
Cố Tri Ý còn tưởng là chuyện gì ghê gớm lắm, thấy thế thì cô liền tò mò hỏi: “Chị dâu, chị lấy quần áo từ chỗ em, tự bán ?”
Lâm Thúy Vân khẽ gật đầu đáp.
“Vậy hiện tại chị ý tưởng thế nào?” Cố Tri Ý vội vàng hứa hẹn sẽ giúp đỡ , mà tiên, cô xem Lâm Thúy Vân ý tưởng cụ thể thế nào.
“Chị suy nghĩ rằng ở đây, tiên chị sẽ bày hàng bán vỉa hè, bán mấy tháng, kiếm chút lời lãi mới tính đến chuyện mở cửa hàng. nếu mở cửa hàng thì bây giờ bọn chị quả thực đủ vốn liếng. Nên chị nghĩ rằng hết cứ từ nhỏ mà lên, chờ đến khi chút tiền tích lũy thì mới tính đến việc mở cửa hàng tử tế.”
Lâm Thúy Vân nghĩ cách cũng là bàn bạc kỹ lưỡng với Lâm Thanh Bách mới quyết định.
Cả hai vợ chồng họ đều ở nhà thường xuyên, nay đứa lớn thì bảy tám tuổi, còn đứa nhỏ thì vẫn đầy một tuổi, giờ nhờ cậy ông bà Lâm trông nom hộ. Bởi Lâm Thanh Bách mới nghĩ phương án .
Chỉ là họ cũng “mặt dày mày dạn” nhờ Cố Tri Ý chu cấp cho cả nhà.
Hiện tại vốn liếng bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu, mắt cứ bày hàng bán vỉa hè, đợi đến khi chút tiền thì sẽ tính đến chuyện thuê mặt bằng để mở cửa hàng đàng hoàng.
Vốn dĩ Cố Tri Ý còn cho rằng Lâm Thúy Vân vay tiền, ngờ chị suy tính thế .
Cô Lâm Quân Trạch, gật đầu : “Được, chị dâu nghĩ như . Em ủng hộ chị! Như thế , chúng sẽ bàn bạc kỹ hơn về chuyện , bàn xem nhập bao nhiêu hàng, bán để đọng vốn.”
“Ôi, , thì phiền phức cho em nhiều .” Lâm Thúy Vân cảm kích .
Cố Tri Ý nghĩ bụng, Lâm Thúy Vân thể tiếp tục công việc nữa, là sang năm khi trở Bắc Kinh, cô nhất định đăng tin tuyển thêm thợ .
Nghĩ đến việc tuyển thợ, Cố Tri Ý thấy đau cả đầu. Thế nhưng suy tính , cô ý định mở rộng quy mô sản xuất, nên việc tuyển thợ là điều tất yếu. Như thế, lỡ ai đó nghỉ việc, cô cũng còn lúng túng, động như bây giờ. Sự việc của Lâm Thúy Vân cũng coi như một lời nhắc nhở quý giá cho Cố Tri Ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-826.html.]
Ăn cơm xong, quây quần cắn hạt dưa, chuyện trò rôm rả một lát, thấy trời cũng ngả tối, Cố Tri Ý bèn đưa hai đứa bé về. Mấy em Đại Bảo vẫn ở nhà bên , Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch, mỗi ôm một đứa nhỏ, bước về nhà .
Trên đường về, Lâm Quân Trạch thấy Cố Tri Ý dường như điều bận lòng.
“Vợ , em đang phiền lòng vì chuyện của chị dâu ?”
Cố Tri Ý khẽ gật đầu, song lắc. Cô một tiếng nhạt nhẽo: “Cũng hẳn là vì chuyện chị dâu. Em đang nghĩ tuyển thêm vài , để về lỡ ai đó nghỉ thì đến nỗi lúng túng thế .”
Lâm Quân Trạch cũng gật đầu đồng tình: “ . Nếu ăn lớn, chúng nhất định thêm nhân sự.”
Mèo Dịch Truyện
“Vâng, chúng cứ để ý xem quanh quẩn đây ai thích hợp .” Anh thêm.
Chẳng qua trong lòng riêng một vài tính toán ...
Hai vợ chồng cứ thế mà về đến ngõ. Đoàn Đoàn lỏm câu chuyện của cha . Với cái hiểu non nớt của một đứa trẻ, cô bé chẳng thể giúp ích gì cho công việc ăn của họ.
Nghĩ đến đây, Đoàn Đoàn bỗng thở dài thườn thượt.
Cố Tri Ý thấy con gái đang trong lòng thở dài, bèn đưa tay nhéo nhẹ má con.
“Mẹ còn kịp thở dài đây, con bé con như con thở dài thườn thượt thế chứ.”
Lâm Quân Trạch bên cạnh phì trêu: “Chắc là con gái đang xót cho nó đấy thôi.”
“Thật ? Con bé Đoàn Đoàn của chúng hiểu chuyện đến thế ?”
Cứ thế, hai vợ chồng cứ tung hứng, chọc cho Đoàn Đoàn đỏ mặt ngượng ngùng.