Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-01-25 15:14:53
Lượt xem: 404
Tô Anh nhanh nhẹn làm canh cà chua gan heo, một bát nghêu nấu với hành lá, sau đó một người một bát cơm chiên cá trứng, cô chuẩn bị đồ ăn rất tốt, vừa đủ năm chén.
Cố Tri Nam cầm bát lên có chút do dự:“Chị, thật sự mặc kệ Hàn Kinh Thần sao?”
“Tối hôm qua đã thống nhất, thằng bé chọn ăn ở nhà hàng, nhìn anh rể em từ đầu đến chân, em còn sợ anh ấy mắng à? Mau ăn đi, buổi tối nướng tôm với dứa cho các em ăn.”
Vừa nghe buổi tối còn có món ngon, Tinh Tinh và Xán Xán vùi đầu ăn vui vẻ.
Ăn hết một bát cơm chiên to, miệng đứa nào cũng đầy dầu. Chúng lại uống lên một bát canh gan heo, nhìn đồng hồ, đã một tiếng trôi qua, hai cô bé thỏa mãn dựa trên ghế xoa bụng.
“Mẹ nấu cơm thật sự quá ngon.”
Ngay cả Cố Tri Nam cũng cảm thấy, sau khi chị mất trí nhớ tay nghề nấu nướng cũng đã cải thiện.
……
Bên này được ăn thỏa mãn, Hàn Kinh Thần bên kia thì tức giận xếp hàng mua đồ ăn, vừa hay Kiều Cửu Hương hôm nay cũng không muốn nấu ăn vô tình nhìn thấy cậu.
Dù sao Hàn Kinh Thần cũng từng ở nhờ nhà của Kiều Cửu Hương hai ngày, cô ta vội vàng đi đến hỏi cậu: “Kinh Thần, sao con lại một mình tới nhà hàng ăn cơm, Tô Anh không nấu cơm cho các con sao, em gái con đâu?”
Hàn Kinh Thần đang nổi nóng, tức giận nói: “Bọn họ không đói, đều đang ở trong nhà ăn ngon.”
Cái gì mà cơm chiên cá trứng, mùi còn rất thơm, cậu chưa ăn bao giờ.
Dì hai thật sự không nấu phần cậu, những điều tối hôm qua cậu nói đều khoác lác, sao có thể đổi ý mà không thấy xấu hổ.
Cậu rất tức giận.
Kiều Cửu Hương không biết rõ chuyện, còn tưởng rằng Tô Anh cố ý không cho Hàn Kinh Thần ăn, ngược đãi cậu bé.
Cô ta tấm tắc thở dài, phàn nàn với thầy Bàng bên cửa sổ: “Anh nhìn xem, mới cưới có hai ngày đã không cho con cái ăn cơm, đây là lý do vì sao tôi không giới thiệu Tô Anh cho Hàn Cảnh Viễn, hai người bọn họ căn bản không hợp.”
Thầy Bàng là một sĩ quan hậu cần, vốn là không thích dây dưa với nhà họ nên khuyên nhủ: “Chắc có hiểu nhầm gì đó, chủ nhiệm Kiều, cô đừng lo lắng.”
Việc đã đến nước này, Kiều Cửu Hương cũng chỉ có thể giữ chút thể diện cho chính mình: “Tôi cũng lười quản họ. Nhưng mà nói thật, lão Đinh chức vị cao, tiền lương cao, Lan Lan chọn anh ta cũng không tồi.”
Bàng Tại Minh phụ họa: “Đúng vậy, mới sáng sớm mà lão Đinh đã tới mua đồ ăn sáng, nói là muốn Lan Lan ngủ thêm một chút, lớn tuổi nên chu đáo. Cô xem, làm gì có người đàn ông nào trong khu có thể chu đáo được như lão Đinh đâu.”
Trên thực tế, buổi sáng Hàn Cảnh Viễn và lão Đinh cùng nhau tới nhà hàng mua đồ ăn sáng, nhưng Bàng Tại Minh không muốn nói trước mặt chủ nhiệm Kiều.
Đàn bà con gái đều yêu thích cái đẹp, nếu thầy Bàng mà là phụ nữ, cũng sẽ chọn doanh trưởng Hàn, anh đẹp trai biết bao.
Kiều Cửu Hương về nhà, tâm tình không tồi, Quý Bình Lương thấy có thịt kho tàu thì hỏi vợ có chuyện gì vui vậy.
Kiều Cửu Hương cố nhịn cười, nói: “Em ở nhà hàng gặp Kinh Thần, đứa trẻ đáng thương, không biết chọc giận Tô Anh thế nào mà cô ta lại không cho thằng bé cơm ăn cơm trưa. Thằng bé chỉ có thể đi ăn ở nhà hàng, buổi chiều anh về quân doanh, nhất định phải nói chuyện này cho Hàn Cảnh Viễn.”
