Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 114
Cập nhật lúc: 2025-02-03 19:56:08
Lượt xem: 173
Hàn Cảnh Viễn có chút ngẩn người, đỉnh núi này lại đi mấy dặm đường núi nữa, sẽ phát hiện ra một một cái hồ nhỏ, ngày trước anh cũng thường xuyên tới đây giải sầu.
Nhưng tại sao luôn cảm thấy, đã quên mất chuyện gì quan trọng?
“Đi tìm vợ tôi trước.” Hàn Cảnh Viễn nói:"Đã xin chỉ thị của chính ủy, anh ấy đã đồng ý.”
……
Tô Anh đang ở phòng khách tầng hai nhà Tô Tân Ý xem mười mấy bức ảnh kia, tất cả đều là địa điểm mà cô mỗi lần tới bên này, giống như những tấm ảnh này là được người ta canh chụp trước.
Khó trách cô lần nào cũng không phát hiện có người ở hiện trường, hóa ra là đã có người canh trước.
Tô Anh hỏi:"Điều tra ra bức ảnh là người nào chụp chưa?”
Văn Diễn nói:"Là anh trai của chủ mới tôi chụp.”
“Anh trai của Tiết Kim Vân, người đoạn tuyệt quan hệ với người trong nhà còn thay đổi họ tên là Khúc Lương?”
“Vâng, trong điều này có chút phức tạp.”
Văn Diễn nhìn có vẻ văn nhã rụt rè, thực tế là một người hay lảm nhảm, một hai phải bẻ xả rõ ràng những chi tiết tin tức mà anh ta thám thính được với Tô Anh.
“Chủ mới của tôi là một cô gái tuổi tác khá trẻ, vô cùng thích được khen, tôi một tiếng đại tiểu thư hai tiếng đại tiểu thư, cô ta vô cùng hưởng thụ, đối với tôi tương đối tín nhiệm.”
“Ngày đó tôi tìm mấy tên lưu manh, chặn hai đầu đại tiểu thư hai, sau đó diễn cảnh nô tỳ trung thành bảo vệ chủ, bị thương phải vào bệnh viện, đại tiểu thư đã tán thưởng lòng trung thành của tôi, liền coi tôi là người của mình……”
Tô Anh đã không kiên nhẫn:"Nói trọng điểm.”
“Được được, nói trọng điểm.”
Ngày đó, đại tiểu thư bảo Văn Diễn cùng cô ta đến phòng kiểm lâm ở lưng chừng núi, Văn Diễn lần đầu tiên nhìn thấy anh trai của Tiết Kim Vân, thực sự hoảng sợ, anh trai của đại tiểu thư, cùng với ông chủ của anh ta ở dị giới, giống nhau như đúc.
Ngay cả tên cũng giống nhau, đều là Khúc Lương.
Anh trai của Đại tiểu thư hỏi bọn họ:"Hai người các người đang tán tỉnh nhau sao?”
Văn Diễn lập tức lắc đầu:"Không hề có, tôi chỉ làm chân chạy giúp đại tiểu thư mà thôi, nào xứng với đại tiểu thư.”
Khúc Lương tựa hồ đối với người mà em gái dẫn tới, không có phòng bị gì, chỉ là nói:"Bây giờ là xã hội mới, không thịnh hành gọi như vậy. ’
Nhưng Tiết Kim Vân lại rất thích, còn hỏi nói:"Anh hai, anh cả thật sự không gửi tin tức gì cho anh nữa sao?”
Khúc Lương nói không có:"Thật sự không có, các người tìm tôi trở về, cũng vô dụng.”
……
Tô Anh nghi hoặc:"Bọn họ nói chuyện cũng không tránh cậu, cậu rốt cuộc là làm thế nào lấy được sự tín nhiệm của bọn họ, chỉ dựa vào anh hùng cứu mỹ nhân là không đủ.”
“Tôi đã ăn thịt, biến thành thịt của quái vật.”
Văn Diễn sống không bằng chết, cho dù có tủ đông lạnh, vậy cũng là thịt được trữ từ nhiều năm trước, ở dị giới thịt này có thể tăng cường thể chất, nhưng đây là thế giới song song, thân thể mà anh ta dùng chính là thân thể của bên này, ai mà biết được ăn thịt xong có tác dụng phụ gì.
