Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 80: Người Đến Đủ Rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:03:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quản An giật nảy cả , nào ngờ trong phòng ngủ còn giấu .

Ngay giây tiếp theo, Tiền Vĩ lao đến đè lên , và dùng trọng lượng tính áp đảo để chiếm thế thượng phong.

Quản An ban đầu còn cảm thấy áy náy nên thủ, nhưng ngẩng mặt lên thấy chiếc vali đặt trong cánh cửa phòng ngủ đang mở toang.

Mà cái vali đó, đúng là từng thấy ở nhà Tiền Vĩ.

Chỉ mất một giây để nhận , hét lên còn dữ dội hơn cả Tiền Vĩ.

"Cái tên béo c.h.ế.t tiệt , mày còn mặt mũi nào tao? Mày mang vali đến tìm chị Cẩn để gì? Chẳng mày cũng với tao và Mãng ?"

Lúc đến lượt Tiền Vĩ cảm thấy áy náy, nhưng hai bọn họ chỉ dừng vài nhịp thở, tiếp tục ẩu đả.

Tô Cẩn những khuyên can, ngược còn lùi sang một bên, để tránh liên lụy.

Khung cảnh quen thuộc như thế , từng trải qua vô , bây giờ cảm thấy thật ấm áp.

lúc hai họ đ.á.n.h quấn chặt lấy , khó phân thắng bại, thì giọng của Ngô Mãng vang lên từ ngoài cửa.

"Chị Cẩn, em là Nhị Mãng đây."

Quản An và Tiền Vĩ đồng thời dừng động tác .

Lúc , một ngón tay của Quản An đang ngoáy lỗ mũi Tiền Vĩ, còn Tiền Vĩ thì túm chặt hai tai buông.

Tô Cẩn thầm kêu một tiếng "Ô hô", đến đủ cả .

Cửa phòng mở , Ngô Mãng thấy Quản An và Tiền Vĩ đang ngay ngắn sofa, sững .

"Hai ở đây ? Thảo nào lúc tớ tìm hai đều thấy ở nhà."

Một câu khiến cả hai cùng lúc tràn ngập cảm giác tội .

Tô Cẩn hiệu cho xuống.

Vân Vũ

Ngô Mãng , mà trực tiếp lên tiếng, "Chị Cẩn, tối hôm qua em về nhà suy nghĩ cả đêm. Để chị một miền Nam, em vẫn yên tâm. Vì em nghĩ, dù ở nhà em cũng việc gì , thể cùng chị."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-80-nguoi-den-du-roi.html.]

Không hề vòng vo, trực tiếp rõ mục đích đến.

Sau khi xong, lập tức về phía Quản An và Tiền Vĩ, "Ban đầu em định tìm hai bàn bạc , bây giờ chúng vặn đều ở đây, hai nghĩ ?"

Sự chính đại quang minh của tạo nên sự tương phản rõ rệt với sự "lén lút" của Quản An và Tiền Vĩ.

Hai cảm nhận sự hổ với , ngừng ho giả, ngừng gật đầu tỏ ý tán thành.

Tô Cẩn nén , với Ngô Mãng: "Được, em ý kiến gì."

Khi Ngô Mãng đến, chuẩn tinh thần là cô sẽ từ chối, và cũng nghĩ sẵn một lý lẽ để thuyết phục, nhưng ngờ cô đồng ý một cách dễ dàng như ?

"Chị Cẩn, em tưởng chị sẽ bằng lòng chứ."

Tô Cẩn cố ý liếc Quản An và Tiền Vĩ, "Dù cũng đều cùng, thì cùng thôi."

"Hả?" Ngô Mãng cảm thấy câu vẻ đúng lắm?

Vừa định hỏi rõ hơn, Quản An và Tiền Vĩ nhanh chóng dậy, một bên trái một bên khoác vai .

"Cậu đúng, thể để chị Cẩn một cô đơn , bọn tớ cũng cùng!"

Ngô Mãng vui mừng khôn xiết, mà, với sự ăn ý bao năm nay, suy nghĩ của bọn họ chắc chắn đều giống .

"Cuối cùng thì Tứ Kiếm Khách chúng cũng tái hợp , nhất định nên một trời đất!"

Quản An vô cùng phấn khích, đưa bàn tay của .

Ngay giây tiếp theo, Tiền Vĩ kiên định đặt tay lên tay , đến Ngô Mãng - cắt ngang dòng suy nghĩ và chuyện gì xảy .

Cuối cùng, ánh mắt của cả ba đổ dồn về phía Tô Cẩn.

Tô Cẩn mắt lung linh nụ , đến mặt ba , chút do dự cũng đưa tay .

Bốn , bốn bàn tay, nắm chặt lấy , mỉm , cùng một tâm tư, cùng một sự kiên định!

 

Loading...