Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-01-26 15:31:03
Lượt xem: 371

Cô xuất thân trong sạch như vậy, lại còn là con của liệt sĩ. Bây giờ bị Đoạn Sở Hạ báo cáo là đặc vụ, dù thế nào Quý Bình Lương cũng không thể chấp nhận.

Quý Bình Lương đập bàn, thật sự muốn mắng Đoạn Sở Hạ điên rồi: “Cô có bằng chứng chứng minh Tô Anh là đặc vụ không?”

Sự tức giận của Quý Bình Lương đã khơi dậy sự không cam lòng của Đoạn Sở Hạ. Ngay cả lãnh đạo của Hàn Cảnh Viễn cũng thiên vị Tô Anh, không quan tâm sự an toàn của xã hội và nhân dân sao?

Cô ta nói: “Anh có thể hỏi bọn buôn người lúc trước lừa bán cô ta. Chính họ cũng thừa nhận Tô Anh đã c.h.ế.t mới kéo đi chôn, nhưng sau khi xảy ra động đất thì đột nhiên sống lại, chuyện này không kỳ lạ sao?”

Chỉ bằng chuyện này mà nghi ngờ Tô Anh là đặc vụ, thật nực cười.

Quý Bình Lương suy đoán: “Có lẽ lúc đó cô ấy lâm vào trạng thái c.h.ế.t giả, bệnh viện cũng từng có trường hợp tương tự, người bị đẩy đến nhà xác đột nhiên tỉnh lại. Chỉ vì chuyện này thì không thể vu khống người ta là đặc vụ được.”

Anh ta nheo mắt lại, đánh giá Đoạn Sở Hạ, cảnh giác nói: “Hơn nữa, tại sao cô biết khẩu cung của bọn buôn người?”

Ngay từ đầu Đoạn Sở Hạ không dám nói thật, sợ liên lụy đến anh trai, vì cô ta trộm nhìn cái này trong hồ sơ khẩu cung trong phòng anh trai.

Bọn buôn người nói chúng bắt cóc được vài đứa trẻ đến từ Bắc Kinh, cảnh sát đảo Nam đã liên hệ với Văn phòng Công an thành phố Bắc Kinh để hỗ trợ điều tra. Cô ta vô tình nghe được đội cảnh sát nói chuyện có nhắc đến Hàn Kinh Thần, Hàn Hâm Tinh và cả Tô Anh, không nhìn được đã lẻn vào văn phòng anh trai xem trộm.

Nhưng là cô không dám nói vậy: “Lúc tôi đến đơn vị của anh trai thì vô tình nghe thấy anh ấy và đồng nghiệp đang nói chuyện.”

Quý Bình Lương bán tín bán nghi, lát nữa anh ta sẽ gọi điện thoại tìm Đoạn Quân xác minh lời này.

Không thể chỉ dựa vào việc tim Tô Anh đã từng ngừng đập rồi sống lại mà nghi ngờ rồi điều tra cô có phải là đặc vụ hay không. Anh ta không thể bắt nạt người nhà như vậy.

“Cô có chứng cứ gì không?”

Đoạn Sở Hạ không tin, lời này còn chưa đủ sao?

“Tô Anh bảo mất trí nhớ, nhưng vẫn biết nhiều chuyện sinh hoạt mà chỉ không nhớ được mọi người. Cô ta cố ý, vậy mà mấy người lại tin. Tôi đoán có người giả làm cô ta, sau đó lẻn vào viện để thám thính tình hình.”

Quý Bình Lương toát mồ hôi lạnh, mắng: “Đừng nói bậy, sao có thể tìm một người cải trang giống hệt như thế được?”

“Sao có thể giống hệt? Mọi người không nhận ra khí chất của Tô Anh bây giờ khác với một tháng trước sao?”

Quý Bình Lương:…… Đúng là có thay đổi, nhưng người mất trí nhớ thay đổi không phải là chuyện bình thường sao?

Đoạn Sở Hạ nói tiếp: “Tùy mọi người điều tra. Tôi đoán, đầu tiên tổ chức đặc vụ sắp xếp người, không ngờ bị bọn buôn người lừa bán. Lợi dụng lúc động đất hỗn loạn, thì thay thế mật vụ với t.h.i t.h.ể dưới hố mà thần không biết, quỷ không hay.”

“Nếu không, tại sao Tô Anh sau khi xuống núi lại nhất quyết ly hôn với Cố Thành Phong. Hai vợ chồng bọn họ chỉ có chút hiểu lầm mà Tô Anh nhất quyết rời đi. Chủ nhiệm Kiều giới thiệu cho cô ta Đinh Sùng, điều kiện có thể không tốt bằng Cố Thành Phong, vậy mà cô ta chia tay Cố Thành Phong để đến với người bằng tuổi bố mình, chẳng lẽ chuyện này không khả nghi sao?”

