Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-01-28 11:20:29
Lượt xem: 338

Hai người yên lặng ăn cơm tối, đồ ăn đã bị Tô Anh quét hết phân nửa, Cố Thành Phong không ăn đáng bao nhiêu.

Nhưng Cố Thành Phong càng nhìn càng kinh hãi, Anh muội không ăn rau thơm, không ăn gừng, đồ ăn có sợi gừng cô phải nhặt cho bằng hết, đặc biệt là mướp đắng, một miếng cũng sẽ không ăn, nếu không cẩn thận ăn trúng một miếng trong miệng cũng nhất định sẽ nhổ ra.

Nhưng Anh muội hôm nay, đã ăn nửa đĩa mướp đắng, những miếng gừng trong thịt kho tàu cô cũng ăn luôn, thật giống như mấy thứ cấm kị này là đặc biệt ăn cho anh ta xem vậy.

Cố Thành Phong áp xuống suy nghĩ vớ vẩn trong lòng mình, hỏi: “Anh muội, em, em làm sao vậy, em tức giận cái gì vậy, nếu em đồng ý, có thể nói với anh.”

sự quan tâm của người đàn ông không phải là giả, đáng tiếc không phải dành cho cô.

Vì nguyên thân, Tô Anh phải làm một chút việc, mặc kệ nguyên thân tỉnh lại ở thân thể nào, cô đây cũng sẽ phải để cho Cố Thành Phong biết, muốn ly hôn với anh ta, một nguyên nhân khác, cô không phải Tô Anh mà anh ta yêu sâu đậm.

Tô Anh nói: “Cố Thành Phong, tôi rất đau khổ.”

“Chuyện gì cũng sẽ qua đi, đừng vội, em chậm rãi nói.”

“Chính là, tôi đã đem sinh hoạt phí của tháng này tiêu hết trước rồi, bây giờ không có tiền ăn cơm, trong nhà còn có bốn đứa trẻ, anh nói xem tôi phải làm sao bây giờ?”

Cố Thành Phong:……

“Vậy em gọi một bàn đồ ăn này, nếu anh không tới, em lấy cái gì mà thanh toán?”

Tô Anh:…… “Thứ mà quan tâm chính là tiền của bữa cơm hôm nay?”

Cố Thành Phong cả người đều cảm thấy không ổn, đây không phải là tính cách của Anh muội, Anh muội tính toán tỉ mỉ, cũng sẽ không điêu ngoa phản bác như vậy, làm nũng trá hình.

Anh ta trong lòng run sợ hỏi: “Em muốn thế nào?”

“Cho nên, phí nuôi nấng tháng sau, anh có thể đưa cho tôi trước không, tôi có thể làm cho anh cái biên lai.”

Cố Thành Phong ngây người, làm một trận lớn như vậy, chính là vì muốn có thêm 50 đồng, điểm này là việc nhỏ, để Tri Nam nói một tiếng là được, đến nỗi ở tiệm cơm Quốc Doanh, gọi một bàn toàn là đồ ăn kiêng kị của cô?

Cố Thành Phong hôm nay mới vừa được phát tiền lương, cũng chưa có kịp đếm: "Đều ở chỗ này, em cầm trước đi, không đủ anh lại đi rút từ sổ tiết kiệm cho em.”

Trong lòng Tô Anh âm thầm thở dài, rõ ràng nhìn ra cô có vấn đề, nhưng vẫn như cũ đáp ứng tất cả các yêu cầu của cô.

Quả nhiên đàn ông tốt đều là của nhà người khác, so sánh như vậy, cái người xách theo hành lý kia, Hàn Cảnh Viễn chạy đến quân doanh ở mấy ngày không trở về nhà, Tô Anh thật muốn đem anh đánh chết.

Có một gương mặt đẹp cũng vô ích, cô rối rắm bất đắc dĩ, Hàn Cảnh Viễn thế mà một chút cũng không nhìn ra.

……

Tô Anh tìm người phục vụ lấy giấy và bút, viết một tờ biên lai đã nhận trước phí chu cấp của tháng sau đưa cho Cố Thành Phong, kiểu biên lai như này, cô từ trước đến nay chưa từng viết qua, chỉ sợ lưu lại bút tích.

Nếu như Hàn Cảnh Viễn đã xem qua chữ viết của nguyên thân, lần trước anh từ trên ngòi bút sắc nét còn sót lại trên giấy viết thư, cũng có thể phát hiện ra sự bất đồng.

Cố Thành Phong tiếp nhận biên lai của cô, quả nhiên như Tô Anh dự liệu, tay anh ta run rẩy.

Tô Anh quả thực là có thể bắt chước bút tích của nguyên thân, bao gồm cả lần trước kê phương thuốc cho Bàng Tại Minh, chính là bút tích của nguyên thân, chỉ là hôm nay không muốn bắt chước nữa.

Bao gồm cả bức thư đã bị thiêu hủy đưa cho Hàn Cảnh Viễn kia, cô dùng cũng là bút tích của chính mình.

Tô Anh đứng dậy nói: “Cố Thành Phong, anh là người tốt, sẽ được đền đáp tốt.”

Đại não của Cố Thành Phong trống rỗng, nói chuyện đều không nhanh nhẹn: "Anh muội, em……”

“Đúng rồi, hôm nay một bàn đồ ăn này anh trả tiền, tôi đi đây, tạm biệt.”

Cô cứu nguyên thân trở về trả lại cho Cố Thành Phong, ăn của anh ta một bữa cơm, cũng không có gì quá đáng.

……

Vừa mới ra khỏi cửa tiệm cơm Quốc Doanh, Hàn Cảnh Viễn mặt xám như tro tàn đang đứng ở ven đường, cứ như vậy trực tiếp ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Tô Anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-65.html.]

