Lưu Uyển Dung thận trọng dĩ nhiên như thế thuyết phục, tình cảm là thể bồi đắp mà thành, đàn ông kỳ thực cũng đều giống cả, yêu yêu đều ngăn cản cuộc sống vợ chồng, vì chỉ cần thể , cô thực sự để tâm đến cái gọi là tình yêu.
"Vân Phong, em từng với bất kỳ ai về chuyện , cũng đẩy chuyện đến chỗ ai cũng , đúng ?"
Từ đầu đến giờ cô nhiều như , lẽ cũng nên hiểu ý của cô , tiếp theo chỉ cần gật đầu, tất cả những chuyện vui hôm nay, cô đều sẽ coi như từng xảy .
Vân Vũ
"Nói xong hả?" Tiêu Vân Phong rốt cuộc lên tiếng.
Lưu Uyển Dung vội vàng gật đầu.
Dưới màn đêm, sắc mặt Tiêu Vân Phong vẫn điềm nhiên, cúi thấp mắt, nhưng toát sự lạnh lùng đến ngạt thở.
"Anh tưởng em nên , điều ghét nhất chính là khác đe dọa."
Giây phút còn đầy tự tin, Lưu Uyển Dung khi câu , trong lòng đột nhiên run lên.
Tiêu Vân Phong cũng cho cô cơ hội phản ứng, thanh âm băng giá trong đêm lạnh lẽo khắc nghiệt , xuyên thấu tận xương tủy, "Hơn nữa, thực sự ở cùng đêm hôm đó, thật là em ?"
Đêm đó đúng là thần trí tỉnh táo, nhưng cũng nghĩa là cảm giác gì.
Khi thực sự tỉnh táo , thấy Lưu Uyển Dung bên giường vẻ e lệ thẹn thùng trong tích tắc , trong tiềm thức phủ nhận đó là cô .
lúc đó trong phòng chỉ hai họ, Lưu Uyển Dung quả thật ăn mặc chỉnh tề.
Đối mặt với sự chất vấn của , cô càng ủy khuất đến mức lóc ăn vạ, khiến đành bỏ qua.
Mấy ngày đó, đều điều tra chân tướng đêm hôm đó, nhưng kịp tra thì Tô Cẩn giấu , đột nhiên biến mất.
Anh dồn hết tâm trí việc tìm kiếm Tô Cẩn, chuyện đêm đó cũng thế mà lờ mờ trôi qua.
Cũng chính vì , trong những năm qua, những tỏ ý của Lưu Uyển Dung, dù cự tuyệt rõ ràng, nhưng Lưu Uyển Dung vẫn chịu buông tha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-195-tuy-em.html.]
Cũng bởi vì chứng cứ để phủ nhận đêm đó là cô , mới nhắm mắt ngơ một việc cô trong những năm qua.
ngay trong khoảnh khắc , khi thấy sự hoảng hốt hiện lên trong chớp mắt khuôn mặt Lưu Uyển Dung, thể xác định.
"Đương nhiên là em!" Nhận thấy ánh mắt dò xét của , Lưu Uyển Dung đang hoảng hốt bỗng chốc tỉnh táo, giây tiếp liền thẳng , kích động gào lên.
"Anh đến nỗi ngay cả chuyện đêm hôm đó cũng phủ nhận chứ? Tiêu Vân Phong, từ đến giờ vẫn là dám dám nhận!"
Tiêu Vân Phong lạnh một tiếng, khiến sởn gai ốc.
Lưu Uyển Dung một cảm giác bất an, như thể bản đàn ông thấu, trong lúc vội vàng, đầu óc còn lý trí kiểm soát, lời đe dọa tuôn khỏi miệng.
"Nếu dám nhận em, em sẽ đến quân khu, tìm Đại Thủ trưởng đòi giải thích!"
Cho dù là đêm đó bốn năm , cô cũng dám lời như , chỉ lóc ăn vạ bắt chịu trách nhiệm.
Bởi vì cô rõ, hậu quả khi thực sự chọc giận đàn ông là gì.
Vì khi lời , ngay cả bản cô cũng kinh hãi, lập tức hối hận, vô cùng hoang mang Tiêu Vân Phong.
"Em... em ý đó..."
Tiêu Vân Phong lạnh lùng quăng ba chữ, "Tùy em."
Nói xong, bước , ngoảnh từ bên cạnh cô bước qua.
Lưu Uyển Dung thực sự , "Tiêu Vân Phong, ! Là em sai, em nên như , cho em thêm một cơ hội nữa..."
Cô hoảng , hoảng . Thậm chí còn cảm thấy từ giây phút , sẽ mất đàn ông .