……

Quý Bình Lương cũng từng nghi ngờ, nhưng chính cháu gái của vợ nhất quyết đòi lấy lão Đinh, chứng tỏ anh ấy khá có năng lực. Chính vì thế, không thể vì chuyện này mà hoài nghi Tô Anh là đặc vụ.

Đoạn Sở Hạ tiếp tục phỏng đoán: “Lúc Tô Anh đi xem mắt, cô ta không chê lão Đinh ba mươi chín tuổi, chính là muốn vào nằm vùng trong viện. Nhưng cô ta vô tình gặp Hàn Cảnh Viễn, cấp bậc cao hơn nên cô ta chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn là chiếm lấy. Trên người Tô Anh có quá nhiều điều vô lý, các người nhất định phải tra ra.”

“Còn chứng cứ gì không?”

Đoạn Sở Hạ lắc đầu: “Hết rồi, chẳng lẽ những điều kỳ lạ này vẫn chưa đủ sao?”

Hóa ra cô ta không có bằng chứng cụ thể mà chỉ là suy đoán dựa vào lời khai của bọn buôn người.

Quý Bình Lương phê bình cô ta: “Càng nói càng sai. Cô bôi nhọ người nhà quân nhân, nếu bị đưa ra toà, có biết sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý như thế nào không?”

Đoạn Sở Hạ nhìn Quý Bình Lương vẫn không tin, cô ta không thừa nhận, cũng không từ chối.

“Tôi đã chỉ ra tất cả điểm đáng ngờ. Nếu anh không điều tra hoặc bỏ ngoài tai, tôi sẽ báo cáo với các lãnh đạo cấp cao hơn, đến lúc đó chính ủy Quý cũng sẽ bị phạt!”

Quý Bình Lương đang bị người vợ cũ của đồng nghiệp uy h.i.ế.p chỉ vì ghen tuông vớ vẩn.

Anh ta tức giận, nghe Đoạn Sở Hạ uy hiếp, nếu anh ta bỏ qua, chắc chắn cô ta sẽ báo cáo vấn đề này lên phía trên, không biết họ sẽ phái ai tới điều tra nữa.

Không bằng giải quyết ngay từ bây giờ.

Sau khi quyết định, Quý Bình Lương cũng không định buông tha cho Đoạn Sở Hạ, người tùy tiện gắn mác đặc vụ cho người trong viện.

Anh ta quăng một chồng tài liệu đến trước mặt Đoạn Sở Hạ, lạnh lùng nói: “Chỉ báo cáo bằng miệng thì không được, muốn bộ đội điều tra thì phải viết một bản báo cáo hoàn chính. Tôi nói cho cô biết, nếu sau khi điều tra Tô Anh trong sạch, cô sẽ bị bắt, lúc đó đừng trách. Cô cũng không chạy được đâu. Cô có chắc sẽ kiêu trì tố cáo chứ?”

Suy nghĩ của Đoạn Sở Hạ chỉ hướng về một chỗ nên ngay lập tức dùng tên thật viết một bản báo cáo tố giác Tô Anh là đặc vụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-42.html.]

……

Sau khi viết xong, Đoạn Sở Hạ hơi sợ, nhưng nghĩ đến gia đình cưng chiều cô ta như vậy, nếu có chuyện gì, nhất định sẽ bảo vệ cô ta. Vì vậy, Đoạn Sở Hạ lấy lại tự tin.

Cô ta nghĩ như vậy mới dám tìm Quý Bình Lương gửi báo cáo.

Cô ta cảm thấy mình đang vì dân trừ hại, coi như làm cho xã hội một chuyện tốt.

Nghĩ vậy khiến Đoạn Sở Hạ dễ chịu hơn một chút, chạy tới ký túc xá giáo viên của trường trung học Văn Thành tìm Tạ Hoài Hương.

Đoạn Sở Hạ vừa ngồi xuống đã khóc sướt mướt nói: “Dì Tạ, hôm nay cháu đã tố cáo Tô Anh.”

Tạ Hoài Hương là người chứng kiến những đứa nhỏ lớn lên. Trước kia mẹ của Hàn Cảnh Viễn không nói lời nào mà đưa ra hôn sự với nhà họ Đoạn, bà thực sự rất vui.

Nhưng kết quả là Đoạn Sở Hạ và Hàn Cảnh Viễn dùng hiệp nghị hôn nhân để lừa gạt người trong nhà.

Mặc dù Đoạn Sở Hạ là người đề cập đến việc ly hôn, nhưng mới ly hôn chưa đến nửa tháng, Hàn Cảnh Viễn lại tái hôn, còn cưới một người xinh đẹp, thanh tú hơn cả Đoạn Sở Hạ. Ai trong hoàn cảnh của cô ta chắc chắn đều không chấp nhận nổi.

Bà ấy có thể thông cảm cho Đoạn Sở Hạ nhưng không tán thành việc cô ta tô cáo Tô Anh.

Hơn nữa Tô Anh có cái gì mà bị tố cáo?