Hơn nữa Tiết Kim Vân còn nói:" Ăn cái thịt này, anh chính là người một nhà, không ăn, anh không thể ra khỏi cái cửa này.”
“Tôi không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể ăn.”
Tô Tân Ý vô cùng tò mò thịt của quái vật đột biến gì đó, ở trong kí ức cũng không vui vẻ gì của Văn Diễn, lại chọc một đao:"Nấu chín ăn sao, không thêm chút gia vị chắc sẽ khó ăn lắm?”
Văn Diễn nôn khan vài cái:" Bọn họ nói muốn nguyên nước nguyên vị nên nấu bằng nước trắng, chị Anh cũng biết, thứ đồ kia không thêm gia vị, có thể khiến người ta ghê tởm chết, huống chi để lâu như vậy.”
Văn Diễn lại tiếp tục nôn khan vài cái, Tô Tân Ý vội vàng đem trần bì đường của mình bóc một viên cho anh ta.
Đúng lúc mẹ Tô tiến vào đưa trái cây, thấy được một màn này, cười không nói.
Tô Tân Ý:"…… Mẹ, con đã lớn rồi, mẹ vào sao lại không gõ cửa chứ?”
Mẹ Tô:" Được được, mẹ nhớ rồi, lần sau nhất định sẽ gõ cửa trước, các con tiếp tục nói chuyện đi.”
Văn Diễn:"Dì Tô có phải đã hiểu lầm cái gì không?”
Tô Anh ha hả cười:"Đâu chỉ mẹ Tô, ngay cả dì hai họ của tôi cũng chỉ mong sao bắt được một chút cơ hội dễ hiểu lầm đây, đi xa rồi cậu tiếp tục nói, sau khi ăn thịt thì sao?”
……
Văn Diễn nói, sau khi anh ta ‘ tràn ngập cảm kích ’, ‘ không chút do dự ’ ăn thịt quái vật đột biến, liền trở thành người một nhà mà Tiết Kim Vân tín nhiệm.
“Tôi cũng không hiểu lắm, tại sao ăn thịt quái vật đột biến, bọn họ liền đối với tôi tín nhiệm như thế, dù sao ở Tiết gia, người có tư cách ăn thịt, được cho rằng là việc cực kỳ quang vinh.”
Tô Tân Ý liên tưởng một chút đến thịt đông lạnh nước trắng kia, buồn nôn:" Nếu đổi lại là tôi có đánh c.h.ế.t tôi cũng không ăn, đồng chí Văn, cậu chịu khổ rồi.”
“Không có gì, không có gì. Đều là vì chị Anh của tôi……”
Sau khi lại bị Tô Anh thiếu chút nữa đá gãy xương chân, Văn Diễn đã thành thật, không hề ba hoa nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-114.html.]
Anh ta nói Tiết Kim Vân sau khi anh ta ăn thịt, nói cho anh ta một bí mật, nói cô ta thật ra có hai anh trai, là song sinh, một người ở dưới ánh mặt trời, một người ở trong bóng tối, trước nay chỉ để một người ra ngoài, đi học, thay phiên nhau, hai người từ dung mạo đến thói quen, thật sự quá giống.
Sau này ngay cả người trong nhà, cũng không biết người hôm nay ra ngoài là người nào.
“Tiết Kim Vân nói, mấy năm trước, người của đào nguyên nói có thể cho một số người của Tiết gia có thể tiến vào đào nguyên, Tiết gia quả thật cũng sợ, để cho anh cả của Tiết Kim Vân đi trước, không bao lâu tất cả các phương thức liên lạc với đào nguyên, toàn bộ cắt đứt, đào nguyên bên kia, cũng không có người nào tới nữa.”
“Tiết gia luống cuống, lại đợi một khoảng thời gian, cũng không thấy người liên hệ đào nguyên bọn họ, chỉ có thể dùng một biện pháp cuối cùng, bọn họ có thuốc đặc hiệu mà đào nguyên đưa tặng, có thể tăng cường cảm ứng tâm linh của người uống thuốc, đặc biệt là song sinh, có thể thông qua tinh thần cảm nhận được suy nghĩ của đối phương.”
