Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:35:04
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sợ anh cứ mãi không đi, làm lỡ việc chính, Tô Diên nhỏ giọng hứa hẹn bên tai anh: "Lần tới gặp lại, em sẽ tặng anh một bất ngờ, được không?"

Phó Mặc Bạch nhìn sâu vào cô, khẽ hỏi: "Là bất ngờ anh nghĩ đến đó hả?"

Lúc này, mặt Tô Diên càng đỏ hơn: "Ừm, giờ anh thả em ra được chưa?"

Người đàn ông lại hôn nhẹ lên trán cô, rồi từ từ buông tay.

Mười phút sau, nhìn chiếc xe jeep dần khuất xa, Tô Diên che lại khuôn mặt nóng bừng, nhân lúc không ai thấy mà vội rời đi.

Mãi đến khi đi được năm mét, cảm giác ngượng ngùng mới dần dịu bớt. Đúng lúc đó, từ sâu trong rừng vang lên một tiếng kêu thảng thốt, cô dừng bước, vô thức nhìn về phía âm thanh phát ra.

Ngay sau đó lại nghe thấy vài tiếng kêu cứu, cuối cùng Tô Diên cũng phản ứng lại là đã xảy ra chuyện.

Cô không nghĩ ngợi gì, lập tức chạy về phía sâu trong rừng. Tiếng kêu phát ra từ phía đông, nơi có một con sông nhỏ khá sâu, mỗi mùa hè đều có một nhóm trẻ em đến đây bắt cá, bơi lội.

Khi khoảng cách ngày càng gần, tiếng kêu cứu trở nên rõ ràng hơn. Khi Tô Diên chạy đến bờ sông, cô thấy có bốn, năm đứa trẻ đứng xung quanh, sắc mặt ai cũng hoảng sợ.

Một trong số đó là học sinh của cô, cô vội chạy đến hỏi: "Ngô Giai, chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Cô bé nghe thấy tiếng cô, lập tức bật khóc nức nở: "Cô giáo, em trai em rơi xuống nước rồi! Còn có Tiểu Bảo nhà trưởng thôn và Triệu Miêu cũng ở dưới nước, cô nhanh cứu họ đi!"

Nghe thấy vậy, đầu óc Tô Diên "ong" lên một tiếng. Cô nhanh chóng cởi giày, không do dự nhảy xuống nước.

Ba đứa trẻ đều đang vùng vẫy hết sức, cô bơi về phía đứa gần mình nhất, rồi vớt nó lên nhanh chóng bơi trở lại bờ.

Tô Diên biết bơi từ nhỏ, lúc này như một con cá chuồn, mang lại hy vọng cho mọi người. Cứu người sợ nhất là tiêu hao thể lực, cô dự định tốc chiến tốc thắng.

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-170.html.]

Lúc này, có thôn dân nghe tin chạy tới, cũng tham gia vào đội cứu hộ. Thẩm Tình không biết bơi, chỉ có thể đứng trên bờ lo lắng.

"Diên Diên, em phải cẩn thận một chút!"

Tô Diên đỡ đứa trẻ vừa được cứu lên bờ, gật đầu với cô ấy rồi lại nhảy vào nước, thể lực cũng theo đó tiêu hao một nửa.

Mấy đứa trẻ còn lại cách bờ khá xa, đã có hai người đàn ông bơi tới chỗ chúng. Nhưng đúng lúc này, lũ trẻ lại bị dòng nước cuốn xa hơn nữa.

Thời gian như một lá bùa đòi mạng, trái tim của mỗi người nhấc lên tận cổ họng.

Tô Diên cũng lo lắng không yên, thể lực tiêu hao khiến cô bơi ngày càng chậm.

Giữa dòng nước, cô cảm nhận rõ nhịp tim của mình, mỗi lần bơi đều mệt mỏi, đây không phải là dấu hiệu tốt, kéo dài càng lâu càng nguy hiểm.

Một trong hai người đàn ông bơi kém, đã kiệt sức, bắt đầu bơi về phía bờ để giữ mạng.

Tô Diên thấy vậy, liền dồn hết sức bơi về phía trước, may mắn là cô nhanh chóng vớt được một đứa trẻ, người đàn ông kia cũng thành công cứu được người.

Trước khi tiêu hao hết sức lực cuối cùng, Tô Diên cũng trở lại bờ, lập tức được bao phủ bởi một chiếc áo khoác ướt sũng.

"Diên Diên, em không sao chứ? Vừa rồi chị sợ c.h.ế.t khiếp!"

Tô Diên ngẩng đầu lên, mỉm cười yếu ớt với Thẩm Tình, vừa định nói gì đó thì bỗng nhiên mắt tối sầm lại, hoàn toàn mất đi ý thức...

"Diên Diên, em sao vậy? Mau tỉnh lại đi!"

Thẩm Tình bị tình huống bất ngờ này dọa cho hoảng loạn, vội vàng gọi người xung quanh giúp đỡ.

Loading...