Tô Anh:……

Phí chu cấp ở trong tay còn chưa kịp cất vào trong túi, Hàn Cảnh Viễn sao lại tới đây?

Cô chỉ là ăn một bữa cơm tối với Cố Thành Phong, nhìn màu sắc khí tràng của Hàn Cảnh Viễn, sao lại có khí tràng kì dị giống như là cùng chính mình viếng mồ mả của chính mình vậy?

Tô Anh đi qua đó, giải thích nói: “Em tới tìm Cố Thành Phong lấy phí chu cấp, nếu như anh tới sớm nửa giờ, còn có thể cùng nhau ăn cơm, đúng rồi, anh ăn cơm tối chưa?”

Hàn Cảnh Viễn máy móc lắc đầu, theo sau đó rũ đôi mắt xuống.

“Vậy về nhà đi, trong nhà chắc là vẫn còn đồ ăn.”

“Được.” Hàn Cảnh Viễn vẫn như cũ là khí tràng viếng mồ mả.

Đi chưa được mấy bước, Cố Thành Phong từ phía sau đuổi tới: "Anh muội……”

Tô Anh quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt sốt ruột tái nhợt của Cố Thành Phong, đang lúc muốn hỏi anh ta có chuyện gì, thì phía sau Hàn Cảnh Viễn vẫn luôn duy trì không khí đầy đe dọa giống như trạng thái viếng mồ mả, không biết điên cái gì, nhấc chân đá Cố Thành Phong ra xa vài bước.

“Anh gấp cái gì, cô ấy hiện tại vẫn là vợ của tôi, anh có đạo đức không, có xứng với người có học thức không?”

Tô Anh:……

Cố Thành Phong:……

Đừng nhìn Cố Thành Phong lịch sự văn nhã, người ta cũng cao 1 mét 87, hơn nữa cũng đã từng luyện tập thân thể, ngay lập tức tức lên.

“Chẳng lẽ anh xứng sao, cô ấy tối nay còn không có tiền ăn cơm, tìm tôi vay tiền, anh sao lại có thể để cô ấy không có tiền ăn cơm, anh làm cái gì ăn không biết?”

Hàn Cảnh Viễn:……

Tô Anh:……

Hàn Cảnh Viễn tưởng, sổ tiết kiệm trong nhà đều giao cho cô rồi, từ Bắc Kinh trở về, ông nội cũng cho Tô Anh một chút kim khố, cho nên, cô chính là lấy cớ này tới gặp Cố Thành Phong đi?

Cố Thành Phong nghĩ, mặc kệ cô có phải Anh muội hay không, ngay cả tiền ăn cơm cũng không có, cẩu đồ vật Hàn Cảnh Viễn này không xứng với cô.

Tô Anh nghĩ thầm, chồng trước cùng chồng đương nhiệm đánh nhau bên đường, cái bát quái này cũng đủ Viện Thuộc Gia căn cứ, và các người nhà của quân nhân, bát quái hai năm.

Hai cẩu nam nhân kích động đến mức không còn lý trí, một lời không hợp đã đánh nhau rồi, hoàn toàn không có quy tắc, nhưng là người này đ.ấ.m người kia đá, cũng có một chút tương đồng, hai người bọn họ giống như kẻ thù của nhau vậy, xuống tay đều rất tàn nhẫn.

Bất luận Tô Anh có khuyên như thế nào, ai cũng không chịu dừng tay trước.

Người xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, Tô Anh tức giận muốn chết, mẹ nó, cô nhất định phải dùng thủ đoạn vũ lực, mới biết trong nhà này ai mới là lão đại đúng không.

Cô hoạt động dị năng, xông vào giữa hải cẩu nam nhân, tách hai người ra, ném mỗi người một bên cách xa vài bước.

“Mất mặt không, ở bên đường đánh nhau vì một người phụ nữ, hai người có mất mặt không, tôi mạnh như vậy, có cần đến hai người đánh sao, đều cút về nhà cho tôi.”

Được rồi, bây giờ còn muốn nói thêm một điều nữa, vợ cũ khó tính, và vợ đương nhiệm, làm cho hai người đàn ông 1 mét 8 mấy kinh sợ đến nỗi không nói được lời nào.

……

Trên mặt Hàn Cảnh Viễn có thương tích, Cố Thành Phong cũng không khá hơn là bao, trên đường về nhà Tô Anh cũng không thèm nói chuyện với Hàn Cảnh Viễn cẩu nam nhân này.

Khi đến cửa nhà, bốn đứa trẻ đang hoan hô ra nghênh đón, đặc biệt là Hàn Kinh Thần, gọi vô cùng lớn tiếng, : “Chú hai, dì hai, Bắc Kinh đã gọi điện thoại tới, nói dì Tân Ý tỉnh rồi, còn bảo con nhất định phải nói cho hai người biết.”

Tô Anh chân mềm nhũn, vịn vào tường nhích lại gần, nguyên thân đã tỉnh, dùng thân thể của tô Tân Ý.

Hàn Cảnh Viễn trầm mặc đi theo Tô Anh vào cửa, không nói một lời đi tới phòng tắm của hậu viện, anh cởi từng cái quần cái áo mà vừa rồi đánh nhau vừa dơ lại vừa nhăn xuống, tùy ý để nước lạnh giội rửa từ đỉnh đầu xuống dưới.

Cánh tay của anh vào chống vào vách tường của nhà tắm, vùi đầu vào cánh tay, nghẹn ngào trong tiếng nước chảy.

Vận mệnh cuối cùng cũng đã ưu ái anh một lần.

Loading...