Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 169: Từng Đi Bộ Đội

Cập nhật lúc: 2025-12-07 09:44:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tiểu thư Tô, cô nghĩ nhiều quá ? Lúc mới đầu, qua đó là vì còn chuẩn tâm lý sẵn sàng. Suy cho cùng cũng là tài xế của nhà họ Lưu, thấy các cô gặp nguy hiểm, thể thực sự chứ?”

Lời giải thích của Khổng Đại Khánh cũng khá hợp tình hợp lý.

Tô Cẩn nghĩ như .

“Cho dù vì lý do phận mà chọn tay tương trợ, nhưng cũng cần thiết dùng t chặn d.a.o .”

Đây là dũng khí và quyết tâm lớn đến nhường nào.

“Lúc đó nghĩ nhiều như , chỉ lo là thể để các cô thương.”

Khổng Đại Khánh cố gắng tỏ chút tự tin.

Tô Cẩn gò má căng cứng, tăng âm lượng xác định cuối, “Thực sự còn lý do nào khác ?”

Khổng Đại Khánh dùng lực lắc đầu, “Thực sự ! Cho dù hôm đó chỉ tiểu thư Lưu, cũng sẽ như !”

Sự nhấn mạnh chủ ý của thực sự thừa thãi.

giữa hai cũng xuất hiện một lặng ngắn ngủi.

Tô Cẩn nhíu chặt mày, rằng nếu , thì chắc chắn sẽ hỏi gì.

Khổng Đại Khánh cảm nhận khí ngột ngạt, sang hối thúc Phùng Tú Nga đang ở trong buồng, “Bảo mày pha cho tiểu thư Tô, giờ còn xong!”

“Đến ! Đến !”

Phùng Tú Nga bưng cái ca men từ trong buồng bước .

“Tiểu thư Tô, mời cô uống .”

Cẩn thận đặt chén mới rót xuống mặt Tô Cẩn.

Ánh mắt Tô Cẩn dừng chiếc cốc, “Sư phó Khổng từng bộ đội?”

Khổng Đại Khánh khẽ sững sờ, ngay đó liền nhận điều gì, hai hàng lông mày nhíu chặt, chút giận dữ với Phùng Tú Nga.

“Sao mày dùng cái cốc !”

Chiếc cốc gì quý giá, nhưng là thứ chỉ trong quân đội.

Nên Tô Cẩn một cái nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-169-tung-di-bo-doi.html.]

Phùng Tú Nga sai điều gì, run rẩy nhắc nhở, “Đây là cái cốc nhất nhà , với lúc nãy em ở trong buồng rửa qua, cũng dùng nước nóng tráng qua một lượt mới mang cho tiểu thư Tô dùng.”

tưởng chồng lo chê bai.

Khổng Đại Khánh giờ gì cũng muộn, đối diện với ánh mắt ý vị thâm sâu của Tô Cẩn, chỉ đành cố gắng giải thích, “Đều là chuyện từ lâu .”

“Sư phó Khổng từng phục vụ ở đơn vị nào? Đến kinh thành từ khi nào ?”

Tô Cẩn nắm lấy trọng điểm, tiếp tục truy vấn.

cho rằng đây chỉ là sự trùng hợp.

Giọng Khổng Đại Khánh cứng nhắc, “Đều là chuyện hơn hai mươi năm , cũng chỉ lính quèn ở miền Nam hai năm, đó thì giải ngũ. Cô nhắc cũng suýt quên mất chuyện bộ đội .”

“Hả, ha ha.”

Cuối cùng dùng tiếng ngượng ngùng để che giấu điều gì đó.

“Khiếp, nhà ơi…” Phùng Tú Nga mặt mày kinh ngạc, rõ ràng những lời của cho sửng sốt.

Khổng Đại Khánh đột nhiên quát mắng cô, “Ở đây mày chuyện gì, nhanh buồng !”

Hành động như rõ ràng là để cô lên tiếng.

Vân Vũ

Tô Cẩn đang dối, “Sư phó Khổng, chúng chuyện tùy tiện thôi, dì gì cũng .”

“Đàn bà con gái, cũng chẳng cái gì !”

Khổng Đại Khánh dùng ánh mắt nhắc nhở Phùng Tú Nga.

Phùng Tú Nga cảm thấy oan ức, mắt đỏ hoe bước buồng.

Tô Cẩn để hòa hoãn khí, chuyển sang chủ đề khác.

“Sư phó Khổng mấy đứa con, chúng cũng sống ở đây ?”

“Bọn chúng đều lập gia đình cả , sống ở quê nhà. lái xe nên dẫn vợ đến kinh thành mưu sinh kiếm kế, cũng giảm bớt một phần gánh nặng cho bọn trẻ.”

Biểu cảm của Khổng Đại Khánh cuối cùng cũng thoải mái hơn một chút.

Tô Cẩn ngạc nhiên lắm, giọng của kinh thành, an cư lập nghiệp ở kinh thành đương nhiên là dễ dàng.

 

Loading...