Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-01-26 15:30:36
Lượt xem: 402

Hàn Cảnh Viễn nhìn Tô Anh, thần sắc như thường, “Nghe theo em, vậy làm bún thịt.”

Mấy đứa trẻ từ nhà hàng mang đồ ăn về lúc giữa trưa, sau khi ăn cơm trưa xong Tô Anh nói với Hàn Cảnh Viễn: “Chuyện xảy ra trên núi hôm nay rất kỳ lạ, em nghĩ trên núi ngoài người nhà ra hẳn còn có người khác.”

Hàn Cảnh Viễn càng chú ý hơn, ngọn núi đó thuộc quyền quản lý của quân đội, ngoại trừ người nhà ra, cư dân bình thường sẽ không lên núi đó.

Anh hỏi: “Nói thế nào?”

Tô Anh nói: “Tô Chấn Hữu bị kẹo dẫn dụ vào trong rừng rậm, rồi từ đâu xuất hiện một con thỏ nhỏ có màu trắng, dẫn cậu bé rời khỏi đám đông, sau đó con thỏ chạy rất nhanh, khiến em không bắt được cậu bé đang đuổi theo con thỏ.”

“Em có cảm giác dường như là có người cố ý muốn dẫn cậu bé đi, nếu là bọn buôn người, cũng không đến mức phải mạo hiểm đến vậy, còn nếu là người quen cố ý lừa cậu bé bằng kẹo, thì làm sao họ có thể biết được hôm nay Từ Phân Nguyệt sẽ đưa cậu bé lên núi?”

Có người đang theo dõi con của Tô Tòng Nham, nếu có người làm ầm lên chuyện vợ con của anh ta thì việc này sẽ nghiêm trọng.

Tô Tòng Nham ở bên ngoài làm nhiệm vụ không trở về, Hàn Cảnh Viễn chuẩn bị đi theo chính ủy nói một tiếng.

Tô Anh kêu anh trước hết không nên gấp gáp, “Anh trước tiên đừng đề cập đến.”

“Tại vì sao, nếu có người hại con của anh ta, có hối hận cũng đã muộn.”

Tô Anh phân tích nói: “Hẳn là không đến mức nghiêm trọng như vậy, nhìn từ thái độ của Từ Phân Nguyệt, chị ta một chút đều không vội, thậm chí không đem chuyện bị lừa bằng kẹo nói cho mẹ của cậu bé, nếu thực sự có người dùng kẹo để dụ đứa trẻ đi, hẳn cũng là người quen của Từ Phân Nguyệt.”

Hàn Cảnh Viễn suy nghĩ, Tô Chân Hữu nhìn thấy kẹo, không chỉ có Tô Anh nhìn thấy, chờ Tô Tòng Nham trở về, sẽ có người nói cho anh ta.

Anh nghe theo lời đề nghị của Tô Anh, không đi tìm chính ủy để báo cáo tình hình nữa.

Buổi chiều nghỉ nửa ngày cũng không có việc gì làm, Hàn Cảnh Viễn đem quần áo của người nhà thay đem ra sân, bỏ vào bồn tắm, chuẩn bị kỳ cọ.

Tô Anh nghiêng đầu khó hiểu hỏi: “Anh làm gì vậy?”

Hàn Cảnh Viễn vừa ngồi xổm xuống, cho rằng Tô Anh không thích anh không biết giặt quần áo, liền nói: “Quần áo này anh tự giặt riêng.”

Tô Anh kêu Hàn Kinh Thần và Cố Tri Nam ra, chỉ huy nói: “Cả hai đứa, đem quần áo của mình giặt sạch trước rồi đi ôn bài tập.”

Hàn Kinh Thần không vui, “Trước kia dì hai không có kêu con giặt quần áo.”

“Đó là nhà con có bảo mẫu, con và dì hai có quan hệ gì?”

Hàn Kinh Thần không muốn giặt quần áo, lại hỏi: “Vậy không thể thuê bảo mẫu sao?”