Tô Anh nghĩ không hiểu:"Dị giới có loại thuốc đặc hiệu này sao, tôi sao lại chưa nghe nói qua, là nghiên cứu phát minh của căn cứ Vận Thành?”
Văn Diễn thấy qua thuốc đặc hiệu mà Tiết Kim Vân lấy ra khoe khoang, một lời khó nói hết:"Nào có thuốc đặc hiệu gì, là tinh hạch quái vật đột biến.”
Tô Anh:……
Quái vật đột biến là thông qua loại nào đó tương tự với tín hiệu bước sóng ngắn của đại não khai thông hành động, nếu cho người bình thường bên này ăn, có lẽ thật sự có thể sinh ra liên hệ nào đó, đặc biệt là thai song sinh.
“Anh hai của Tiết Kim Vân sau khi đã dùng tinh hạch, xác thật là dùng được, nói anh cả đi đến dị giới, lúc hai người đang ở trong giấc ngủ sâu, trao đổi quá cảnh trong mơ, ở cảnh trong mơ có thể nhìn thấy những sự việc mà đối phương đã trải qua, anh cả nói anh ta trong lúc vô ý chụp được người con gái trong bức ảnh kia, chính là mấu chốt mở cửa, bảo anh ta tiếp tục quan sát, hơn nữa sẽ đem địa chỉ và thời gian tiếp theo cô chuẩn bị tới đó, đều thông qua cảnh trong mơ nói cho anh ta, để anh ta canh ở đó trước.”
Văn Diễn có chút đau thương nhìn Tô Anh:"Chị Anh, khi lần đầu tiên chị tới đây, đã bị Khúc Lương ở thế giới này nhìn thấy, hai anh em đã cường hóa cảm ứng tâm linh, Khúc Lương kia ở dị giới, mới có thể qua đó tiếp cận tiểu đội của các người.”
Chân tướng cũng thật khiến người khác khó có thể tiếp nhận.
Tô Anh nói:"Cho nên, đều tại tôi, tất cả những điều này đều là do tôi tạo thành.”
Văn Diễn lập tức khuyên nhủ:"Chị Anh, chị ngàn vạn lần đừng nghĩ như vậy, đều là tạo hóa trêu ngươi, chị khi đó sắp bị quái vật đột biến nuốt rồi, dị năng không gian là tự động kích phát, lúc chị được vớt lên đã yếu sắp c.h.ế.t đuối rồi, sao có thể nhận thấy sau cây có người, mà Khúc Lương đã dùng tinh hạch, chị cũng không cảm nhận được màu sắc khí tràng của anh ta, không thể trách chị, chị không cần tự trách, đều là tạo hóa trêu ngươi.”
Tô Tân Ý sợ Tô Anh rơi rúc vào sừng trâu ra không được, cẩn thận khuyên cô:"Anh Anh, trên đời này rất nhiều chuyện đều đã được ông trời sắp đặt sẵn, những việc của trước kia không thay đổi được, chúng ta vẫn là nghĩ xem làm thế nào có thể thay đổi được những việc sau này đi.”
Đã sắp đặt……
Đúng, Kiều Lan Lan nói, đời trước Tiết gia phát đạt, đã sáng lập lên công ty dược phẩm, và Tiết Hoành Đông bị ung thư phổi cứ thế sống lâu hơn mười năm, dựa theo tuổi thọ của thế giới này, cũng coi như là sống thọ.
Dựa vào cái gì chứ.
Tô Anh nói:"Là tôi nghĩ sai rồi, tôi đoán tinh hạch mà bọn họ dự trữ sắp dùng hết rồi.”
“Đúng vậy, cho nên không đợi được muốn tìm cô ra.”
Văn Diễn vẻ mặt chua xót, tìm Tô Anh cầu cứu:"Chị, thịt của quái vật đột kia rất khó ăn, nhưng tôi dạo này suy nghĩ ngày đêm nghĩ nếm lại lần nữa, nghĩ đến mức thể năng đều có cảm giác giảm xuống một chút, tác dụng phụ cũng thật lớn, chị có thể cứu được tôi không?.”
Tô Anh dùng dị năng giúp Văn Diễn tiêu trừ một chút tác dụng phụ này, Hỏi:"Khúc Lương ở bên này hiện tại đang ở nơi nào?”
