Quản An bằng giọng điệu kiên quyết : "Tên sai, cũng sai. Cô chính là chúng quen ! Chúng đưa cô về, rõ tất cả chuyện!"
" sẽ báo cảnh sát!" Tô Cẩn gầm gừ.
Ba họ thấy "báo cảnh sát" những chút sợ hãi, ngược còn tỏ khinh thường.
"Thứ nhất, chúng phạm tội. Thứ hai, cô báo cảnh sát, công an cũng quản chúng ."
Quản An với một sự tự tin thừa thãi.
Tô Cẩn đương nhiên điều đó, cô cũng là vì họ quấy rầy còn cách nào khác.
Cố gắng tránh né ngàn vạn , ngờ rốt cuộc vẫn họ phát hiện.
"Các quấy rối như thế , chính là phạm tội !"
"Vậy thì chúng cùng cô đến cục công an, đúng lúc để bên cục công an giúp điều tra xem, danh tính thật sự của cô là gì."
Quản An luôn thể nắm bắt trọng điểm, một câu khiến Tô Cẩn lúc câm miệng gì .
Nhìn sắc mặt ngừng đổi của Tô Cẩn, Tiền Vĩ thấy xót xa.
"Đản Đản, thể chuyện với chị Cẩn như ?"
Quản An vụt cho một cái tát, "Không c.h.ế.t thì im miệng."
Tìm thấy Tô Cẩn, tâm tình Tiền Vĩ cực kỳ , đến đau cũng thấy nữa.
Ngay giây tiếp theo, trơ trẽn cố gắng khoác tay Tô Cẩn.
"Chị Cẩn, chị nhớ gì hết ? Thật em là chồng của chị đó, chị là vợ của em."
Quản An: "..."
Vân Vũ
Ngô Mãng trừng mắt liếc Tiền Vĩ một cái đầy giận dữ, nghiêm túc với Tô Cẩn: "Thật là đại ca của cô, ba bốn năm nay cô rời khỏi nhà, đại ca luôn tìm cô."
Quản An: "..."
Mặt Tô Cẩn xanh cả , nếu vì lộ phận, cô bây giờ thật sự bóp c.h.ế.t bọn họ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-60-em-len-tham-nguoi-nha.html.]
trong lòng dâng lên một cảm giác thuộc, thiết lâu thấy.
Gần bốn năm , vẫn thể gặp bọn họ, thật quá.
Quản An lúc mới phản ứng , trực tiếp cho mỗi đứa một cú đá.
"Hai các điên ? Dám trơ tráo với chị Cẩn? Đợi chị Cẩn khôi phục trí nhớ, xem các ăn đòn!"
Câu của nhắc nhở hai kẻ vô liêm sỉ , lập tức trở nên ngoan ngoãn.
Quản An Tô Cẩn, "Chị Cẩn, nếu chị tin chúng em, thì hãy về khu gia thuộc với chúng em. Đến lúc đó chị sẽ , chúng em thật ."
Khu gia thuộc , chính là khu gia thuộc quân khu thành phố Bắc Kinh, nơi mà đều hướng tới, nhưng kính nhi viễn chi.
nơi đó, là nơi Tô Cẩn trốn xa nhất.
" mất trí nhớ. Cho dù và mà các tìm trùng tên, dung mạo cũng giống , nhưng cũng là cô , các thật sự nhận nhầm ."
Cô với giọng điệu chắc chắn và nghiêm túc.
"Điều đó thể nào!"
Ba đồng thanh.
Tô Cẩn hết sức kìm nén cảm xúc dâng trào trong lòng: " là thôn Đại Liễu Thụ, luôn sống ở đó, mà các quen cũng là thôn Đại Liễu Thụ ? Các tin thì thể xác minh."
Thôn Đại Liễu Thụ là thôn nào, bọn họ cũng từng thấy.
sự kiên quyết của cô, rốt cuộc cũng khiến trong lòng ba họ dấy lên một tia d.a.o động.
Quản An chăm chú mặt cô, cố gắng tìm dấu vết cô dối: "Vậy tại cô ở thành phố Bắc Kinh?"
" lên thăm nhà, chồng đang ở doanh trại quân đội bên ." Tô Cẩn cũng coi như là thật, chỉ điều chồng nhắc đến giờ là chồng cũ.
Câu trả lời , khiến Quản An ba thể giữ bình tĩnh, thậm chí cảm thấy chút hoảng sợ.
Chị Cẩn của bọn họ, tuyệt đối sẽ dễ dàng lấy chồng như !