Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:34:29
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Chính Minh là cháu nội của ông cụ Hoắc. Tô Diên đã từng gặp anh ta, lớn lên cũng nghe nói về anh ta. Hiện tại, anh ta là một quân nhân xuất sắc trên mọi phương diện.

Phó Mặc Bạch và anh ta chỉ là quen biết xã giao, nhưng vì nể mặt ông cụ Hoắc, không từ chối cuộc luận bàn.

Sợ Tô Diên buồn chán, ông cụ đặc biệt gọi cháu gái của mình đến trò chuyện cùng cô.

"Cháu gái ông tên Tiểu Mạn, tuổi các cháu cũng xấp xỉ nhau, chắc chắn sẽ có nhiều chủ đề chung. Ông và Mặc Bạch sẽ vào phòng đọc sách nói chuyện một chút, có gì cháu cứ bảo Tiểu Mạn nhé."

Tô Diên gật đầu đồng ý, Phó Mặc Bạch bóp nhẹ ngón tay cô, dặn dò: "Anh sẽ quay lại ngay, ngoan ngoãn đợi ở đây nhé."

Cô lườm anh một cái: "Em đâu phải trẻ con, anh đi nhanh đi."

Hoắc Mạn đứng bên cạnh nhìn cảnh này, cảm thấy ghen tị.

"Anh Phó à, anh đi nhanh đi, ông nội đang đợi anh đó!"

Cuối cùng Phó Mặc Bạch cũng buông tay, theo ông cụ vào phòng đọc sách.

Nhìn theo họ rời đi, Hoắc Mạn cười trêu: "Tình cảm giữa chị và anh Phó thật tốt, đây là lần đầu tiên em thấy anh ấy như vậy."

Tô Diên mỉm cười: "Ừ, anh ấy thật sự rất tốt với chị."

Vì tuổi tác tương đồng, hai người nói chuyện rất hợp, Hoắc Mạn còn dẫn cô ra vườn rau, giới thiệu các loại rau mình trồng.

Đúng lúc này, từ bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Tô Diên ngẩng đầu lên, chỉ thấy hai người trẻ mặc quân phục bước vào, đều có khí chất nổi bật.

Hoắc Mạn thấy họ, lập tức chạy tới chào: "Anh, anh Giang Nam, sao giờ hai anh mới về?"

Nói xong, cô ấy còn len lén nhìn Giang Nam, vành tai hơi đỏ lên.

Hoắc Chính Minh thấy sự ngượng ngùng của em gái, bất đắc dĩ nhưng vẫn hỗ trợ tác hợp cho cô ấy: "Em dẫn Giang Nam đi rửa tay trước đi, anh đi tìm ông nội."

Hoắc Mạn vừa định đồng ý, chợt nhớ ra nhà còn khách, vội nói: "Anh, anh Phó đưa vợ anh ấy đến đây, anh nên đợi một lát rồi hãy vào phòng đọc sách."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-154.html.]

Nghe đến tên Phó Mặc Bạch, Hoắc Chính Minh khẽ nhíu mày, giọng trầm xuống: "Anh ta về Bắc Kinh rồi à? Đến từ lúc nào?"

"Vừa mới đến thôi." Sợ anh nói điều gì không hay, Hoắc Mạn vội giới thiệu anh với Tô Diên.

"Chị dâu, đây là anh trai em."

Tô Diên mỉm cười lịch sự với đối phương, rất tò mò tại sao anh ta lại có vẻ không thích chồng mình.

Hoắc Chính Minh ngẩn ra một lúc, lúc này mới chú ý đến sự hiện diện của người khác trong sân.

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

Anh ta nhìn Tô Diên, mặt hơi lúng túng. Ngay sau đó bực bội gãi đầu, gật đầu chào.

Cùng lúc, Giang Nam cũng nhìn về phía Tô Diên, cảm thấy cô rất quen mắt, nhưng lại không nhớ đã gặp ở đâu.

Vì thế anh ấy đột ngột hỏi: "Cô cũng sống ở đại viện này à?"

Câu hỏi này lập tức thu hút sự chú ý của hai anh em nhà họ Hoắc, vì tính cách Giang Nam thường lạnh lùng, không phải kiểu người chủ động bắt chuyện.

Hoắc Mạn không nhịn được nhắc nhở: "Anh có quen Phó Mặc Bạch không? Đây là vợ anh ấy."

Giang Nam vẫn nhìn Tô Diên, muốn biết câu trả lời từ cô.

Tô Diên suy nghĩ một lúc, không giấu diếm: "Tôi cũng lớn lên ở đại viện này, trước đây anh đã gặp tôi à?"

"Có thể, tôi thấy cô rất quen."

Con cháu trong đại viện thường gặp nhau, từng gặp qua là chuyện bình thường, Tô Diên không suy nghĩ thêm.

Câu trả lời của Giang Nam khiến Hoắc Mạn thở phào nhẹ nhõm, cười đề nghị: "Đi thôi, chúng ta vào nhà uống trà, chắc ông nội và anh Phó sẽ ra ngay thôi."

Mọi người lần lượt vào phòng khách, cô ấy phục vụ trà nước cho mọi người.

Tô Diên luôn giữ nụ cười, người khác không hỏi, cô cũng không chủ động bắt chuyện. Hoắc Chính Minh nhìn cô một lúc lâu, rồi lên tiếng hỏi: "Em còn nhớ tôi không? Lúc đi học, tôi học trên em hai khóa."

Loading...