Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 135: Kết thúc

Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:01:57
Lượt xem: 210

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Anh mở to mắt, Lão Ngũ trong tiểu đội gọi lớn bảo cô đến căn cứ liên minh xếp hàng.

"A Anh, hôm nay căn cứ liên minh bán lương thực rau cải, giá chỉ bằng một phần mười giá ở Vân Thành, lượng hạn, chúng sớm một chút để xếp hàng, nếu sẽ mua ."

Tô Anh mơ một cơn ác mộng, trong mơ lúc cô vẫn tỉnh dậy, sáu thành viên khác của tiểu đội săn b.ắ.n .

Căn cứ tị nạn bọn họ xây dựng lúc đầu dị thú tìm thấy , lúc bờ vực cái chết, cô đột nhiên đến một thế giới khác.

Mơ đến đây thì tỉnh dậy.

Việc săn bắt thực tối hôm qua bàn xong, Tô Anh vẫn tỉnh từ trong mơ, hỏi: "Các hôm nay cần ngoài săn bắt ?"

“Săn bắt gì chứ, tất cả các kênh của căn cứ liên minh đột nhiên thông báo với đến căn cứ mua lương thực rau củ."

Lão Ngũ đợi thêm nữa: "A Anh cô nhanh lên, nếu mua nhiều gạo, buổi chiều món cơm dị thú để ăn."

Chị Ngô, phó đội trưởng :" Lão Lục xếp hàng , cần vội, giá thành rẻ, chỉ là chất lượng của hàng hoá như ở Vân Thành ?"

Tô Anh cảm thấy cho dù rẻ hơn một chút, tương đương với giá cả như thế , hời .

Đi xem xem , mua nhiều một chút đem về.

Lão Lục vẫn đang mong đợi: "Căn cứ liên minh lấy ở loại hạt giống , nếu như thể lấy một ít hạt giống đem , A Anh thể thưởng thức loại một chút."

Chị Ngô liền cảnh tỉnh : "Không , năng lực của a Anh thể để khác , nếu thì sẽ gây tai hoạ lớn."

Lão Lục liền xoá cái ý nghĩ sẽ đem hạt giống về để tự trồng.

……

Lúc bọn Tô Anh đến, mặt mua lương thực và rau củ, lượng hạn, mua nhiều cũng .

Có một nam một nữ mua gạo và cà chua, nữ cắn một miếng cà chua mua , nam lập tức hỏi: "Chất lượng so với đồ mua ở Vân Thành như thế nào?"

Người nữ : "Cà chua mua ở Vân Thành ngọt hơn một chút."

Vừa đưa quả cà chua về phía miệng nam, nam tiện thể cắn một miếng.

Cà chua mua ở Vân Thành, cũng chỉ nỡ cắn một miếng nhỏ.

Người nam , : "Một cân cà chua ở Vân Thành, bên một thể đổi mười, cảm thấy quá hời ."

Người nữ cũng : " , căn cứ Vân Thành bây giờ chỉ lương thực, rau củ mua nữa, một chút lương thực cũng ngày càng mắc, bây giờ căn cứ liên minh lương thực giá cả chăng, thể dễ sống hơn nhiều ."

Người nam tán đồng: " , cần vì một ít lương thực đó, mà ép đến Vân Thành bán mạng nữa."

"Căn cứ liên minh đào tạo loại gà biến dị, điều bây giờ thì bán, giữ lấy giống, đợi đến nữa năm , trứng gà và gà trống thể giao dịch thị trường ."

Mọi vẫn đang vô cùng trông đợi, hỏi xong giá tiền, định giá chỉ bằng một phần mười ở căn cứ Vân Thành.

Giá cả quy định thấp như , chỉ sợ đến đó thì mua .

Đến lượt Tô Anh, nhân viên ở đó chúc mừng cô, : "Cô thật là may mắn, cô là vị khách thứ chín mươi chín của chúng hôm nay, thể tham quan nông trường của căn cứ."

Tô Anh thấy bên Lão Ngũ và Lão Lục ngưỡng mộ đến cực độ, hỏi: "Vậy thể cùng với đồng đội tham quan ?"

Người nhân viên lấy tiếc mà : "Thực sự xin , chỉ trúng thưởng mới tham quan, mua bán, chuyển nhượng, nếu cô , thể từ bỏ quyền ."

Lão Ngũ lão Lục liền khuyên Tô Anh: "A Anh cô cần quan tâm chúng , cô mở mang tầm mắt, trở về kể cho chúng thì khác gì."

Tô Anh ánh mắt ngưỡng mộ của , cứ như , tiến nông trường đào tạo căn cứ.

