Sau chuyện , Tô Cẩn đương nhiên sẽ nghi ngờ gì về tay lái của tài xế.
Người tài xế liền về phía Lưu Uyển Dung thăm dò hỏi: "Tiểu thư, trong Quốc Mậu đông lắm, để cùng hai cô trong nhé?"
Lưu Uyển Dung từ chối, dù cô cũng thực sự cần một xách đồ.
Tô Cẩn bước theo cô .
Không là ảo giác của Tô Cẩn , nhưng luôn cảm thấy một ánh mắt nào đó đang theo dõi .
Và nguồn gốc của ánh mắt đó chỉ thể là từ tài xế của Lưu Uyển Dung.
"Tiểu Cẩn, loại kem ngọc trai dùng để thoa mặt là nhất, thể dưỡng cho da trắng nõn nà."
"Tiểu Cẩn, màu áo khoác thật hợp với em, em mặc nhất."
"Tiểu Cẩn, em cũng đeo chút trang sức gì , còn trẻ mà ăn mặc đơn giản thế gì."
...
Từ khi bước tòa nhà Quốc Mậu, việc mua sắm của Lưu Uyển Dung dừng .
Chỉ cần thấy thứ gì đắt tiền để mặc đeo, cô đều mua một phần cho bản và một phần cho Tô Cẩn.
Lúc đầu, Tô Cẩn còn từ chối, nhưng sự từ chối đối với Lưu Uyển Dung mà là vô hiệu, nên về cô cũng phí lời nữa.
Đương nhiên, cô cũng hiểu rõ, Lưu Uyển Dung chiều chuộng cô như là vì mục đích gì.
cô cảm thấy Lưu Uyển Dung chắc chắn nắm trọng tâm, Tiêu Vân Phong thể vì sự yêu ghét của cô mà đổi tình cảm của dành cho một khác chứ.
Người tài xế từ đầu đến cuối đều theo họ, và giữ một cách thích hợp chừng mực, hết một vòng thì hai tay của gần như còn chỗ để xách nữa.
"Tiểu Cẩn, em quàng chiếc khăn quàng cổ màu đỏ , còn xinh hơn cả những diễn viên nhất trong Đoàn Văn công đấy!"
Chiếc khăn quàng cổ đỏ là món Lưu Uyển Dung chọn, Tô Cẩn trong gương, cô càng tiếc lời khen ngợi.
Tô Cẩn gương mặt chiếc khăn quàng cổ đỏ tôn lên thật thủy tú, trong lòng cũng thêm một nụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-160-khong-phai-co-ay-nhay-cam-ma-thuc-su-co-van-de.html.]
Vừa định , nhưng cô thấy qua mép gương tài xế đang đợi ở phía xa , cũng đang chăm chú chớp mắt.
Trong ánh mắt , dường như sự nhiệt tình, dường như sự kích động.
Vân Vũ
tài xế trông ít nhất cũng gần bốn mươi tuổi .
Tô Cẩn lập tức cảnh giác, xác định rằng là quá nhạy cảm.
"Tiểu Cẩn, lúc chị đề cập với Vân Phong, nếu em ở nhà buồn chán, chị thể giới thiệu em Đoàn Văn công. Bất kể em thích hát, nhảy, hoặc là diễn viên đều thành vấn đề." Giọng của Lưu Uyển Dung cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Tô Cẩn thản nhiên thu hồi sự chú ý, "Cảm ơn ý của Uyển Dung tỷ, nhưng em khả năng đó ."
"Sao chứ, em xinh như , chính là khả năng nhất . Hơn nữa em tuổi còn trẻ, đó học cũng kịp mà."
Lưu Uyển Dung tiếp tục thuyết phục, một mặt là để ấn tượng với Tô Cẩn, mặt khác còn là để khiến cô nhanh chóng thoát khỏi Tiêu Vân Phong mà tự lập.
Hơn nữa, bên Đoàn Văn công cũng ít những thanh niên nam ưu tú, chỉ cần cô đó, chắc chắn sẽ gặp đối tượng ý.
Tô Cẩn sự sốt sắng trong mắt cô , bèn : "Vậy để em suy nghĩ một chút."
Lưu Uyển Dung cho rằng cô sẽ động lòng, dù việc Đoàn Văn công cũng là mơ ước của bao .
"Gói hộ chiếc khăn quàng cổ đỏ nhé."
Trong việc tiêu tiền cho Tô Cẩn, cô tuyệt đối hề mập mờ chút nào.
Và hôm nay, rõ ràng cô chuẩn , đủ loại phiếu tem đều đầy đủ.
Tô Cẩn đưa tay lấy túi đựng khăn quàng, tài xế chủ động tiến lên vài bước.
"Để xách cho."
Mặc dù tay xách đầy đồ, nhưng vẫn tranh giành lấy .
Tô Cẩn một cái thật sâu.
Lưu Uyển Dung ý thức sự bất thường, chỉ cho đó là đương nhiên.