Tô Anh ha hả cười, “Muốn thuê bảo mẫu mỗi tháng ít nhất cũng phải hai mươi đến ba mươi tệ, số tiền như vậy có thể đến ba mươi bốn mươi cân thịt heo, nếu không thì con ăn ở nhà hàng đi, dùng tiền cơm của con thuê người giặt quần áo?”

Tiền ăn ở nhà cao hơn nhiều so với mức tiêu chuẩn của nhà hàng, những gì ăn trong một ngày có thể bằng tiền ăn của những gia đình khác trong ba ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-27.html.]

Hàn Kinh Thần ngẫm lại hai ngày nay ăn so với Phúc Thụy Lâu còn tốt hơn, giặt quần áo thì giặt thôi.

Cố Tri Nam đưa bột giặt cho cậu, nhỏ giọng nói: “Đấu với chị tôi, cậu sẽ không thắng được đâu.”

Hàn Kinh Thần không tin, “Cứ chờ đi, rồi tôi cũng sẽ thắng thôi.”

……

Khi Thịnh Hồng Tuệ đến thăm, những gì cô ta nhìn thấy là một hàng ba người đàn ông trong nhà của Tô Anh đang ngồi trên ghế nhỏ để giặt quần áo.

Cô ta kinh ngạc, “Doanh trưởng Hàn, anh có cần phải giặt đồ đâu.”

Anh không chỉ giặt đồ của mình mà hai thiếu niên cũng đang tự giặt quần áo của chúng.

Quần áo ở nhà vò nát, phải đem ra sông giặt, Hàn Cảnh Viễn mặc kệ Thịnh Hồng Tuệ đến thăm.

Anh mang theo thùng, thúc giục hai thiếu niên, “Hai người các con đã xong chưa đấy?”

“Đã xong rồi, đã xong rồi.” Hàn Kinh Thần và Cố Tri Nam chạy theo Hàn Cảnh Viễn.

Tô Anh dựa vào ghế nằm hưởng thụ mát lạnh, cũng không thèm đứng dậy, "Cô có chuyện gì sao?"

Thịnh Hồng Tuệ giơ trong tay một cân thịt lợn rừng, cười nói: “Tôi không thích thịt, một cân thịt lợn đổi năm cân vải thì sao?”

Tô Anh nghĩ thầm Thịnh Hồng Tuệ muốn đổi với cô, là vì biết Hàn Cảnh Viễn hôm nay vẫn được nghỉ hưu kết hôn, là muốn đến ngẫu nhiên gặp được Hàn Cảnh Viễn.

Đáng tiếc là Hàn Cảnh Viễn đến một cái liếc mắt cho cô ta cũng không có.

Ngay cả cơ hội để làm nhục cô ta cũng không có, chậc chậc, thật nhàm chán.

“Tôi cũng thích ăn vải, không đổi.”

Thịnh Hồng Tuệ chắc chắn đến một trăm phần trăm rằng có thể thành công, nhưng bị Tô Anh từ chối, cô ta cảm thấy rất khó hiểu.

“Bốn đứa trẻ nhà cô đâu, cô không cho bọn nhỏ ăn nhiều thịt một chút?”

Tô Anh hỏi ngược lại: “Chồng cô huấn luyện vất vả như vậy, cô lại lấy đồ ăn vặt của mình thay thịt lợn bồi bổ sức lực cho anh ấy, xem ra cô không yêu chồng mình cho lắm.”

Thịnh Hồng Tuệ:……

Cô ta tức giận đến mức trở về nhà và phàn nàn với Quan Minh về Tô Anh.

“Doanh trưởng Hàn chính là bị Tô Đát Kỷ kia mê hoặc, đàn ông không thể tự nhiên giúp đàn bà đi giặt quần áo.”

Quan Minh không rõ nguyên do, “Cái gì Tô Đát Kỷ?”

Loading...