……

Tô Anh tham quan nông trường với doanh trưởng Hàn, cực kì trẻ, Tô Anh ở phía âm thầm quan sát, xem ảnh đường của , chắc chắn là một chiến sĩ, lương thực và rau củ ở căn cứ , đều là do khai phá .

Hàn Cảnh Viễn dừng bước, nghiêng đầu, đợi lúc Tô Anh đến ngang hàng với , mới nhẹ và : "Có là cảm thấy thuộc, thực cũng thế, đầu tiên thấy cô, liền cảm thấy từng gặp qua ở ."

Trong lòng Tô Anh nghĩ rằng đó thể là trong mơ.

gặp qua đàn ông mặt ở trong mơ.

Chỉ là trong mộng là một thế giới khác, một bản khác và một đàn ông khác tên là Hàn Cảnh Viễn.

Cảm Xúc trong lòng chút , Tô Anh đầu .

Xa xa cánh đồng lúa vàng óng, cảnh tượng cũng ở thế giới mà cô thấy trong giấc mơ, cánh đồng lúa bát ngát, dựa lương thực , ai đói nữa.

Hàn Cảnh Viễn giới thiệu với Tô Anh: "Thật , ngoại trừ những loại bán hôm nay, chúng còn hàng chục loại rau và trái cây đang phát triển, nhưng hiện tại chỉ năm loại rau cải thiện và thể sản xuất hàng loạt."

Tô Anh trong lòng nghĩ về hàng chục loại là khái niệm gì, về cơ bản thể đổi môi trường sống ở một thế giới khác.

nhịn hỏi: "Còn loại nào nữa , trái cây mà , ăn ngon ?"

Hàn Cảnh Viễn nhịn : " mang qua mấy chục loại cây giống, đáng tiếc hiện tại quả chua, cơ địa kỳ thật điều tra qua, chút năng lực, sẵn lòng tham gia và giúp cải thiện chất xúc tác những hạt giống ?"

Tô Anh trở nên cảnh giác, Hàn Cảnh Viễn một lúc lâu mà gì.

Hàn Cảnh Viễn bảo cô đừng lo lắng.

Anh dịu dàng : "Kỳ thực sớm năng lực của cô, nhưng cũng ý định quấy rầy cuộc sống của cô, chỉ là hiện tại tiến trình gặp một cái cổ lọ, cho nên thể nhờ cô giúp đỡ."

"Nếu như cô , chúng cũng ép buộc, hiện tại lương thực cùng rau quả cũng đủ duy trì cơ bản cuộc sống"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-135-ket-thuc.html.]

"Điều quan trọng là các sẽ bao giờ nếm thử những quả dâu tây, táo, hồng, lê, xoài, nho..."

"Vân vân."

Tô Anh nuốt nước bọt: "Nếu như đồng ý, lợi ích gì?"

Hàn Cảnh Viễn đưa cho cô một giỏ trái cây đủ các loại, : "Em hỗ trợ nghiên cứu phát triển, em đương nhiên ăn mẻ trái cây đầu tiên, những thứ mang tới, cô cầm về nếm thử, hẳn quyết định tham gia ."

Quay nơi ẩn náu tạm thời, khi chia sẻ loại quả đầu tiên cho các thành viên trong đội ăn, Tô Anh quyết định tham gia.

Số loại trái cây , loại nào cũng siêu ngon, chỉ khi sinh nhật của cô mấy năm , đội trưởng mới nỡ bỏ tiền lớn từ căn cứ Vân Thành mua về một quả cho cô ăn thử.

Hơn nữa, cơ sở Vân Thành hết hàng từ lâu.

Lão Ngô suýt chút nữa l.i.ế.m ngón tay: "Trời ạ, loại quả nếu thể trồng lượng lớn, chẳng chúng bốn mùa đều trái cây ăn ?"

Tô Anh một bí mật nhỏ, để che giấu bí mật , các thành viên trong đội bao giờ tham gia bất kỳ căn cứ nào, nhưng thì khác.

Tô Anh với họ: "Căn cứ liên minh về khả năng đặc biệt của . nghĩ nếu chúng thể trồng những loại thực phẩm , cuộc sống trong khu ổ chuột cũng sẽ cải thiện trong tương lai. Miễn là tiên giải quyết vấn đề cơm ăn áo mặc, một ngày nào đó, những khu ổ chuột sẽ phục hồi sáng sủa, vì điều gì đó bằng khả năng của ."

Mọi đều ý kiến ​​khác , và đội trưởng đột nhiên hỏi: "A Anh, cô hỏi doanh trưởng Hàn những hạt giống đến từ ?"

"Cái hỏi, cho dù hỏi, đoán chừng cũng sẽ ?"

