Cố Tri Ý lườm nguýt, mắt trợn trắng: “Anh mong ngóng thì em đây sinh cho chắc?”
“Em đó, cũng là của mấy đứa trẻ , đứa nhỏ chẳng cũng đến ? Điều đó cho thấy trời cao cũng thấu tiếng lòng của các em đấy chứ.” Cố Tử Lâm cũng chỉ bất đắc dĩ cô em gái cứng miệng.
Cố Tri Ý chỉ ậm ừ, thêm lời nào.
Bữa cơm trưa là do một tay Lâm Quân Trạch lo liệu. Nhìn thấy Lâm Quân Trạch tất bật ngược xuôi, Cố Tử Sâm còn trêu ghẹo Cố Tri Ý: “Chị , chị xem, rể đối với chị kìa!”
“Anh đến thế, thì em gả cho luôn !” Cố Tri Ý Cố Tử Sâm, kẻ lúc nào cũng lấy việc chọc ghẹo vui, tức tối .
“Chị , chị cứ cứng miệng thôi, chứ em thừa, chắc chắn trong lòng chị cũng đang sướng rơn đấy!” Cố Tử Sâm vẻ hiểu rõ lòng chị từ lâu lắm .
Sau một hồi chuyện trò rôm rả, chọc ghẹo , chờ đến khi Lâm Quân Trạch rửa bát xong , Cố Tử Lâm mới lên tiếng: “Em rể , Tiểu Ý chiều nay sẽ bệnh viện kiểm tra, đến lúc đó cùng hai đứa luôn.”
Lâm Quân Trạch còn kịp đáp lời, Cố Tử Sâm nhanh nhảu tỏ vẻ cũng theo.
Mèo Dịch Truyện
“Con! Con nữa! Con cũng !” Đại Bảo và Nhị Bảo liền đua xin xỏ. Rõ ràng là chúng cũng theo đến bệnh viện cho bằng .
Cố Tử Sâm mới bày tỏ ý định , Cố Tử Lâm vẻ ghét bỏ, đẩy phắt .
“Cút, cút, cút! Mày hóng chuyện gì, cứ ở nhà mà trông đám trẻ !”
Đoạn cắt đứt phăng kế hoạch cùng của Cố Tử Sâm.
“Dựa cái lẽ gì mà , còn em thì chỉ ở nhà trông cháu thế ?” Cố Tử Sâm bực dọc cãi .
“Thế chẳng lẽ cả nhà đều kéo theo hết ?”
“Có gì mà chứ?” Cố Tử Sâm lầm bầm đáp trả, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ, cả nhà kéo sẽ gây cảnh đông đúc, rầm rộ đến thế nào.
Cố Tri Ý thấy hai em sắp lời qua tiếng ầm ĩ, vội lên tiếng dàn xếp: “Thôi , em trai cứ ở nhà trông đám trẻ Đại Bảo, chị cùng hai và Lâm Quân Trạch kiểm tra một lát là .”
“Được thôi ạ.” Cố Tri Ý thế , Cố Tử Sâm còn cãi lý nữa chứ?
“ mà ơi, chúng con theo!” Nhị Bảo ở một bên vẫn cố năn nỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-650.html.]
“Mẹ bệnh viện, ở đó đông đúc lắm, các con cứ ở nhà chờ là .” Cố Tri Ý kiên nhẫn giải thích.
Kết quả là Nhị Bảo còn định gì đó nữa, nhưng ánh mắt sắc lẹm của Lâm Quân Trạch dọa cho im re như thóc, chẳng dám hé môi thêm lời nào.
“Thôi , cứ nghỉ ngơi một lát , chờ đến khi tỉnh giấc thì chúng lên đường.” Lâm Quân Trạch dứt khoát chốt hạ một câu.
Thế là, ai nấy trở về phòng nghỉ trưa.
Về đến phòng, chỉ còn Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch. Cố Tri Ý một lời nào, chỉ bật chiếc quạt điện định lên giường nghỉ ngơi.
Chưa kịp xuống, cô Lâm Quân Trạch vòng tay ôm siết lấy từ phía .
Cố Tri Ý khẽ vỗ vỗ tay , chút hờn dỗi.
“Anh gì hả? Làm em giật cả !”
“Vợ ơi, em vất vả nhiều .” Giọng Lâm Quân Trạch trầm ấm vang lên bên tai, thủ thỉ: “Anh , lẽ em vẫn chuẩn sẵn sàng, nhưng vẫn mong thể giữ đứa nhỏ .”
Cố Tri Ý lúc cũng chẳng , chỉ ậm ừ một câu: “Chiều nay bệnh viện khám xem bác sĩ thế nào .”
Lời đáp cũng coi như là một sự chấp thuận ngầm.
Lâm Quân Trạch lúc mới yên lòng buông Cố Tri Ý .
Vì Cố Tri Ý bệnh viện, nên cô cũng chẳng dám ngủ nướng quá muộn.
Đến hai giờ chiều, cô thức giấc, sửa soạn qua loa một chút ba liền rời nhà.
Trước khi , cô còn cẩn thận dặn dò Cố Tử Sâm trông chừng đám trẻ ở nhà.
Thật bệnh viện cũng chẳng cách nơi ở của Cố Tri Ý là bao, ba họ chỉ bộ một quãng là đến nơi.
Đến khi tới bệnh viện, ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại trán.
Dù Lâm Quân Trạch khỏi nhà cẩn thận mang theo chiếc ô che nắng cho Cố Tri Ý, nhưng tiết trời vẫn oi ả, ánh nắng gay gắt chiếu khiến ai cũng cảm thấy bức bối khó chịu.
Vào đến bệnh viện, Lâm Quân Trạch lập tức đến quầy phát , lấy xong xuôi thì cùng Cố Tri Ý đến cửa phòng khám phụ sản chờ đợi.