Trước đến vấn đề bỏ , mấu chốt là kỹ thuật thời bây giờ cũng chẳng , phá thai vẫn thương tổn lớn đối với cơ thể.
Ngẫm , Cố Tri Ý cũng chỉ thể bắt buộc nhận lấy thôi.
còn Mông Mông trong gian. Cô tính toán buông tha.
Mông Mông đến bây giờ cũng dám lên tiếng.
Sau khi Cố Tri Ý dỗ dành xong mấy đứa nhóc con đuổi chúng ngoài, mới tìm Mông Mông hỏi cho nhẽ.
“Nói , cho mày cơ hội giải thích, vì ?”
Cố Tri Ý , nếu nguyên nhân gì đó, phỏng chừng hệ thống cũng sẽ tùy tiện để cô mang thai như .
“Chủ nhân, chuyện lẽ buồn , nhưng vẫn trình bày, đứa nhỏ chính là trời định.”
Cố Tri Ý: “Ha ha!”
Nghe thấy tiếng của Cố Tri Ý, Mông Mông còn thêm: “Cô xem , chắc chắn cô cũng tin đúng ? đứa nhỏ , đúng là nên tới lúc .”
Cố Tri Ý khẩy : “Thôi mi cứ thẳng là con bé đến để báo ân luôn cho .” 8f208c
Mông Mông: Cảm thấy bất lực, bé nhỏ.
nó vẫn , chủ nhân, đứa bé đúng là đến để báo ân.....
mà lúc nó vẫn , bởi vì Cố Tri Ý còn kiên nhẫn để hết câu nữa.
Mông Mông vẫn luôn đưa những lý do vòng vo, nhăng nhít để lừa gạt cô.
Cảm thấy dù cũng hỏi cái gì, Cố Tri Ý đơn giản là thèm hỏi nữa, tắt phụt kết nối với Mông Mông, cô dậy ngoài.
Tới sân, liền thấy Lâm Quân Trạch đang chuẩn đồ ăn cho bữa trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-649.html.]
Nhìn thấy Cố Tri Ý dậy, còn : “Vợ ơi, em dậy đấy ? Em cứ nghỉ ngơi một lát , việc cứ để lo.”
Nói xong, bắt đầu bận rộn. Đến cả Đại Bảo và Nhị Bảo cũng kéo rửa rau.
Cố Tri Ý.......
Buổi trưa, Cố Tử Lâm và Cố Tử Sâm về đến nhà. Vừa đặt chân tới nơi, hai em tranh kể lể với Cố Tri Ý những điều mắt thấy tai khi lên Bắc Kinh. Giọng điệu của họ thì khỏi , hào hứng đến mức ba hoa chích chòe đủ kiểu.
Cũng thôi, đối với những mới từ thôn quê thành phố lớn, đầu chứng kiến cảnh phồn hoa tấp nập của đất kinh kỳ, phản ứng như cũng là lẽ thường tình.
Cố Tri Ý chẳng hề cắt ngang lời, chỉ điềm đạm Cố Tử Sâm kể chuyện.
Mèo Dịch Truyện
Ai ngờ thằng bé Tam Bảo, vốn cũng thiết với Cố Tử Lâm, mon men tới gần, kéo áo thủ thỉ: “Bác hai ơi, con một bí mật cho bác nha.”
Cố Tử Lâm nhướng mày, tỏ vẻ tò mò. Thường ngày là Nhị Bảo lém lỉnh, tinh quái mới nhiều trò nghịch ngợm, ngờ hôm nay là Tam Bảo bí mật tiết lộ.
Thế là cũng chiều theo lời thằng bé, hùa theo: “Được đó, con cho Bác hai bí mật gì nào?”
Thế là Tam Bảo liền ghé sát tai , thì thầm: “Con cho bác hai nha, chúng con sắp em gái .”
Ban đầu, Cố Tử Lâm vẫn còn ngớ , chẳng hiểu đầu cua tai nheo thế nào. Ai ngờ Tam Bảo bắt chước y hệt động tác bé từng thấy, xoay sờ sờ bụng .
“Mẹ em gái.”
Câu thì Cố Tử Lâm hiểu rõ mười mươi.
Anh thoáng kinh ngạc, mắt mở tròn về phía Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý ở phía bên sớm thấy lời Tam Bảo , thấy Cố Tử Lâm , cô chỉ bất đắc dĩ mà đáp: “Anh hai, đúng là tin vui. mà là bé trai bé gái thì vẫn rõ, chiều nay em đang định bệnh viện khám xem .”
“Được , sinh thêm một bé gái cũng !” Cố Tử Lâm thấy cũng mừng cho Cố Tri Ý, lòng rộn ràng hẳn lên.
“Anh hai , cũng hệt mấy đứa nhỏ chứ.” Cố Tri Ý bất đắc dĩ lắc đầu.
“Ha ha ha, phỏng chừng em rể cũng mong ngóng con gái lắm đó chứ!”