Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 103: Cố ý Rút Thời Gian Quay Về

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:04:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chúng chỉ vài câu với chị Cẩn thôi, như cũng ?"

Quản An, Tiền Vĩ, Ngô Mãng ba cùng đến cổng nhà họ Tiêu, ngoài dự liệu, giống như những khác trong khu gia đình quân nhân đến từ sáng sớm, đều chặn ngay lập tức.

Đối mặt với sự tận tụy tuân thủ nhiệm vụ của cảnh vệ, Quản An đành năng hòa nhã để thương lượng.

"Mấy nên nhận bọn chứ?"

Cảnh vệ đương nhiên là nhận họ, nhưng vẫn .

"Lữ trưởng Tiêu mệnh lệnh, bất kỳ ai cũng phép ."

Mặt Quản An tối sầm , dù họ sẵn tâm lý chuẩn , nhưng ngờ Tiêu Vân Phong chuyện tuyệt tình đến .

Ngô Mãng thỏa hiệp một bước : "Chúng , thể mời chị Cẩn ngoài, chuyện với chúng vài câu ?"

Cảnh vệ vẫn lắc đầu.

Đến lúc , ba bọn họ hết cách, chỉ đành bên trong cánh cổng một cách khổ sở, cuối cùng bực dọc bỏ .

"Các xem, lữ trưởng Tiêu sẽ đ.á.n.h chị Cẩn chứ?"

Nửa bên mặt của Tiền Vĩ sưng húp dữ dội, vốn béo, giờ trông càng t.h.ả.m hại.

Cái dáng vẻ của , dù cần hỏi cũng khi hôm qua trở về, chắc chắn nhận 'giáo dục' đầy yêu thương từ Tiền Quảng Thao.

"Chắc... là ." Ngô Mãng cũng chút tự tin nào, bởi vì Tiêu Vân Phong quá đáng sợ, "Giờ ?"

Người thì chắc chắn là gặp .

Hai cùng lúc về phía Quản An.

Quản An gương mặt đầy bất lực, "Các đừng , lúc cũng dám chạm trán lữ trưởng Tiêu !"

"Chị Cẩn thật đáng thương, một đối mặt với sự phẫn nộ và trừng phạt của lữ trưởng Tiêu." Chỉ nghĩ đến Tiêu Vân Phong thôi, Tiền Vĩ thấy lạnh cả sống lưng.

Quản An xác nhận cũng phủ nhận, " xem kế hoạch nam tiến của chúng là tiêu tan , là nghĩ xem nên thế nào ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-103-co-y-rut-thoi-gian-quay-ve.html.]

Một câu khiến Tiền Vĩ và Ngô Mãng đều thở dài một .

Đặc biệt là Tiền Vĩ, khi rời khỏi nhà, Tiền Quảng Thao cho tối hậu thư.

Hoặc là công an, hoặc là lính.

Vân Vũ

Vốn tưởng theo Tô Cẩn trốn , sẽ thể tiếp tục sống tự tại, giờ thì hết hy vọng .

"Bố sắp xếp cho dạy học ở trường tiểu học, nhưng thực sự ." Ngô Mãng mặt mày ủ rũ, bài xích công việc .

Tiền Vĩ rên lên một tiếng đau khổ, "Số mệnh chúng mà khổ thế !"

Quản An : "Thôi, đừng kêu than nữa. Trước tiên cứ định , đợi vài hôm nữa khi lữ trưởng Tiêu nguôi giận, chúng gặp chị Cẩn, hãy tính toán đường dài."

Hắn cảm thấy với tính cách của Tô Cẩn, sẽ dễ dàng từ bỏ như , cho dù rời khỏi kinh thành, lẽ cũng sẽ dự định khác.

Tiền Vĩ và Ngô Mãng , sự tình đến nước cũng chỉ thể như .

________________________________________

Mấy ngày tiếp theo, Tô Cẩn sống những ngày tháng cơm bưng đến tận miệng, áo đưa đến tận tay.

Tiêu Vân Phong mỗi sáng sớm đều sẽ đến đơn vị, điểm khác biệt duy nhất so với đây là, hầu như bữa tối nào cũng đều về ăn.

Mỗi lúc như , Tô Cẩn thể tránh là tránh, thực sự tránh mới chịu xuống , đối diện ăn cơm cùng .

"Ngô Ma, hai năm nay lữ trưởng Tiêu bận lắm nhỉ?"

Trong nhà bếp, Tô Cẩn thực sự rảnh rỗi vô cùng, liền giúp Ngô Ma cùng bữa tối, thuận tiện trò chuyện.

"Đương nhiên là , bận lắm." Ngô Ma hiểu tại cô đột nhiên hỏi ?

Tô Cẩn nghi hoặc : "Vậy ngày nào cũng đều về đúng giờ đúng điểm thế?"

Những năm đây, lúc cô mấy ngày, thậm chí mười mấy ngày còn thấy bóng dáng Tiêu Vân Phong cơ mà.

Ngô Ma lúc mới hiểu ý cô, tùy miệng trả lời: "Có lẽ là cố ý rút thời gian về đó thôi."

 

Loading...