Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:34:48
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đúng lúc này, phía sau họ vang lên một giọng nói quen thuộc, Tô Diên quay lại, chỉ thấy anh em nhà họ Hoắc và Giang Nam đang nhanh chóng tiến về phía họ.

Phó Mặc Bạch cũng nhìn thấy họ, lễ phép gật đầu.

Hoắc Mạn tới trước mặt Tô Diên, khúc khích nói: "Gặp anh chị ở đây thật là có duyên! Em đang định mời mọi người đi ăn đây! Chọn ngày chi bằng nhằm ngày, chi bằng lát nữa đi luôn nhé?"

Trước sự nhiệt tình của cô ấy, Tô Diên cũng mỉm cười: "Không cần khách sáo thế, em đang mua gì vậy?"

Ở đây toàn là văn phòng phẩm, Hoắc Mạn chỉ vào một chỗ có giấy Tuyên Thành nói: "Chạy việc cho ông nội, tiện thể mua thêm một hộp kem dưỡng da. Người chị thơm lắm, chị dùng loại kem dưỡng da nào thế?"

Phụ nữ ai cũng thích làm đẹp, nhắc đến chủ đề này, hai người nói chuyện rất sôi nổi.

Ba người đàn ông đứng bên cạnh, hoàn toàn không thể chen vào.

Giang Nam nhìn Phó Mặc Bạch, mỉm cười nói: "Tôi nghe anh cả tôi nói anh rất lợi hại, anh ấy rất muốn gặp anh, lần sau về Bắc Kinh chúng ta cùng ăn một bữa nhé."

Phó Mặc Bạch nhìn anh ấy, trong mắt thoáng qua chút ý vị sâu xa: "Được, lần sau gặp, tôi mời các anh."

"Đừng, thế thì không được, nếu để anh cả tôi biết, chắc chắn sẽ đánh tôi mất."

Nhắc đến anh cả, tính cách Giang Nam rõ ràng có phần cởi mở hơn một chút.

Phó Mặc Bạch suy nghĩ một lúc, hỏi: "Tôi nghe nói nhà họ Giang nhân tài đông đúc, lại rất đoàn kết, anh là con út trong nhà phải không?"

Giang Nam nghe xong không nghi ngờ gì: "Đúng, hai anh trai tôi đều lớn hơn tôi nhiều tuổi."

Nhà họ Giang có ba anh em, hiện tại đều đạt thành tựu xuất sắc trong các lĩnh vực khác nhau.

Giang Nam năm nay 21 tuổi, lớn hơn Tô Diên 2 tuổi. Anh ấy không có em trai hay em gái, nên không tồn tại khả năng con cái bị tráo đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-162.html.]

Phó Mặc Bạch thực sự không thể hiểu nổi, nếu nhà họ Giang thực sự mất con, tại sao bên ngoài không có chút tin tức nào, chẳng lẽ họ không muốn tìm lại con sao?

Hoặc, có thể là nhà họ Khương khác mất con, chứ không phải nhà họ Giang này?

Khi chưa hiểu rõ sự thật, anh không muốn đánh rắn động cỏ, cũng không định nói cho Tô Diên biết, sợ cô sẽ vui mừng công cốc một hồi.

Lúc này, Hoắc Chính Minh lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của anh: "Đợi lần sau anh về, chúng ta lại đấu một trận nữa, thời gian này tôi sẽ cố gắng."

Thực ra, trình độ b.ắ.n s.ú.n.g của hai người khác xa nhau, Phó Mặc Bạch không muốn làm anh ta mất hứng, nhẹ giọng đáp: "Được, lần sau chúng ta tiếp tục."

Bên kia, Tô Diên dẫn Hoắc Mạn mua loại kem dưỡng da mà cô đã mua lần trước, chân thành khen ngợi: "Loại này thật sự rất tốt, bôi lên mặt rất mịn màng, đặc biệt là những ngày gió lớn, càng phải bôi nhiều kem dưỡng da như này."

Hoắc Mạn nhìn làn da trắng mịn của cô, gật đầu lia lịa, không khỏi tưởng tượng sau khi bôi xong mình cũng sẽ có làn da đẹp như cô.

Thế là, cô ấy vung tay, quyết định mua hẳn ba hộp kem dưỡng da.

Tô Diên cũng kinh ngạc bởi sự hào phóng của cô ấy, không khỏi đắn đo mình có nên mua thêm hai hộp nữa không?

Xuân và thu gió bụi ở Đông Bắc rất nhiều, nếu tòa nhà bách hóa ở đó không bán loại này, dùng hết thì biết làm sao?

Cũng chưa biết khi nào có thể về Bắc Kinh lần nữa.

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

Đang lúc cô nghiêm túc suy nghĩ, một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, tươi cười bước đến bắt chuyện: "Đồng chí, tôi vừa đứng bên kia nghe nãy giờ, cô đánh giá cao loại kem dưỡng da mới ra của nhà máy chúng tôi, xin hỏi cô làm nghề gì vậy?"

Tô Diên quay lại nhìn anh ta, không trả lời ngay mà hỏi: "Anh là nhân viên của nhà máy sản xuất?"

Người đàn ông lấy thẻ công tác ra, vừa cho cô xem vừa giới thiệu: "Đúng vậy, tôi là trưởng phòng kinh doanh, hôm nay đến tòa nhà bách hóa thị sát."

Tô Diên dời tầm mắt khỏi thẻ công tác, đã tin thân phận của anh ta: "Tôi là giáo viên ngữ văn, xin hỏi anh có chuyện gì không?"

Người đàn ông nghe xong thì cười: "Thảo nào lời bình của cô lại êm tai như thế, thật ra tôi có một yêu cầu hơi quá đáng, mong cô có thể giúp một tay."

Loading...