Đội trưởng trầm mặc một hồi, mới : " gặp thím Khúc thương lượng một chút."

Khúc Hội xem qua các loại trái cây đem đến một lược, khi tường tận câu chuyện, đoán: "Vị doanh trưởng Hàn đó, chắc là đến từ thế giới của và A Anh đến, nếu A Anh cơ hội thể cùng trở về đó sống, cần chịu đựng sự bài xích của nỗi đau truyền m.á.u nữa.

……

Với việc bổ sung Tô Anh căn cứ liên minh, những hạt giống cải thiện bằng khả năng của cô nhanh chóng thích nghi với đất đai ở đây.

Ở đây thời tiết lạnh, gần như thể gieo trồng quanh năm, từ mùa xuân đến mùa thu, chất lượng và năng suất của gạo và lúa mì cải thiện nhiều, mùi vị khác gì ở căn cứ Thành.

Hơn nữa, thậm chí giá thành còn d.a.o động giảm một chút do năng suất tăng lên.

Danh tiếng của cơ sở liên minh cũng tăng lên nhiều.

Đã hơn một năm kể từ khi Tô Anh đến căn cứ nông trại, cô tò mò về nguồn gốc của vị giáo sư bí ẩn .

Cô hỏi bên cạnh: "Giáo sư Hàn, bây giờ thể cho những hạt giống trồng thành công đến từ ? "

Hàn Cảnh Viễn cụp mắt xuống: "Nếu cô bằng lòng gọi thẳng tên , liền cho cô ."

Tô Anh: ... Người đàn ông ?

"Hàn Cảnh Viễn?" Tô Anh thầm nghĩ, cái tên cũng thật cổ quái.

Hàn Cảnh Viễn : "Đừng tưởng rằng trong lòng cô đang oán trách cái gì?"

Tô Anh thầm nghĩ, thật sự gặp quỷ .

Hàn Cảnh Viễn : " mang những hạt giống từ quê hương của ."

Tô Anh ngạc nhiên , ở thế giới loại hạt giống , rằng từ quê hương của , Hàn Cảnh Viễn ở đây.

Tô Anh : "Mấy năm nay liên tục những giấc mơ. Trong mơ dị thú, đều an cư lạc nghiệp, học tập và việc định, thể đó là Đào Viên, đến từ nơi đó ?"

Hàn Cảnh Viễn gật đầu, ánh mắt hừng hực hỏi: "Cô từng nghĩ qua, sẽ giấc mộng như , lẽ nơi đó chính là nơi cô sinh , nếu trở về cố hương, lẽ đồng đội của cô sẽ cần truyền m.á.u choco nữa, cô trở về ?"

Tô Anh thực sự doạ sợ c.h.ế.t khiếp.

Anh thậm chí còn bí mật về việc cô cần truyền m.á.u thường xuyên.

đầu định bỏ chạy, nhưng Hàn Cảnh Viễn một phát túm lấy cô.

Đây là đầu tiên hai tiếp xúc thể, thời điểm chạm , tim của hai đồng thời đập nhanh hơn.

Hàn Cảnh Viễn mang giọng điệu đau thương : " nơi , nếu ở chỗ sẽ chết, nhưng đành lòng rời xa, A Anh, cô cùng trở về ?"

Tô Anh: " chúng mới quen hơn một năm, từ bỏ gia đình để cùng , cảm thấy đáng tin ?"

Hàn Cảnh Viễn ánh mắt kiên định: " cũng yêu cô từ lúc nào, cô trở về hỏi đồng đội và nuôi của cô, đó hẳn quyết định, ?"

……

Tô Anh ngờ rằng nuôi của cô cùng Hàn Cảnh Viễn chuyện qua một , khi bà , bà thuyết phục cô với Hàn Cảnh Viễn.

"Đây là nhật ký Hàn Cảnh Viễn bảo đưa cho con, là chị gái của con cho con, từng qua, con nhật ký hẳn quyết định."

Tô Anh mất một đêm để xong cuốn nhật ký.

Đó là một thời gian và gian khác, một lá thư do chính cô cho bản .

Trong thời gian và gian đó, bản ở thế giới khác trải qua nhiều chuyện, mất đồng đội của , vì chuẩn , để Tô Anh ở thế giới , vẫn những cận như cũ.

May mắn , cô ở một thế giới khác cuối cùng gặt hái hạnh phúc.

Tô Anh đóng cuốn nhật ký , lời tạm biệt với đồng đội của cô , cùng nuôi tìm Hàn Cảnh Viễn.

Anh ở đó, để cho bọn họ một món quà khác.

Đó là một cánh cửa, một cánh cửa để trở về nhà.

Loading...