Tô Anh vẫn là muốn đi xem xem, nhìn xem cặp song sinh này, rốt cuộc giống nhau như nào, giống đến mức dùng cùng một cái tên.
Văn Diễn nói:"Khoảng ba năm trước, tiểu đội của chị Anh ở dị giới toàn bộ thành viên mất tung tích, sau khi không tới bên này một lần nào nữa, Khúc Lương đoạn tuyệt quan hệ với người trong nhà, sửa lại họ, trở thành một kiểm lâm.”
Anh ta cẩn thận nhìn Tô Anh:"Sơn cốc bí ẩn nào đó của núi rừng, chính là cái hồ chị Anh lần đầu tiên kích phát ra dị năng không gian ngã xuống, Khúc Lương chính là ở nơi đó trong lúc vô ý chụp được, bức ảnh mà Hàn Cảnh Viễn cứu cô.”
Hết thảy, đều là bắt đầu từ thời khắc Khúc Lương ấn nút máy ảnh.
……
Tô Anh trầm mặc một hồi lâu, Văn Diễn và Tô Tân Ý nhìn nhau hết lần này đến lần khác, cũng không dám ra tiếng quấy rầy cô.
Vẫn là tiếng gõ của của mẹ Tô, gõ hồn của ba người trở về.
Mẹ Tô vặn then cửa, cười nói:"Nói chuyện xong rồi đúng không? Ra ngoài ăn cơm, Hàn Cảnh Viễn tới rồi.”
Tô Tân Ý nói:"Mẹ, chúng con lập tức ra đây.”
Sau đó cô chuyển chủ đề, trêu ghẹo với Tô Anh, muốn cho cô vui vẻ một chút:"Cô xem, chân cô tới trước, chân anh ấy tới sau, cô cùng Hàn Cảnh Viễn chính là có duyên phận không hết.”
Tô Tân Ý đang định cất bức ảnh đi, Tô Anh đột nhiên đè lại.
“Chị Tân Ý, bức ảnh này để tôi mang theo đi, tôi đã suy nghĩ một chút, chuyện bức ảnh này, vẫn là nói với Hàn Cảnh Viễn sẽ tốt hơn.”
Trên mặt Tô Tân Ý vui vẻ, Tô Anh rốt cuộc đã hạ quyết tâm:"Cô dự định nói thẳng thắn với anh ấy sao?”
Tô Anh nói, Văn Diễn nhìn thấy Hàn Cảnh Viễn đã từng đến Tiết gia, mà Hàn Cảnh Viễn cũng xuất hiện ở trong bức ảnh, sợ Tiết gia đã trêu chọc đến Hàn Cảnh Viễn.
“Tin tức vẫn cần trao đổi, tôi nghĩ xem nên nói với anh ấy như thế nào đây?.”
……
Tô Anh cùng Hàn Cảnh Viễn ở nhà Tô Tân Ý ăn cơm, thuận tiện đến nhà khách tìm Tiểu Châu.
Tiểu Châu vẫn chưa trở về, cô lấy thư giới thiệu của đơn vị, thuê một căn phòng, đồng thời nói với lễ tân, nếu đồng chí ở trọ phòng 301 trở về, phiền hãy nói với cô ấy một tiếng.
“Hãy nói chị gái và anh rể cô ấy, chờ cô ấy ở phòng 302.”
Đi vào phòng, trước khi mở lời, Tô Anh từ túi xách đem mười mấy tấm ảnh mà Văn Diễn từ phòng kiểm lâm của Khúc Lương trộm được lấy ra, ở Hàn Cảnh Viễn khiếp sợ chung, từng bức ảnh, được bày trên bàn sách ở nhà khách.
Dựa theo thời gian chụp ảnh bày biện, tấm ảnh đầu tiên, là Hàn Cảnh Viễn vớt cô từ trong hồ lên, hô hấp nhân tạo cho cô sắp bị c.h.ế.t đuối.
Đương nhiên, Hàn Cảnh Viễn bây giờ, vẫn chưa biết cô gái ở trong bức ảnh, đã thay đổi dung mạo, đang đứng trước mặt anh, điềm nhiên như không, bình tĩnh như là đang nói về chuyện của một người khác.