Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:35:37
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Phó Mặc Bạch đến thư viện, Tô Diên đang ngồi bên cửa sổ đọc sách.

Ánh nắng ấm áp rơi trên người cô, như một bức tranh năm tháng yên bình.

Anh không khỏi nín thở, vô thức bước nhẹ chân đi tới, cuối cùng ngồi xuống vị trí đối diện với cô.

Tô Diên từ trong sách ngẩng đầu lên, nhìn thấy là anh, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười.

"Anh đến muộn rồi, chẳng phải nói chín giờ đến sao? Bây giờ đã chín rưỡi rồi."

Giọng cô rất nhỏ, chỉ đủ để cả hai nghe thấy.

Phó Mặc Bạch cười áy náy, nhẹ giọng giải thích: "Lốp xe bị hỏng, nên bị chậm một chút."

Nghe vậy, Tô Diên trong lòng chợt run lên, không còn tâm trí đùa giỡn: "Là hỏng trên đường đi sao? Anh có bị thương không?"

"Trước khi ra khỏi nhà thì đã hỏng rồi, anh không sao, em đừng lo." Anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang đặt trên bàn của cô, trong lòng tràn đầy ấm áp.

"Em thì sao, mấy ngày nay làm gì? Mẹ nuôi có khỏe không?"

Vì nằm viện, Tô Diên không thể đi thăm Diệp Khiết, cô cười ngượng ngùng, không định nói chuyện mình cứu người.

Vậy nên cô nói dối một chút: "Mẹ nuôi rất khỏe, bà còn bảo em hỏi thăm anh nữa."

Người đàn ông mải mê vuốt ve ngón tay cô, không để ý những chi tiết nhỏ, rất dễ dàng tin lời cô nói.

Sau đó, hai người chọn vài cuốn sách mua về nhà, thấy Tô Diên còn mua một quyển lịch treo, anh nhướng mày hỏi: "Đã qua nửa năm rồi, sao em lại nghĩ đến việc mua nó?"

Tô Diên chỉ vào bức tranh trên lịch, nói: "Anh không thấy đứa bé mập mạp này rất đẹp sao? Em càng nhìn càng thích."

Phó Mặc Bạch không hiểu ý cô muốn nói, nhìn vào quyển lịch, gật đầu tán thành: "Vẽ thật đẹp, nhưng bé nhà Lý Thụ vẫn dễ thương hơn, nếu thích, em có thể thường xuyên đến thăm bé."

Thấy anh không hiểu, Tô Diên bĩu môi, thầm mắng anh là đồ ngốc.

Ra khỏi thư viện, người đàn ông hỏi: "Muốn đi dạo công viên không?"

Lo ngại đến đứa bé trong bụng, Tô Diên lập tức từ chối: "Chúng ta về nhà đi, em mệt rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-172.html.]

"…"

Lúc này, trời trong xanh, không một gợn mây.

Phó Mặc Bạch đưa tay sờ trán cô, có chút lo lắng: "Em có thấy không khỏe ở đâu không?"

Tô Diên nhìn thẳng vào mắt anh, khẽ chớp lông mi, cuối cùng không nói ra tin vui.

Vì cô nghĩ tình huống hiện tại không đủ trang trọng, vẫn cần phải trang trọng một chút mới được.

"Em không sao, chúng ta về nhà đi, em có một điều bất ngờ dành cho anh."

Nghe hai từ "bất ngờ", Phó Mặc Bạch không khỏi nhớ lại lần trước trước khi chia tay, Tô Diên đã hứa với anh điều đó, ngạc nhiên nhướng mày.

"Em gấp vậy sao?"

Còn Tô Diên đã quên mất mình từng nói gì, gật đầu thật mạnh: "Tất nhiên là gấp rồi, chúng ta mau đi thôi."

Nói rồi, cô chủ động nắm tay anh, bắt đầu tưởng tượng phản ứng của anh khi biết tin vui, hình ảnh đó rất đẹp, khiến cô không nhịn được cười khúc khích.

Hai người ai cũng có suy nghĩ riêng, ngồi lên chiếc xe jeep, trở về nhà với tốc độ nhanh nhất.

Vừa bước vào cửa, Phó Mặc Bạch đã ôm lấy eo cô, cúi đầu hôn lên môi.

Hơi thở nồng đậm của người đàn ông bao trùm cô, làm đầu lưỡi cô tê dại. Tô Diên ôm chặt lấy anh, cả người như mê man.

Cho đến khi quả anh đào vào miệng, mang đến cảm giác ngứa ngáy, cô mới bừng tỉnh khỏi cơn mê, muốn đẩy nhưng không có sức, chỉ có thể mềm giọng van nài: "Đừng thế, em có chuyện muốn nói với anh."

Nhưng Phó Mặc Bạch vẫn tự làm theo ý mình, hận không thể nuốt chửng cô: "Em đã hứa, không thể nuốt lời, ngoan, ôm chặt anh."

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

Người đàn ông hai tay nhấc cô lên, hướng về phía phòng ngủ.

Khi mang thai, người sẽ trở nên nhạy cảm bất thường, Tô Diên nhẹ cắn môi, trong mắt hiện lên một tầng nước, khẽ thở dốc bên tai anh.

Anh không kìm lòng được tăng tốc độ, mọi thứ sắp trở thành hiện thực.

Khi anh đặt cô xuống, chuẩn bị bước vào chủ đề chính, Tô Diên đột nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, dùng hết sức lực nói: "Phó Mặc Bạch, em mang thai rồi!"

Loading...