Quý Bình Lương nghĩ thầm đây cũng có phải chuyện gì lớn đâu, chắc chắn là thằng bé muốn vậy thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-20.html.]
“Nhà người khác dạy dỗ con cái, anh nhúng tay vào không hay lắm đâu.”
Kiều Cửu Hương quăng chiếc đũa, nhìn người chồng của mình, mũi không ra mũi, mắt không ra mắt, nói chung là không vừa mắt.
“Em chưa nói dạy dỗ, cô ấy ngược đãi đứa trẻ, chúng ta thấy được không thể giả mù, dù sao cũng phải nói một tiếng cho chú hai của thằng bé biết.”
Quý Bình Lương cũng không thể chọc tức vợ mình: "Được được, anh nhật định sẽ nói cho Hàn Cảnh Viễn.”
Mãi cho đến buổi tối, Quý Bình Lương không thể không làm theo lời vợ. Anh ta gọi Hàn Cảnh Viễn từ sân tập qua.
“Chính ủy tìm tôi có việc gì?” Hàn Cảnh Viễn hỏi.
Quý Bình Lương cười khổ nói: “Tôi không phải oán trách gì cậu, là chị nhà một mực bắt tôi nói cho cậu.”
Vì cuộc hôn nhân của Hàn Cảnh Viễn và lão Đinh, Quý Bình Lương đã phải nằm trên ghế vài ngày qua, cái eo già của anh ta không thể chịu được nữa.
Hàn Cảnh Viễn cũng thấy có lỗi: "Chính ủy, anh nói đi.”
“Chị nhà hôm nay bắt gặp Kinh Thần một mình đi ăn ở nhà hàng.”
“Vậy sao?”
Hàn Cảnh Viễn bật cười, liền đem chuyện tối qua Hàn Kinh Thần bướng bỉnh với Tô Anh nói cho anh ta.
Nhà của Quý Bình Lương cũng có con trai, anh ta hiểu rõ việc một thiếu niên nổi loạn sẽ khó chịu như thế nào, anh ta tức giận nói: “Tên nhóc thối, bỏ đói thêm mấy hôm nữa đi.”
Dù sao anh cũng là người chuyển lời, nhưng mà còn có chuyện khác, vợ anh không dặn dò anh cũng muốn nhắc nhở Hàn Cảnh Viễn.
“Vợ trước của cậu tới đảo Nam rồi, còn nói chuyện với Tô Anh ở cửa Cung Tiêu Xã một lúc lâu. Sau đó cô ta còn đi tìm chị dâu cậu, nói muốn gặp cậu vì có chuyện quan trọng. Vợ tôi bảo tôi nhắc nhở cậu, vợ trước của cậu đang ở phòng trọ, nếu cậu đi gặp thì đừng để Tô Anh biết.”
Hàn Cảnh Viễn tức giận: "Không gặp.”
Nhà họ Hàn và nhà họ Đoạn đã không còn quan hệ gì nữa.
Quý Bình Lương cũng nghĩ chắc chắn Hàn Cảnh Viễn sẽ không đi gặp, dù sao vì vợ trước của anh mà Hàn Kinh Thần và Hàn Hâm Tinh mới bị bọn buôn người bắt cóc.
Anh ta nói: “Nhưng mà chuyện vợ cũ của cậu tìm đến cậu, những người trong khu lắm mồm kia đều thấy được, chắc chắn sẽ lan truyền khắp nơi, cậu đã nghĩ nên giải thích với Tô Anh như thế nào chưa?”
Quý Bình Lương nghĩ, phụ nào nào mà không ghen, huống chi họ còn vừa mới lấy nhau, vợ cũ của chồng tới cửa khiêu khích. Anh ta còn đang nghĩ, Hàn Cảnh Viễn chắc chắn sẽ phải làm bạn với băng ghế lạnh mấy ngày.
Hàn Cảnh Viễn nhìn thời gian, nói: “Những tân binh bên kia gần luyện tập xong rồi, tôi về trước, ngày mai được nghĩ sau kết hôn.”
Một người nghỉ kết hôn ba ngày, đám cưới tập thể một ngày, hôm nay tăng ca thì ngày mai sẽ được nghỉ.
Quý Bình Lương nói: “Được được, nhưng nếu cậu về muộn như vậy sẽ bị nhốt bên ngoài, sao không để sáng mai rồi về sớm.”
Hàn Cảnh Viễn nghĩ đêm dài lắm mộng nói: "Buổi tối về vẫn hơn.”