Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 227: Một Chút Cũng Không Vui Chút Nào

Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:44:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Các tới Đội Hành động báo đạo hả?”

Từ Tiếu khó tin đảo mắt bốn đang mặt.

Gã mập đầu bóng loáng, mặt phấn môi son, cái bụng phệ nhô còn to hơn cả đàn bà m.a.n.g t.h.a.i năm tháng, bộ dạng , một cái là ẩn chứa ý đồ gì.

Rồi tới tên gầy , chẳng nổi hai lạng thịt, gió lớn một thổi chắc bay mất.

Người ở giữa xem còn tạm bình thường, hình hùng vĩ, chút dáng vẻ của lính.

Còn chính là cô gái , dù rằng Đội Hành động cũng nữ binh, nhưng đó đều là những nữ binh thực thụ tuyển chọn kỹ lưỡng từ trong đoàn.

Cô gái mắt rõ ràng là bình thường, khuôn mặt non nớt đầy sức sống, xinh đến mức quá đỗi.

Vân Vũ

Cô gái như ở bên ngoài còn sẽ hoan nghênh đến thế nào, nếu thực sự ném doanh trại tham gia huấn luyện lăn lộn vất vả, e rằng tới một ngày lóc đòi về nhà ?

“Báo cáo sĩ quan, chúng đều là tới tham gia Đội Hành động!”

Quản An đối với quy tắc trong quân đội vẫn hiểu đôi chút, trả lời cũng hùng hồn dứt khoát.

Từ Tiếu đương nhiên cũng họ là, nhân viên Đội Hành động đều do Đoàn trưởng tự tay lựa chọn, vì xem trọng, cũng chiếu theo danh sách mà thu nhận.

“Tên!”

“Quản An!”

“Tiền Vĩ!”

“Ngô Mãng!”

“Tô Cẩn!”

Bốn theo thứ tự trả lời.

Từ Tiếu thì đối chiếu tên của họ danh sách nhân viên, xác định sai sót, ánh mắt sắc bén đáp xuống hành lý họ mang theo.

“Sao các mang cả nhà tới đây luôn ?!”

Một tiếng gầm, rõ ràng hài lòng với điểm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-227-mot-chut-cung-khong-vui-chut-nao.html.]

Tiền Vĩ bĩu môi, lả lướt : “Bọn cũng chuyển nhà tới lắm, chỉ là chuyển nổi.”

Ánh mắt âm trầm của Từ Tiếu lập tức khóa chặt .

Khí tức hung hãn đó khiến Tiền Vĩ thể chống đỡ nổi.

“Ta quan tâm các phận gì, nhưng chỉ cần tới đây, là rồng ngươi cũng cuộn, là hổ ngươi cũng ! Ai dám ở đây ngang ngược, một luật xử theo quân pháp!”

Trong lòng Tiền Vĩ một trăm phần phục, nhưng cũng hùng tránh lúc hiểm nghèo, trong miệng lầm bầm một câu, “Tiểu gia thèm chấp nhặt với ngươi.”

Từ Tiếu một cước đá hành lý của , lệnh một cách ngang ngược: “Hành lý mang theo vượt quá một kilogram, cho các hai phút, đem đồ cần thiết bộ vứt cho !”

Biểu cảm của Tiền Vĩ là đầu tiên sụp đổ, hành lý vượt quá một kilogram, đây chẳng là lấy mạng ?!

Tô Cẩn mắt lấp lánh, thấy Quản An và Ngô Mãng cũng một mặt sẵn lòng, nhanh chóng nhắc nhở: “Đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng dọn dẹp .”

Trong quân đội, căn bản chỗ cho họ mặc cả.

Hai phút sắp xếp xong, e rằng thực sự một chút hành lý cũng thể mang .

Quản An, Ngô Mãng thấy cô bắt đầu động tay, lập tức lấy tinh thần, với tốc độ nhanh nhất mở hành lý.

Tiền Vĩ cũng đành chấp nhận phận, bắt đầu lục lọi trong hai túi hành lý đầy ắp.

Quả nhiên, Từ Tiếu đồng hồ bấm giờ, đúng hai phút liền trực tiếp hô dừng.

Dù Tô Cẩn nỡ bỏ những tấm chân tình mà Ngô Mã nhét , nhưng cũng thể từ bỏ.

Bây giờ túi hành lý của bốn đều trống hơn một nửa, Từ Tiếu cuối cùng cũng lộ vẻ mặt hài lòng.

“Đi theo .”

“Chị Cẩn, chỗ quỷ quái thực sự một chút cũng vui chút nào.” Tiền Vĩ xách hành lý dí sát Tô Cẩn, cảm thấy trời sắp sập .

Vui chơi?!

Tô Cẩn ánh mắt thăm thẳm, đến quân đội thì bọn họ thể nào “vui chơi” nữa!

 

Loading...