Về phần Cố Tử Lâm, khi trở về và ăn cơm tối xong xuôi, cũng đem chuyện với Cha Cố.
Sau cùng, e rằng bản thể diễn đạt rõ ràng, bèn lấy bức thư Cố Tri Ý đưa cho cha .
“Cha, cha cứ ! Đọc xong là hiểu ngay thôi ạ.”
Mèo Dịch Truyện
Cha Cố mở thư . Ông ghé sát chỗ chiếc đèn dầu, nương theo ánh sáng yếu ớt để từng con chữ.
Đọc xong, tâm trạng ông hưng phấn khôn tả.
Ông ngờ sống gần hết nửa đời , tóc bạc phơ, mà còn cơ hội chứng kiến thời khắc lịch sử trọng đại thế .
“Tốt! Tốt lắm!”
“Thưa cha, chuyện gì ạ?” Cố Tử Sâm hỏi.
Thật sự, khỏi ngạc nhiên, chị gái gì mà khiến cha kích động đến thế.
Cha Cố khoát tay. Ông vốn nghĩ Tử Sâm còn nhỏ tuổi nên định giải thích. đây là chuyện lớn, vẫn nên cho trong nhà cùng .
Thế là ông : “Tiểu Ý đến lúc đó, nhà nên nhận thầu các vùng núi và biển. Cũng đến lúc thể đàm phán giá cả thế nào. Hiện tại, chính sách sẽ đổi liên tục, mỗi ngày một khác. Bởi , Tiểu Ý mong trong lúc những khác còn đang dò xét, chờ đợi, thì chúng tay .”
“Thưa cha, thế nào để nhận thầu ạ?” Cố Tử Mộc hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-630.html.]
“Chuyện chắc các con , quốc gia một bộ phận giàu, khấm khá lên, đó chắc chắn là điều cần thiết để xây dựng đất nước. Theo lời của con bé Tiểu Ý, thời cuộc chắc là sẽ sự đổi lớn, nông dân chúng cũng nên vươn lên .”
“Tin tức của em gái thực sự chính xác ạ?” Cố Tử Mộc vẫn còn chút băn khoăn.
“Anh cả, cứ yên tâm! Con bé ở Bắc Kinh hiểu nhiều việc thua kém ai .” Cố Tử Lâm bí hiểm , nở một nụ ẩn ý.
Dù đó, cũng từng ở bên em gái một thời gian, hiểu rõ cách việc của con bé. Nếu là chuyện còn nắm rõ, chắc chắn Cố Tri Ý sẽ để trở về chuyện với trong nhà, khuyên nhủ nên theo. Em dặn dò nên thì tin tức rõ mười mươi. Chẳng qua lúc nên vội vàng, cứ chờ thêm mấy tháng nữa sẽ rõ.
“Việc thì sai, nhưng liên quan gì đến dân chúng chứ? Đây là đang đào góc tường xã hội chủ nghĩa ?” Cố Tử Sâm bày tỏ sự băn khoăn.
“Thôi, thôi, thôi ! Cái gì mà đào góc tường xã hội chủ nghĩa? Chúng thế là góp phần xây dựng đất nước!” Cố Khôn , trong lòng ông lúc nóng lòng đợi chờ, chỉ mong ngày mau chóng đến để bản ông cũng thể buông tay rảnh rang.
Nghe Tiểu Ý còn chờ thêm mấy tháng, Cố Khôn thầm nghĩ trong lòng, nếu đến lúc đó thể nhận thầu khoán một mối thì ông cũng chẳng cần cái chức đại đội trưởng nữa.
Cố Tri Ý cũng , khi nhận lá thư của cô, Cố Khôn nhanh chóng theo những gì cô dặn dò trong thư mà lên kế hoạch đấy.
Cả nhà cứ thế mà mặc sức vẽ một tương lai tươi sáng, đến tối, khi ngủ, Cố Khôn vẫn còn vô cùng phấn khởi huyên thuyên đủ thứ với Lưu Ngọc Lan.
“Được , chuyện còn xa vời lắm, bây giờ ông nghĩ nhiều thế gì?”
Cố Khôn chẳng hề vì lời của Lưu Ngọc Lan mà ngừng câu chuyện của . Ông vẫn tràn đầy phấn khởi như đó, : “Theo thấy, những gì Tiểu Ý đến tám, chín phần là chắc chắn đúng , nếu con bé sẽ chẳng thư về báo tin cho chúng . Bà cứ chờ mà xem, trong thư Tiểu Ý cũng rõ ràng, mấy tháng nữa sẽ rõ tất cả, đến lúc đó chúng chỉ cần để mắt đến tin tức một chút là .”
“Được , , cái ông già , ông cũng đó là chuyện của mấy tháng nữa, lúc còn kích động đến thế chứ?” Lưu Ngọc Lan bực .