Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 12: Thiệt Thòi Là Phúc

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:01:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bà chồng của cô đồng ý để cô theo quân ? Đây đúng là chuyện trời rơi xuống !”

Sáng sớm, Tô Cẩn lên công trường báo tin cho Vương Hồng Anh.

Vương Hồng Anh thật lòng mừng cho cô.

Tô Cẩn gật đầu, “Mẹ thì đồng ý , nhưng qua còn xem phê chuẩn giấy tờ .”

Rốt cuộc phận của cô là tri thức thanh niên, suất hồi thành, rời khỏi thôn Đại Lưu Thụ là chuyện dễ dàng.

Không những cần thư giới thiệu của thôn, mà còn cần giấy phê chuẩn của huyện.

Lưu Quế Chi còn sốt ruột hơn cả cô, lúc cô khỏi cửa, Lưu Quế Chi tìm thôn trưởng .

“Chắc chắn mà! Cô tìm chồng của chính , lý do đủ chính đáng !” Vương Hồng Anh một cách đương nhiên.

Tô Cẩn đương nhiên , bây giờ thứ đều còn vấn đề gì nữa.

Trong lúc hai chuyện, Lý Tâm Nguyệt mặt mày ủ rũ tới từ phía bên, thoáng qua Tô Cẩn một giây đó vì cảm thấy hư tâm nên nhanh chóng rảo bước.

Tô Cẩn hỏi: “Cô ?”

Vương Hồng Anh theo tầm mắt của cô cũng liếc Lý Tâm Nguyệt một cái.

“Hôm nay Lưu Tú Tú và Chu Cương cũng sẽ hồi thành , trong lòng cô tắc nghẹn khó chịu đấy.”

Tri thức thanh niên lượt rời , ngày càng ít , những bỏ đương nhiên đều nóng lòng như lửa đốt, thể sắc mặt .

Tô Cẩn tùy miệng : “Hai hôm còn vui mừng với , sắp hồi thành .”

“Cô ?” Vương Hồng Anh đầy vẻ châm biếm mặt, hạ thấp giọng một chút, “ xem danh sách từ gửi xuống , căn bản tên cô .”

Vân Vũ

Trong mắt Tô Cẩn tràn đầy kinh ngạc, “ thật sự với như , lẽ là tìm đường nào đó .”

Vương Hồng Anh khinh bỉ nhếch mép, “Cô đường gì chứ, cho dù thì cũng chỉ là những con đường tà đạo thôi.”

Mấy năm tiếp xúc, ai mà hiểu ai chứ.

“Nếu về , cô cũng đáng thương.” Tô Cẩn khẽ thốt lên.

Vương Hồng Anh nhịn cảm thán, cũng là nhắc nhở một câu: “Cô đấy, chính là lòng quá đấy, cảm thấy ai cũng là , sẽ thiệt thòi.”

Tô Cẩn , “Thiệt thòi là phúc.”

Ba ngày .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-12-thiet-thoi-la-phuc.html.]

Bệnh viện huyện.

Triệu Chí Hổ giường bệnh như một xác c.h.ế.t, còn chút thiết sống nào.

Hắn hôn mê đường tới bệnh viện, khi tỉnh dậy nữa thì trở thành “thái giám”.

ba ngày trôi qua, vẫn thể nào chấp nhận cú sốc khủng khiếp .

Chỉ cần nghĩ tới việc còn là đàn ông nữa, chỉ lập tức, ngay lập tức c.h.ế.t cho xong!

Có tiếng bước chân vang lên ở cửa, thậm chí chẳng buồn nhấc mắt lên.

Người tới nhanh chóng giường bệnh.

“Triệu Chí Hổ, tới xem .”

Giọng nữ nhẹ nhàng khiến run lên bần bật, m.á.u trong dồn hết lên đỉnh đầu.

“Con đĩ , ngươi còn dám tới đây!”

Nhìn thấy Tô Cẩn trong khoảnh khắc đó, mặt mày vặn vẹo đến cực điểm, phốc một cái nhảy dựng lên từ giường, động tác quá mạnh giật vết thương, đành phịch xuống.

Tô Cẩn một chút cảm xúc đau đến nỗi gân xanh nổi lên.

“Xè! Tô Cẩn! Ngươi là con đĩ!”

Triệu Chí Hổ gầm lên những lời nguyền rủa, những giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài mặt, tõm, tõm rơi xuống.

Hắn còn tính sổ với cô, mà cô tự tìm đến chỗ c.h.ế.t!

Được!

Rất !

khuyên nên bình tĩnh một chút, cho dù đây, cũng .” Tô Cẩn bình tĩnh nhắc nhở về sự thật .

Câu của cô đối với Triệu Chí Hổ đang phẫn nộ mà , khác gì đổ thêm dầu lửa.

“Ta! Muốn! G.i.ế.c! Ngươi!”

Ánh mắt Triệu Chí Hổ vô cùng đáng sợ, xé xác cô thành nghìn mảnh!

 

Loading...