"Bọn mày xem, lời tỷ Cẩn là nhớ chuyện về Lữ trưởng Tiêu và bố , thật ?"
Quản An ba đưa Tô Cẩn trở về khách sạn, khi nhận sự đảm bảo lặp lặp của Tô Cẩn mới chịu lái xe rời .
Tiền Vĩ vẫn cảm thấy mơ hồ, chút chân thật.
Đối với vấn đề của , Ngô Mãng và Quản An cũng thể đưa câu trả lời chắc chắn.
"Tớ thấy tỷ Cẩn nhận bọn , cũng cần thiết giả vờ quen Lữ trưởng Tiêu chứ?" Ngô Mãng nghĩ như .
Có lẽ trong y học chính là những tình huống xảy thể giải thích .
Quản An tỏ đồng tình, "Ừ. Đến chuyện của bố cô còn nhớ nữa là."
Trong khoang xe lập tức chìm yên tĩnh.
Bố Tô Cẩn hi sinh cùng trong một nhiệm vụ từ năm năm .
Cô là con của liệt sĩ.
Còn Tiêu Vân Phong là đồng đội thiết nhất của cha cô, cha cô lúc lâm chung gửi gắm con.
Vì đó cô mới sống cùng Tiêu Vân Phong.
Cũng chính vì thế, Tô Cẩn trong khu nhà tập thể quân nhân tuyệt đối là sự tồn tại cưng chiều, một là một, mỗi đều đối xử với cô vô cùng .
Ai mà ngờ cô nhất thời hứng thú, tham gia mấy cái việc hạ hương, ba bốn năm trời một tin tức.
"Đã tỷ Cẩn đều quên sạch , bọn tạm thời cũng đừng nhắc tới, để tránh cô sẽ đau lòng."
Quản An nhắc nhở Ngô Mãng và Tiền Vĩ, cảm thấy như là nhất đối với Tô Cẩn.
Vân Vũ
Ngô Mãng vội vàng tán thành, "Vẫn là nghĩ chu đáo, thì lúc nãy tớ suýt chút nữa lỡ miệng ."
" chúng thật sự giấu Lữ trưởng Tiêu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-75-bon-ta-doi-voi-ty-ty-can-la-quan-trong-nhat-nhi.html.]
Dù bọn họ đều đồng ý , nhưng nghĩ tới nhân vật Tiêu Vân Phong , là ngay cả một chút dũng khí phản kháng cũng .
Quản An suy nghĩ một chút, "Vẫn cứ tạm thời giấu ."
Kỳ thực cũng lo lắng Tô Cẩn hiện tại sẽ kháng cự việc trở về, vạn nhất kinh động đến Tiêu Vân Phong, Tô Cẩn nghĩ thông nổi lên ý định chạy trốn nữa, thì phiền toái .
Tiền Vĩ vướng bận những chuyện như bọn họ, mà hứng khởi : "Tỷ Cẩn đến Lữ trưởng Tiêu còn nhớ, nhưng chỉ nhớ bọn ba đứa, điều chứng tỏ bọn trong lòng tỷ Cẩn là quan trọng nhất ?"
Sau khi nhận điểm , tâm tình của liền đến tả xiết.
Quản An nhướng mày, dù phản bác, nhưng dường như cách nào phản bác nhỉ.
Ngô Mãng cũng hào hứng lên, vô cùng tán thành phân tích của Tiền Vĩ, "Bọn dù cũng là lớn lên cùng tỷ Cẩn từ nhỏ, Tứ kiếm khách lừng lẫy của khu nhà tập thể quân nhân, tỷ Cẩn đương nhiên thể quên bọn !"
Quản An gì, nhưng khóe miệng cũng đang giãn ngừng.
Không khí một nữa vui vẻ trở , Tiền Vĩ và Ngô Mãng ngừng nghỉ.
So với tâm tình đột nhiên vui vẻ của ba bọn họ, Tô Cẩn trong khách sạn cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.
Cô dối, nhớ chuyện về Tiêu Vân Phong và bố .
Kỳ thực cô nhớ hết tất cả , bao gồm cả năm năm sống cùng Tiêu Vân Phong, càng bao gồm cả bố hi sinh.
cô thể lừa dối họ, bởi vì hơn ba năm , cô lựa chọn trốn khỏi khu nhà tập thể quân nhân chính là vì Tiêu Vân Phong.
Dù trôi qua lâu như , cô vẫn đối mặt với như thế nào.
Vì ngay từ đầu, cô mới nhận bọn họ, chính là lo sợ sẽ Tiêu Vân Phong phát hiện tung tích của cô, ép buộc cô trở về khu nhà tập thể quân nhân.
Cô từ đến giờ khó bản , đối mặt thế nào, thì cũng đừng đối mặt nữa.
Vì chỉ cần đảm bảo , bây giờ ba bọn họ , chờ thêm một hai ngày nữa, cô vẫn sẽ rời khỏi nơi theo kế hoạch ban đầu.