Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 109: Chuyện nhỏ không đáng kể

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:04:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Cẩn giải vây, Lưu Lệ Sa đương nhiên là vui mừng, đồng thời nỗi ấm ức trong lòng cũng tiêu tan hơn một nửa.

Tiêu Vân Phong dừng đũa, "Tiểu thẩm thẩm?"

Theo thanh âm âm trầm của , bàn ăn dường như nhấn nút tạm dừng.

Tô Cẩn nghĩ tới lời Ngô Ma , Tiêu Vân Phong vốn dự định đính hôn với Lưu Lệ Sa, tiếng gọi "tiểu thẩm thẩm" quả thực là quá sớm.

Lưu Lệ Sa còn hoảng hốt hơn cô nhiều, nhanh chóng giải thích: "Vừa Tiểu Cẩn hỏi em và là quan hệ gì, em chúng ở bên nhiều năm , nên đứa bé mới gọi em là tiểu thẩm thẩm. Đều tại em, sửa nó!"

Trong thời khắc then chốt, cô chọn cách đẩy Tô Cẩn lá chắn.

Rốt cuộc nếu Tiêu Vân Phong , là cô bảo Tô Cẩn gọi như , chắc chắn sẽ tức giận.

Tô Cẩn đầy ẩn ý về phía cô .

Lưu Lệ Sa hốt hoảng, dám đối mặt với ánh mắt cô.

Cùng lắm mua thêm nhiều quà tặng tới đây, coi như bù đắp .

"Có ?" Tiêu Vân Phong hỏi trong khi Tô Cẩn.

Lưu Lệ Sa căng thẳng đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh, chỉ thể dùng ánh mắt cầu khẩn Tô Cẩn, sợ rằng cô sẽ vạch trần ngay tại chỗ.

Đối mặt với ánh của Tiêu Vân Phong, giây tiếp theo Tô Cẩn gật đầu.

"Phải."

Tiêu Vân Phong lạnh, "Em còn nhớ gọi là tiểu thúc, gọi một ngoài là tiểu thẩm?"

Tô Cẩn thầm c.h.ử.i bậy trong lòng.

Người đàn ông thật quá tinh , bây giờ căn bản là đang nhắc nhở cô, hoặc là thừa nhận Lưu Lệ Sa dối, hoặc là việc cô mất trí nhớ là giả dối.

"Em nhớ, nhưng chị kể cho em nhiều chuyện. Mấy ngày là em hiểu chuyện, em nên gọi là tiểu thúc mới ."

Cô giải thích một cách thận trọng, khuôn mặt đầy vẻ ngây thơ và bất an.

Còn Lưu Lệ Sa một nữa tổn thương bởi hai chữ " ngoài" trong miệng Tiêu Vân Phong, đau lòng đến mức nghẹt thở.

Anh nhất định phân rõ rành mạch với cô như ?!

Trên bàn ăn một nữa xuất hiện sự im lặng như c.h.ế.t.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-109-chuyen-nho-khong-dang-ke.html.]

Vài giây , Tiêu Vân Phong rốt cuộc thu ánh mắt đang đặt lên Tô Cẩn, "Chỉ là một cách xưng hô thôi, tùy em. bản em nên chút đầu óc, thể phân biệt lời khác ."

Hoàn là giọng điệu giáo dục.

Hứ!

Tô Cẩn thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng hiểu rõ ý của Tiêu Vân Phong.

Có thể tùy tiện xưng hô với thế nào cũng , nhưng thể tùy tiện xưng hô với ngoài, vì thái độ của với Lưu Lệ Sa đủ rõ ràng.

Vân Vũ

lẽ đang châm chọc cô đầu óc?

Ăn cơm cùng , quả thực là quá mệt.

Mệt mỏi.

Lưu Lệ Sa càng một lời, lặng lẽ tiêu hóa cảm xúc đau buồn.

Tô Cẩn cúi đầu nhanh chóng xới cơm, ăn sớm xong, nhanh chóng về phòng.

"Ăn nhanh gì? Muốn nghẹn c.h.ế.t ?" Giọng của Tiêu Vân Phong đột nhiên vang lên.

Ừm~~

Tô Cẩn mặt đen , nhưng cô ngẩng đầu lên, mà lời giảm tốc độ nhai.

Lần nghẹn, cũng chỉ là ngoài ý thôi.

Tiêu Vân Phong : "Ngô Ma, bới cho cô một bát canh."

Rất nhanh, bát canh gà nóng hổi đặt mặt cô.

Tô Cẩn thực no , nhưng tiếp tục chuyện với .

Lưu Lệ Sa vốn khó chịu trong lòng, bây giờ càng thêm ghen tức dâng trào.

và Tiêu Vân Phong ăn cơm cùng , nhưng Tiêu Vân Phong bao giờ để ý đến tốc độ ăn của cô .

Mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ đáng kể, nhưng sự đặc biệt , đủ khiến cô khó chịu.

"Vân Phong, em Tiểu Cẩn khi cô trở về, lo sợ cô sẽ lạc, hạn chế tự do của cô , cho cô ngoài, ?"

 

Loading...