Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:31:18
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Diên nắm chặt ống nghe, thấp giọng nói: "Cha, là con đây."

Đầu bên kia điện thoại không trả lời ngay, mà qua mười mấy giây sau mới nghe Tô Kiến Quốc nói: "Nhận được lệnh điều chuyển rồi à? Thu dọn đồ đạc đi, mau về đây, mẹ nhớ con lắm."

Thấy ông ta an bài số phận của mình một cách nhẹ nhàng như vậy, Tô Diên cố nén xúc động, hỏi: "Cha, tại sao cha lại điều con về Bắc Kinh? Con ở đây rất tốt, tạm thời không muốn về."

Tô Kiến Quốc hừ một tiếng, thái độ bề trên: "Để cho con về thành phố, bên phía nhà trường đã lo liệu các mối quan hệ ở đó rồi, con không muốn về cũng phải về. Nghe lời, đừng cứng đầu quá."

Tô Diên nghe vậy, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng, rồi tự cười nhạo bản thân, nói: "Cha, con có một tin vui muốn báo với cha. Con và Mặc Bạch đã đăng ký kết hôn rồi. Con thật sự không về Bắc Kinh được."

"Cái gì? Các con đã đăng ký kết hôn rồi?!" Tô Kiến Quốc bỗng đập bàn, không còn vẻ bình tĩnh và bề trên lúc nãy.

"Chuyện này là khi nào? Sao trong nhà lại không biết?"

Đối mặt với cơn giận của ông ta, Tô Diên vẫn bình tĩnh: "Bọn con mới đăng ký vài ngày trước, con định báo tin cho gia đình hay, không ngờ cha lại đột ngột bảo con về Thủ đô như vậy."

Tô Kiến Quốc bị tức giận không nhẹ, nhưng với kinh nghiệm trải qua sóng to gió lớn của mình, ông ta nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, lạnh lùng chất vấn: "Chuyện lớn thế này sao con không bàn bạc với gia đình mình? Trong mắt con có còn cha mẹ nữa không?"

Tô Diên âm thầm cười khẩy, nhưng trên mặt không tỏ vẻ gì: "Lúc đó bọn con cũng nhất thời xúc động, không suy nghĩ nhiều như vậy. Đợi khi tổ chức lễ cưới, con và anh ấy sẽ kính trà cho cha, cha đừng giận nữa."

Chuyện đã đến nước này, lại cách xa nghìn dặm, Tô Kiến Quốc nhíu chặt mày, lại chẳng biết phải làm gì, chỉ có thể chấp nhận.

"Lễ cưới của các con được tổ chức ngày nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-115.html.]

Thấy ông ta không truy hỏi nữa, Tô Diên thầm thở phào: "Bọn con tổ chức vào ngày mười chín tháng hai, con với Mặc Bạch đều mong cha và mẹ có thể đến."

Tô Kiến Quốc gõ nhẹ mặt bàn, chưa nói đi cũng chưa nói không đi.

Sau khi hai bên cúp máy, Tô Diên vẫn nhíu mày, vẻ mặt không vui. Trần Mãn Phúc thấy vậy rất khó hiểu: "Cha mẹ cháu đối xử rất tốt với cháu, được vào đại học là chuyện tốt mà? Mấy thanh niên trí thức trong thôn chúng ta muốn về thành phố đến điên luôn rồi, sao cháu lại không vui?"

Tô Diên hoàn hồn, nở một nụ cười nhẹ nhàng, giải thích với ông ấy: "Cháu và Mặc Bạch đã kết hôn rồi, em không muốn rời xa anh ấy để về Bắc Kinh, thực ra ở đây cũng rất tốt, thậm chí còn tốt hơn Bắc Kinh nhiều."

Những lời này nghe vào tai Trần Mãn Phúc làm ông ấy rất hưởng thụ, không khỏi khen ngợi: "Vẫn là thanh niên trí thức Tô cháu có tư tưởng giác ngộ cao, ở đây non xanh nước biếc, sản vật phong phú, điểm này thì thành phố không sánh được đâu."

Tô Diên gật đầu tán đồng, sau đó trả phí điện thoại cho ông ấy rồi rời khỏi văn phòng Ủy ban thôn.

Ngày hôm sau, Phó Mặc Bạch đến đón cô, hai người bàn về cuộc điện thoại hôm qua.

"Anh nghĩ họ có đến tham dự lễ cưới không?"

Phó Mặc Bạch suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Mẹ em thì không chắc, nhưng cha em chắc chắn sẽ đến."

Anh đoán rằng Tô Kiến Quốc hiện giờ như kiến bò trên chảo nóng, mọi thứ không còn trong tầm kiểm soát, chắc chắn ông ta sẽ nôn nóng bất an. Chỉ khi đến đây tìm hiểu rõ ràng, ông ta mới yên tâm được.

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

Tô Diên trầm ngâm, cô nhíu mày, hơi lo lắng về chuyện này. Phó Mặc Bạch giơ tay vuốt nhẹ lên giữa đôi mày của cô, an ủi: "Đừng lo, bây giờ em là vợ của anh, dù ông ta có tài giỏi đến đâu, cũng không thể phá vỡ quân hôn của chúng ta được, miễn là anh không chết, ông ta sẽ không thể làm gì được em."

Nghe đến từ "chết", Tô Diên cảm thấy khó chịu, vội vàng bịt miệng anh lại, không để anh nói bừa thêm nữa.

Phó Mặc Bạch cười nhìn cô, ngoan ngoãn im lặng, không tiếp tục chủ đề này.

Loading...