Cùng lắm chỉ là việc Hàn Cảnh Viễn đến nhà ăn tìm thầy Bàng, xin cho Tô Anh được tham gia thi để được làm ở đây. Tô Anh dựa vào bản lĩnh của mình để thắng, tố cáo cũng vô dụng.

Hay cô ta tố cáo Tô Anh ngược đãi bọn nhỏ? Nhưng đó là cách dạy dỗ của Tô Anh, mấy đứa trẻ đều vui vẻ, người ngoài như bọn họ không quản được.

Lần trước con gái bà là Thẩm Mỹ Tĩnh cũng gọi điện thoại đến Liên đoàn Phụ nữ để tố cáo nhưng cũng vô ích.

Tạ Hoài Hương rót cho Đoạn Sở Hạ một chén nước, hỏi: “Tại sao lại tố cáo? Ngoài trừ chọc tức Hàn Cảnh Viễn cũng chẳng có tác dụng gì.”

Đoạn Sở Hạ không hề giấu diếm mà nói: “Cháu vừa tìm chính ủy Quý, tố cáo Tô Anh là đặc vụ, muốn chính ủy sắp xếp người âm thầm quan sát Tô Anh.”

“Cháu thấy Tòng Nham sống bên cạnh nhà Tô Anh, dễ dàng tiếp xúc với cô ta nên rất có thể trở thành người được chọn. Hay dì bảo cậu ấy chủ động tìm chính ủy, tiếp nhận nhiệm vụ này, còn có thể lập công lớn.”

Tô Anh là đặc vụ?

Chuyện cười gì vậy chứ?

Tạ Hoài Hương không tin một đặc vụ sẽ xinh đẹp và nổi bật, thích làm náo loạn khiến nhiều người trong viện ghen ghét như vậy.

Hơn nữa, con rể của bà còn là cấp dưới của Hàn Cảnh Viễn. Để cấp dưới đi điều tra gia đình của cấp trên, chưa biết kết quả thế nào, nhưng việc này sẽ trở thành vết nhơ bị lên án cả đời.

Không có cấp trên nào yên tâm khi sử dụng một cấp dưới có thể đ.â.m c.h.ế.t mình bất cứ lúc nào.

Ngay cả Quý Bình Lương cũng sẽ không để Tô Tòng Nham làm nhiệm vụ giám sát này.

Một câu nói tùy tiện này của Đoạn Sở Hạ có thể hủy hoại tương lai cả đời của con rể bà.

Tạ Hoài Hương ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, đứng lên lạnh giọng quát: “Dì thấy cháu điên rồi, tại sao lại nói chuyện cơ mật công khai như thế nào? Cháu có biết đây là tội gì không, còn muốn can thiệp vào quyết định của bộ đội?”

Bà ấy thất vọng nhìn Đoạn Sở Hạ: “Đúng là đồ ghen ăn tức ở, khó trách Hàn Cảnh Viễn chán ghét cháu như vậy. Bây giờ dì cũng thấy cháu thật ghê tởm.”

“Hôm nay dì sẽ coi như cháu chưa từng đến đây, cũng chưa từng nói gì. Bây giờ cháu đi đi!”

……

Kiều Lan Lan đang ôm tài liệu đứng ngoài cửa cũng chảy mồ hôi lạnh.

Sáng nay cô ta đến tìm hiệu trưởng Tạ để thảo luận chuyện học sinh mới, muốn hiệu trưởng phân Cố Tri Nam và Hàn Kinh Thần vào lớp của mình.

Cô ta cũng nghĩ ra lý do rồi, không nghĩ mới đến cửa đã nghe được tin tức quan trọng như vậy.

Kiều Lan Lan quyết định không gặp hiệu trưởng nữa mà nhẹ nhàng xuống lầu.

Tô Anh không thể là đặc vụ, Kiều Lan Lan có thể chắc chắn điều này. Mẹ của Tô Anh là công an, hy sinh trong lúc đuổi bắt tội phạm. Vì vậy, Tô Anh căm ghét cái ác như kẻ thù. Kiếp trước Tô Anh còn tố cáo và hỗ trợ vào việc điều tra một vụ án nghiêm trọng.

Nhưng tiếc là, kiếp trước Tô Anh đến đảo Nam, bệnh tim tái phát rồi chết, cả đời Cố Thành Phong không tái hôn mà dành một năm phá kế hoạch của bọn buôn người. Sau khi tìm được bọn nhỏ, anh ta một mình nuôi nấng Cố Tri Nam và Cố Xán Xán.

Kiếp này Tô Anh không chết, Kiều Lan Lan cho rằng là việc bản thân trọng sinh dẫn đến hiệu ứng cánh bướm. Vì vậy, mỗi ngày cô ta đều ở bên cạnh Tô Anh nên có thể chắc chắn cô không thể là đặc vụ.

Nhưng Đoạn Sở Hạ lại chán ghét cô ấy, bởi vì ccô ta không phải con gái ruột của nhà họ Đoạn.

Loading...