Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 145: Đưa cô ấy ra ngoài

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:04:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiểu Cẩn, hiếm lữ trưởng Tiêu hôm nay rảnh rỗi đưa cháu ngoài, cháu nhất định biểu hiện thật đấy nhé!"

Trong phòng, Tô Cẩn giường với khuôn mặt ủ rũ buồn bã, Ngô Ma thì vui vẻ phối cho cô những bộ quần áo mặc ngoài.

"Anh bận ? Sao đột nhiên đưa cháu ngoài?"

Cô chính là thể hiểu nổi, hơn nữa cũng ở một với Tiêu Vân Phong.

Ngô Ma : "Dù bận đến mấy cũng lúc nghỉ ngơi chứ. Bà nhớ đây cháu thường xuyên quấn lấy lữ trưởng Tiêu, bắt đưa cháu chỗ nọ chỗ cơ mà."

Tô Cẩn thở dài một , "Đó là chuyện ngày xưa ."

Bây giờ thể giống như ngày xưa .

Ngô Ma tưởng cô ý là bây giờ cô mất trí nhớ nên mới khác .

"Không . Cháu và lữ trưởng Tiêu tiếp xúc nhiều thêm một chút, sẽ lữ trưởng Tiêu là thôi."

Tô Cẩn bất đắc dĩ "ha ha" hai tiếng.

"Tiểu Cẩn, cháu xem bộ thế nào?" Ngô Ma đặt bộ trang phục màu xanh lam đậm lựa chọn kỹ lưỡng mặt cô.

Bên ngoài khoác thêm một áo khoác , tất nhiên khăn quàng cổ và mũ cũng thể thiếu.

Tô Cẩn căn bản để ý đến những thứ , chậm rãi mặc quần áo xong, khi xuống lầu thì Tiêu Vân Phong đợi sẵn .

Anh liếc cô từ đầu đến chân, gật đầu tỏ vẻ hài lòng.

"Đi thôi."

Dù Tô Cẩn đến mấy, cô vẫn ghế phụ của .

"Chú, chúng ạ?"

Tiêu Vân Phong hỏi: "Cháu chỗ nào chơi ?"

Tô Cẩn lập tức lắc đầu, suy nghĩ thêm một giây thôi cũng là trách nhiệm với bản .

"Chú, đằng nào cháu cũng chỗ nào , là chúng ..."

"Được. Vậy để sắp xếp."

Mấy chữ "đừng ngoài" đến tận cửa miệng cô, nhưng Tiêu Vân Phong cắt ngang một cách thô bạo.

Nói xong, Tiêu Vân Phong trực tiếp khởi động xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-145-dua-co-ay-ra-ngoai.html.]

Tô Cẩn cảm thấy giống như một con cừu non sắp đem mổ, chuyện gì khủng khiếp sắp xảy .

Trong ấn tượng của cô, Tiêu Vân Phong giỏi lên kế hoạch cho các chuyến chơi.

Vào thời gian đầu cô sống cùng , lẽ lo lắng cô chìm đắm trong nỗi đau thương mất mát cha , nên cũng thường xuyên đưa cô ngoài dạo giải khuây.

nơi họ đến nhiều nhất chính là công viên.

Anh dẫn cô ngắm hoa, dẫn cô thả diều, dẫn cô chèo thuyền, đến mùa đông thì dẫn cô trượt băng.

Mặc dù những điều đó , nhưng quá nhiều thì cũng trở nên còn thú vị nữa.

Vậy nên bây giờ họ sẽ vẫn công viên chăng?

Rất nhanh Tô Cẩn nhận công viên.

Bởi vì hướng công viên là phía đông nam, mà họ thì đang lái xe về hướng tây.

rốt cuộc sẽ , nhưng cô cũng ý định hỏi nhiều.

Khi chiếc xe ngày càng tiến gần đến hướng khu quân khu, Tô Cẩn thể nào giữ bình tĩnh nữa.

"Chú, đây là đường đến đơn vị ? Chúng đến đơn vị ạ?"

Vân Vũ

Trong chốc lát kiểm soát cảm xúc, giọng cô chất chứa chút kích động và chất vấn.

Tiêu Vân Phong liếc cô một cái thật nhạt, thu mắt sự căng thẳng của cô.

"Sao cháu đây là đường đến đơn vị?"

Hỏi một cách cố ý.

Tô Cẩn cảm thấy chút nào, điều đầu tiên cô nghĩ đến chính là Chu Chấn Hưng cũng ở trong đơn vị.

Tiêu Vân Phong đưa cô đến đây, lẽ nào là chuẩn để họ đối chất trực tiếp ?

"Chú, cháu đột nhiên cảm thấy trong khỏe lắm, cháu về nhà."

Tô Cẩn tùy tiện viện một cái cớ, để thể tin, ngũ quan nhăn thành một đám, lộ vẻ mặt khó chịu.

Mặc dù giữa cô và Chu Chấn Hưng còn quan hệ gì nữa, nhưng cô vẫn gặp theo cách , dĩ nhiên cũng chẳng cần thiết gặp mặt.

 

Loading...