Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:27:56
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

E sợ bộ dạng dữ tợn của gã đàn ông, cộng thêm đây là chuyện giữa hai vợ chồng họ, mọi người chỉ chỉ trỏ bàn tán, khuyên gã nhanh buông tay chứ không ai dám cứu Đàm Lệ ra thật.

Có lẽ do thấy người người chung quanh mỗi lúc một nhiều, cảm thấy mất mặt, gã đàn ông càng thêm thẹn quá thành giận, giơ tay định tát cô ấy một cái.

Tô Diên thấy vậy nhanh chán bước tới, Phó Mặc Bạch cũng vọt qua vào lúc này.

"Dừng tay! Anh định làm gì?!"

Cô vừa quát lên, Phó Mặc Bạch cũng đã dùng sức nắm lấy cánh tay gã đàn ông.

Hai người đột nhiên xuất hiện khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, gồm cả Đàm Lệ sắp bị đánh. Khi cô ấy thấy rõ người đến là Tô Diên, sắc mặt cô ấy đỏ lên, không còn vẻ bình tĩnh như trước.

Gã đàn ông trừng mắt nhìn họ, tiếp tục lớn giọng: "Đây là chuyện giữa hai vợ chồng bọn tôi, liên quan gì tới hai người? Mau buông tay cho tôi."

Phó Mặc Bạch lạnh lùng nhìn gã, sức lực tăng thêm vài phần: "Đánh phụ nữ là loại người vô dụng nhất, anh không xứng làm đàn ông."

Anh dùng sức khiến gã đau đến mức toát mồ hôi lạnh, theo bản năng thả lỏng sức lực, Tô Diên nhân cơ hội cứu Đàm Lệ ra khỏi tay gã.

"Cô không sao chứ? Khi nãy anh ta có đánh cô không?"

Sự chân thành trong ánh mắt Tô Diên khiến Đàm Lệ nao nao, sau đó cô ấy lắc đầu, nói nhỏ: "Tôi không sao, cảm ơn."

Cùng lúc đó, Phó Mặc Bạch buông cánh tay gã đàn ông ra, sử dụng cơ thể ngăn cách hai bên đe dọa gã.

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

Gã đàn ông thấy bộ quân trang của anh thì không dám trêu chọc, nên quát về phía Đàm Lệ: "Đừng đứng ở đây làm tao mất mặt, mày về nhà với tao nhanh! Không thì mày không xong với tao đâu!"

Tiếng quát của gã khiến Đàm Lệ rụt rụt bả vai, cô ấy cúi đầu run lên bần bật, chìm trong cơn sợ hãi.

Tô Diên nắm tay cô ấy, tiếp cho cô ấy sức mạnh: "Đừng sợ, thân thể tóc tai đến từ cha mẹ, anh ta không có quyền đánh cô."

Nghe thấy hai chữ "cha mẹ", Đàm Lệ không khỏi đỏ mắt, cảm xúc dần ổn định, không còn sợ hãi như vừa rồi nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-81.html.]

Tô Diên nhân cơ hội đưa ra đề nghị: "Hay chúng ta đi ăn một bát mì nóng trước để ấm bụng trước nhé?"

Vào cuối thu trời rét lạnh thế này, mì nóng có thể làm ấm bụng. Đàm Lệ không dám nhìn ánh mắt hung ác của chồng, gật đầu đồng ý.

Ngay giây sau, họ lại nghe thấy người đàn ông hùng hổ nói: "Con mẹ mày, hôm nay mày dám đi là tao đánh mày chết!"

Còn chưa nói xong chữ "Chết", cánh tay gã lại bị Phó Mặc Bạch nắm chặt lấy khiến gã đau điếng đến hét lên.

Tô Diên đỡ Đàm Lệ ngồi lên xe jeep, bản thân ngồi vào ghế phụ.

Từ hoàn cảnh ồn ào bị đám đông nhìn chăm chú đến một nơi yên tĩnh như vậy, cuối cùng Đàm Lệ cũng có chút cảm giác an toàn, cô ấy thu mình trong một góc, tạm thời không muốn nói gì.

Tô Diên yên lặng ở cạnh cô ấy, không lên tiếng quấy rầy.

Mười lăm phút sau, bọn họ vào một tiệm cơm.

Phó Mặc Bạch gọi ba bát mì nước và hai phần dưa muối, ngồi một mình bên cửa sổ, nhường vị trí trong góc cho hai người họ tâm sự.

Không có mặt anh, Đàm Lệ dần dần thả lỏng dây thần kinh căng chặt, ngượng ngùng nói: "Đều do tôi nên hai người mới không ăn cơm cùng nhau được."

Tô Diên đưa hũ giấm cho cô ấy, cất giọng nhẹ nhàng: "Thỉnh thoảng đổi người khác ăn cùng cũng khá tốt, cô cho nó vào mì không?"

Thấy cô không nói một tràng đạo lý gì đó như những người khác, Đàm Lệ thầm thở phào. Cô ấy cầm lấy hũ giấm, ngược lại chủ động nhắc đến việc tư.

"Thật ra trước kia anh ta không như thế. Những năm đầu anh ta đối xử với tôi rất tốt, sau này tôi mang thai rồi sinh non, cả đời không thể có con được nữa, anh ta cũng không nhắc đến chuyện ly hôn với tôi. Điểm này tôi rất cảm ơn anh ta. Sau đó…"

Nói đến đây, cô ấy hơi nghẹn ngào.

"Sau đó, chúng tôi nhận nuôi con của anh trai anh ta, nhưng chỉ mới nuôi một năm đã bị chị dâu anh ta đưa về. Kể từ đó anh ta thường xuyên uống rượu, ban đầu say rượu thì mắng chửi người, không bao lâu biến thành xuống tay đánh đập, hiện giờ không cần uống rượu, anh ta cũng có thể ra tay mà không hề cố kỵ."

Đàm Lệ cười tự giễu, ánh mắt tràn đầy vẻ thê lương.

Loading...