Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 101: Đây là tạo tội gì chứ

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:03:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cái đó, Lữ trưởng Tiêu, ngài… ngài ăn sáng ạ?”

Tô Cẩn là đang cố tìm chuyện để , mong hòa hoãn bầu khí. thốt lời, cô ước thể tự tát hai cái.

Đồ ngốc của cô!

Quả nhiên, ánh mắt Tiêu Vân Phong cô cũng chẳng khác gì đang một kẻ ngốc.

“Hứ, hứ hứ. Sớm thế , chắc Ngô Ma còn dậy .”

Cô cố gắng hết sức để tự gỡ gạc, may mà Ngô Ma đột nhiên xuất hiện lúc .

Tiêu Vân Phong tiếp tục cô.

Không Tô Cẩn sợ , chỉ là ánh mắt của mang đến một áp lực thực sự quá lớn.

“Lữ trưởng Tiêu, ngài em gì thế?”

Từ nhỏ đến lớn cô đều sợ , bây giờ vẫn .

“Em điều với ?” Giọng điệu của Tiêu Vân Phong là hỏi han, mà là một sự khẳng định chắc nịch.

Tô Cẩn lập tức nắm bắt cơ hội, “Vâng, em chuyện với Lữ trưởng Tiêu.”

“Nói .”

Toàn bộ con Tiêu Vân Phong đều lạnh lùng, Tô Cẩn cảm thấy ngay giây phút sẽ một câu, “Cho em mấy phút”.

Cô hít một thật sâu, để định cảm xúc, lướt qua trong đầu những lời chuẩn sẵn từ .

“Trước tiên, em cảm ơn Lữ trưởng Tiêu trong nhiều năm qua quan tâm, chăm sóc và nuôi dưỡng em. Ân tình của ngài, em sẽ mãi mãi khắc ghi trong lòng, và nếu cơ hội, nhất định sẽ báo đáp ngài.”

Tục ngữ câu, đưa tay đ.á.n.h kẻ , cô cảm ơn , luôn là sai sót gì.

Còn như cái gọi là báo đáp, một đạt đến địa vị cao như , thì cũng chẳng cần ai khác báo đáp nữa.

Tiêu Vân Phong im lặng , chờ cô tiếp tục.

Vân Vũ

Tô Cẩn mong đợi thể thấy bất kỳ cảm xúc gì khuôn mặt , nên cẩn thận bước vấn đề chính.

“Năm nay em hai mươi hai tuổi, là trưởng thành, thể tự lập cuộc sống và chăm sóc bản . Vì , từ nay về , em sẽ phiền…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-101-day-la-tao-toi-gi-chu.html.]

“Đã là gây phiền phức cho , thì ngoan ngoãn hơn một chút. Lần thể tính toán với em, nhưng tuyệt đối !”

Giọng trầm thấp của Tiêu Vân Phong cắt ngang những từ then chốt kịp thốt của cô.

Hơn nữa tốc độ là thương lượng, mà là một mệnh lệnh đầy áp chế.

“Hả?” Tô Cẩn ngây , đến khi phản ứng thì dậy từ ghế sofa.

“Tuyệt đối .”

Vứt bỏ bốn chữ lạnh băng đó, rời một ngoảnh .

Cả khuôn mặt Tô Cẩn đen , điểm mấu chốt tha thứ ?

thoát khỏi sự kiểm soát của mà!

Cô vội vàng dậy, vẫn đuổi theo để tranh thủ thêm, nhưng ánh mắt liếc lướt qua tờ báo mà Tiêu Vân Phong xem.

'Thiếu nữ diệu kỳ vì cứu mèo, chín c.h.ế.t một sống, là sự kế thừa của lòng , là sự thúc đẩy của đồng tiền?'

Tờ báo qua hơn nửa tháng , vẫn thể tìm ?!

Vậy chuyện cô hạ hương ở Đại Thụ Thôn, kết hôn ly hôn với Chu Chấn Hưng thì ?

Anh cũng ư?

Nghĩ đến những điều , m.á.u trong cơ thể dường như đông cứng trong giây lát, giây phút cô vô lực ngã phịch xuống ghế sofa, thốt lên một tiếng ai oán.

Đây là tạo tội gì chứ!

Trên bàn ăn sáng, vì Tiêu Vân Phong bên cạnh, Tô Cẩn tỏ đặc biệt trầm lặng.

hiểu nổi, tại Tiêu Vân Phong vẫn hỏi gì cả?

Nếu là căn bản để ý đến tình hình của cô mấy năm nay, thì cũng chẳng cần tốn công điều tra gì.

nếu để ý, thì hỏi trực tiếp cô hơn ?

Góc mắt liếc trộm, cô thầm mong Tiêu Vân Phong thể phản ứng giống như những bình thường khác.

 

Loading...