Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:40:31
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe tên thủ trưởng Giang, mọi người đều không dám tin, bàn tán không ngớt, Giang Đông không để ý, tiến lên vài bước gõ cửa nhà họ Phó.

Diệp Khiết nghe tiếng động ra mở cửa, thấy nhiều người đứng ở cửa, có chút sững sờ.

Ngay sau đó bà nhớ ra điều gì, nhẹ giọng hỏi: "Các vị là… người nhà của Diên Diên?"

Giang Đông lễ phép gật đầu, tự giới thiệu thân phận trước, sau đó hỏi về bà.

Là vợ trước của Tô Kiến Quốc, Diệp Khiết cười gượng: "Tôi là mẹ nuôi của nó, mời các vị vào."

Nói rồi, bà tránh sang một bên, âm thầm quan sát những người này. Rất tò mò, không biết người nhà của Tô Diên tính cách thế nào?

Người nhà họ Giang rõ ràng, không vì bà là vợ trước của Tô Kiến Quốc mà làm khó bà.

Tô Diên cũng nghe thấy tiếng động ngoài sân, bước ra cửa, mỉm cười với họ: "Mặc Bạch nói đến tối mọi người mới đến đây, mọi người đã đổi chuyến tàu à?"

Thấy mặt cô hồng hào, tinh thần tốt, người nhà họ Giang đều thở phào nhẹ nhõm.

Giang Nam trả lời thay: "Đúng là đổi chuyến tàu, đến sớm hơn nửa ngày. Vì có một số người không chờ được."

Nói rồi, anh ta liếc nhìn về phía cha Giang và anh cả, ý rất rõ ràng.

Vì vậy, Tô Diên rất ngại, nhanh chóng mời họ vào nhà, giọng nói nhỏ nhẹ: "Các bé đang ngủ, mọi người ngồi trước, con đi rót nước."

Mạnh Sương thấy vậy, vội cản cô lại: "Em đang ở cữ, để chị làm cho, đều là người một nhà, không cần khách sáo vậy đâu."

Ngay lúc đó, Diệp Khiết cũng lên tiếng: "Con mau tìm ghế ngồi đi, để mẹ pha trà."

Tô Diên ngoan ngoãn ngồi xuống, khiến Giang Phong Viễn nhìn mà lòng đầy xót xa.

Rõ ràng đều là người trong nhà, lại khách sáo thế này. Tất cả là lỗi của Tô Kiến Quốc, nếu không vì ông ta và em gái ông ta, nhà họ Giang đã không như vậy.

"Diên Diên, ông nội con cũng muốn đến thăm con và các cháu, nhưng gần đây ông không khỏe, không thể đi xa được, chỉ muốn một tấm ảnh của con, con có không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-201.html.]

Lúc kết hôn, Tô Diên có chụp rất nhiều ảnh ở tiệm, bèn nói: "Được ạ, khi nào Mặc Bạch về, con sẽ nhờ anh ấy tìm một tấm đưa cho bác."

Nhắc đến Phó Mặc Bạch, Giang Phong Viễn nhìn quanh hỏi: "Nó đâu rồi? Sao không có ở nhà?"

Hôm nay là chủ nhật, Tô Diên cười bất lực: "Anh ấy nghĩ đến tối mọi người mới đến, nên đi đặt phòng ở nhà khách rồi."

Cùng lúc lúc đó, Phó Mặc Bạch cầm mấy chùm chìa khóa bước ra khỏi nhà khách, vừa định về nhà thì bị người gọi lại.

Anh quay người lại, thấy đó là Trương Tiểu Thiên, kẻ thường xuyên tạo ra những cuộc gặp gỡ tình cờ.

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

Phó Mặc Bạch cau mày, hôm nay anh không có kiên nhẫn để đối phó với cậu ta.

"Cậu gọi tôi có việc gì?"

Sự lạnh lùng của anh khiến Trương Tiểu Thiên bất ngờ, không khỏi cảm thấy thất bại.

"Anh à, chúng ta cũng xem như là quen biết, anh có thể cười một cái được không?"

"Tôi không phải người bán nụ cười, cậu tìm nhầm người rồi."

Nói xong, anh xoay người đi thẳng, hoàn toàn không để ý đến phản ứng của đối phương.

Nhìn bóng lưng anh dần xa, Trương Tiểu Thiên cảm thấy vô cùng bực bội, nghĩ rằng mình tiếp cận anh lâu như vậy, không những không tiến triển mà còn phải chịu ấm ức, quả thực không phải là việc dành cho con người!

Phó Mặc Bạch chẳng có thời gian để ý đến cảm nhận của loại người vặt vãnh như thế, việc chưa bắt cậu ta chỉ là để thả con săn sắt, bắt con cá rô.

Khi anh về đến nhà, thấy ba chiếc xe jeep nổi bật đỗ ngoài cổng, trong mắt lóe lên chút ngạc nhiên.

Có người thấy anh về, bước lên hỏi nhỏ: "Lão Lưu nói vị khách trong nhà cậu là thủ trưởng Giang, có thật không?"

Người trước mặt chính là hàng xóm hôm qua không dám nhận kẹo mừng, Phó Mặc Bạch đáp: "Không phải."

Nghe vậy, người kia lập tức hưng phấn: "Tôi đã nói mà, sao thủ trưởng Giang có thể ở đây được?"

Phó Mặc Bạch không muốn giải thích thêm, trực tiếp bước vào sân, nghe thấy trong nhà vang lên tiếng cười nói vui vẻ.

Loading...