Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:34:26
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi món ăn được dọn lên, Lý Triều Dương nâng cốc rượu: "Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử!"

Tôn Tiểu Hổ cũng phụ họa: "Tốt nhất là ba năm sinh đôi, em muốn làm cha đỡ đầu của con hai người!"

Phó Mặc Bạch ngẩng lên nhìn cậu ấy, cười nói: "Muốn làm cha đỡ đầu của con tôi phải thông minh, đến giờ cậu vẫn còn phải cải thiện."

Nghe câu đó, Tôn Tiểu Hổ tỏ vẻ không phục: "Em không thông minh chỗ nào? Hồi đi học, môn nào em cũng học hành xuất sắc, còn là cán bộ vệ sinh của lớp nữa."

Nghe cậu ấy nhắc đến thời học sinh, Khương Nguyên tò mò hỏi: "Anh còn có thể làm cán bộ vệ sinh, thế thầy em làm cán bộ gì?"

Tôn Tiểu Hổ hiếm khi đắc ý: "Anh ấy chẳng làm gì cả, còn không bằng tôi nữa."

Phó Mặc Bạch cười, Tô Diên thấy vậy, lên tiếng bênh vực: "Đó là vì anh ấy học giỏi, luôn nhảy lớp, cả trường không tìm được ai nhảy lớp như anh ấy, nên anh ấy không có thời gian làm cán bộ lớp."

Thấy cô luôn đứng về phía mình, nụ cười của Phó Mặc Bạch càng tươi hơn.

Trong tiếng nói cười, thời gian trôi qua rất nhanh, trước lúc chia tay, Lý Triều Dương tìm gặp Phó Mặc Bạch, lặng lẽ hỏi ra điều trong lòng.

"Anh định khi nào về Bắc Kinh? Bên kia dù tốt cũng chỉ là tạm thời."

Đối diện sự quan tâm này, Phó Mặc Bạch thẳng thắn: "Thời gian cụ thể chưa rõ, đi một bước tính một bước."

Thấy anh bình tĩnh như vậy, Lý Triều Dương biết mình có lo lắng cũng vô ích.

"Dù sao anh cũng phải để tâm, có những chuyện mỗi năm mỗi khác, cơ hội không phải lúc nào cũng có."

"Ừ, tôi biết, cảm ơn."

Anh vỗ vai cậu, mọi điều không cần nói thêm.

*

Mấy ngày tiếp theo, Tô Diên đưa bọn nhỏ leo Vạn Lý Trường Thành, thăm Di Hoà Viên, chơi thỏa thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-153.html.]

Khi đã thăm hết các điểm, nhân lúc bọn trẻ ở nhà nghỉ ngơi, Phó Mặc Bạch mang theo vài món quà, dẫn Tô Diên đi thăm ông cụ Hoắc.

Nhà họ Hoắc cũng ở trong khu đại viện, nhưng là khu vực khác, bảo vệ nghiêm ngặt hơn và cũng yên tĩnh hơn.

Đây là lần đầu Tô Diên đến khu vực này, trong lòng không khỏi bồn chồn.

"Tính cách của ông cụ Hoắc thế nào? Có nghiêm khắc không?"

Phó Mặc Bạch nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, muốn mang lại cảm giác an toàn.

"So với ông nội anh, ông ấy không nghiêm khắc lắm, cười lên rất hiền từ."

Tưởng tượng đến khuôn mặt dễ gần của ông ấy, Tô Diên thở phào: "Vậy thì tốt, em sợ mình ăn nói vụng về, để lại ấn tượng xấu thì phiền lắm."

Phó Mặc Bạch an ủi: "Đừng lo, trước đây em đối xử với ông nội anh thế nào thì cứ đối xử với ông ấy như vậy. Anh họ Phó không phải họ Hoắc, em không cần mang gánh nặng tâm lý."

"Vâng, em sẽ từ từ quen thôi."

Nhà họ Hoắc ở trong một căn biệt thự hai tầng, sân rất rộng, một nửa trồng hoa, một nửa trồng rau, được chăm sóc gọn gàng ngăn nắp.

Họ gõ cửa, người ra mở cửa là một nhân viên bảo vệ. Thấy Phó Mặc Bạch, anh ta trước tiên chào theo kiểu quân đội một cái, sau đó mời họ vào.

Tô Diên đi phía sau, theo thói quen nhìn quanh, bị vẻ cổ kính trước mắt làm kinh ngạc.

Lúc này, ông cụ Hoắc từ phòng đọc sách chậm rãi bước ra, thấy Tô Diên thì ánh mắt dừng lại một chút.

"Hai cháu vào ngồi đi, trà ở chỗ ông ngon lắm, nếm thử nhé."

Nhìn ông lão tóc bạc hoa râm đối diện, Tô Diên ngồi thẳng người, lén nuốt nước bọt.

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

Phó Mặc Bạch luôn nắm tay cô, dù trước mặt trưởng bối cũng không buông.

Ông cụ Hoắc thấy hết mọi chuyện, không khỏi cảm thán nhà họ Phó lại có thêm một kẻ si tình.

"Hai cháu ở lại đây ăn tối nhé, lát nữa Hoắc Chính Minh sẽ về, cháu với nó có thể luận bàn một chút."

Loading...