Cố Tri Ý ngờ đạo đức của mấy thấp kém đến thế.
lúc Cố Tri Ý còn đang suy tính đối sách, thì “vị cứu tinh” Lâm Quân Trạch xuất hiện.
Tan học ngày thứ sáu, hiểu vì cớ gì mà Lâm Quân Trạch xuất hiện ở dãy nhà học, trong lòng còn ôm lấy Tam Bảo. Anh cứ thế sừng sững, tự bản tạo nên một cảnh tượng thu hút ánh . Khiến cho tất cả các nữ sinh tan học đều ngoái .
“Bố ơi, mấy cô đó đang bố kìa!” Tam Bảo ôm cổ Lâm Quân Trạch, cứ như thể thằng bé khám phá một bí mật ghê gớm lắm, liền ghé sát tai Lâm Quân Trạch thì thầm.
“Con nhầm , họ đang con đấy, con đáng yêu thế mà.”
Cho dù Cố Tri Ý ở đây, Lâm Quân Trạch vẫn trả lời khéo léo như thế.
Dù cũng từng trải qua cái cảm giác Tam Bảo tố giác , hơn hết là bản nên tránh , đỡ phiền phức.
“À, !”
Tam Bảo đáng yêu, thấy mấy cô đều đang , liền lập tức vênh váo. Còn nhỏ giọng chào hỏi mấy cô sinh viên xinh .
“Chào .” Cái dáng vẻ , hệt như những nhân vật lừng danh khi xuất hiện .
Cố Tri Ý từ tòa nhà dạy học xuống thì thấy một cảnh như thế . Một đàn ông đang bế một bé trai đáng yêu, cứ thế mà thẳng tắp, hề vơi vẻ uy nghi, chững chạc vốn của đàn ông.
“Mẹ! Mẹ ơi!” Vốn dĩ Tam Bảo vẫn đang líu lo trò chuyện với mấy cô mấy dì sân, chợt thấy liền reo lên mừng rỡ.
Nghe thấy Tam Bảo gọi , cũng tò mò cô gái như thế nào mới thể sinh đứa bé đáng yêu như , mà đặc biệt hơn là còn một chồng trai, phong độ ngời ngời đến .”
Đợi cho đến khi các cô rõ là Cố Tri Ý thì ai nấy đều tròn mắt ngạc nhiên. Đây chắc chồng và con trai của Cố Tri Ý chứ?
Không cần chờ đợi, đều câu trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-558.html.]
Họ chỉ thấy Cố Tri Ý đến, ôm lấy Tam Bảo, vỗ cái m.ô.n.g của bé: “Con nên ăn ít một chút, ôm con đến nhấc nổi chân .”
Ai , Tam Bảo thẳng thắn : “Con mới mập, con thế là đang phát triển thể.”
Cái giọng điệu , đúng là ngây ngô chẳng sợ trời sợ đất là gì.
Cố Tri Ý về phía Lâm Quân Trạch, hỏi: “Anh bằng cách nào ?”
Theo lẽ thường, Đại học Hoa Thanh khá là nghiêm ngặt, hoặc giấy tờ báo của sinh viên, chứ ít khi nào đường đột xuất hiện như thế .
“Tam Bảo nhớ em nên dẫn con đến, đưa giấy chứng nhận cho chú bảo vệ xong thì hai cha con .” Lâm Quân Trạch thong thả . Anh cũng cảm thấy chuyện gì đáng cả.
Cố Tri Ý: ...
Quả nhiên, chức tước thì khác, cũng chiếu cố đặc biệt.
“Cha, rõ ràng chính là cha...” Tam Bảo còn hết, Lâm Quân Trạch ôm Tam Bảo trở , : “Vẫn để ôm Tam Bảo , gần đây đúng là Tam Bảo lên cân ít.”
Tam Bảo: ...
Cậu bé cảm thấy bản chỉ là một công cụ thôi!!!
Mèo Dịch Truyện
Cố Tri Ý cũng buồn vạch trần , cô , : “Được , chúng về nhà thôi!”
Lúc đến cửa thì Hồ Tư Tuệ đang định chào từ biệt con Cố Tri Ý thì Lâm Quân Trạch lên tiếng: “Bạn học Hồ, tối nay ăn cơm với gia đình chúng , mua khá nhiều thức ăn.”
Cố Tri Ý hiểu thì Hồ Tư Tuệ càng hiểu. Vốn dĩ bình thường, ngoài những lúc công việc cần kíp, cô vẫn ít khi trò chuyện cùng Lâm Quân Trạch, ai ngờ hôm nay mở lời mời cơm.
Cố Tri Ý thấy Lâm Quân Trạch cũng nghĩ gì nhiều, cô : “ , dù lâu cũng đến nhà chúng , hôm nay sẽ tự tay xuống bếp.”
Ban đầu Hồ Tư Tuệ còn từ chối, nhưng Cố Tri Ý như thế thì trong bụng cũng râm ran . Thế là cô dứt khoát cùng theo, lúc ngang qua cửa hàng còn cố ý mua mấy chai nước ngọt gas Bắc Băng Dương.