Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 99: Cô ấy dám chê hôn của anh

Cập nhật lúc: 2025-09-02 10:52:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, cô thẳng tay dập máy "cạch" một tiếng.

Mặc kệ cho Ninh Cẩm Vân ở đầu dây bên giận dữ nhảy cẫng lên.

Tay đặt chiếc điện thoại màu đen, Ninh Viên tâm trạng phức tạp.

Sự "nổi loạn" đột ngột của cô chắc chắn sẽ chọc cho cô và dì lớn cãi vã.

chỉ như , cô mới cơ hội tìm sự thật về thế của từ mâu thuẫn giữa hai chị em họ.

những chuyện chỉ đơn thuần là chuyện trong nhà, mà còn là một trong những bí mật của riêng cô.

Hiện tại vẫn lúc để chi tiết với Vinh Chiêu Nam.

Ninh Viên cúi mắt, bình tĩnh : "Ừ, gặp dì em đấy, khi bà mách lẻo, bố em phản đối kịch liệt việc em lấy ."

"Lý do của họ, cũng rõ, vì là phần tử quản chế cải tạo, em lấy sẽ liên lụy đến các chị của em, tất nhiên bao gồm cả liên lụy đến họ."

Vinh Chiêu Nam Ninh Viên im lặng một lúc lâu, mới thốt câu đó.

hợp lý, nhưng vẫn nhạy cảm nhận thấy cô hết tất cả.

Anh nhướng mày: "Lần dì em phản đối cũng là bình thường, nhưng bây giờ phục hồi công tác, hẳn là họ sẽ phản đối nữa."

Ninh Viên tự giễu một tiếng: "Ừ, nếu họ phục hồi công việc ở Bắc Kinh, lẽ còn đòi một khoản sính lễ nhỏ, thì sẽ bắt giúp tìm việc các kiểu."

Ba mươi năm bên sông, ba mươi năm bên sông, nhưng Vinh Chiêu Nam từ kẻ chê bai thành miếng mồi ngon của cán bộ Bắc Kinh.

Chỉ trong vòng vài tháng.

Vận mệnh con quả thật kỳ lạ.

"Nếu họ , thì thể cho." Vinh Chiêu Nam trầm ngâm.

Nếu lai lịch của Ninh Viên và gia đình cô vấn đề, thì cô chính là phụ nữ của , chỉ cần yêu cầu những điều đều thể đáp ứng.

Xét cho cùng, cô còn sẽ là của con .

Ninh Viên thẳng thừng: "Không cần , thứ nhất: bọn cưới thật, nợ em bất cứ thứ gì; thứ hai: quan hệ giữa em và nhà , em họ chiếm tiện nghi."

Vinh Chiêu Nam thấy nội dung "thứ nhất" của Ninh Viên, ánh mắt lạnh .

giọng vẫn bình tĩnh, chỉ tiếp tục hỏi: "Quan hệ giữa em và nhà ? Anh lớn của em gửi bánh quy và tiền từ Thượng Hải cho em ?"

Ninh Viên im lặng một lúc, vẫn : "Anh lớn là đứa trẻ bố em nhận nuôi, bố đều là liệt sĩ, ở trong khu tập thể nhà em, trong nhà chỉ với em nhất."

Anh lớn Ninh Vệ Hoàn đến nhà lúc chín tuổi, vợ chồng Ninh Cẩm Vân nhận nuôi là vì con của liệt sĩ mỗi tháng đều một khoản trợ cấp.

Ninh Vệ Hoàn mười sáu tuổi thể nhận sự chăm sóc của gia đình liệt sĩ để nhập ngũ, ở quân đội, mỗi tháng còn mấy chục tệ phụ cấp.

Nuôi mấy năm đứa trẻ là thể nhập ngũ, những mỗi tháng gửi tiền về nhà, mà nhận nuôi con của liệt sĩ còn tiếng , ai chẳng chuyện như .

Ninh Cẩm Vân ít nhất bề ngoài đối với Ninh Vệ Hoàn vẫn .

Ninh Vệ Hoàn lẽ thể cảm nhận tiểu là đứa ít cưng chiều nhất trong nhà, nên ngoài việc gửi tiền về nhà, lúc nào cũng lén cho Ninh Viên một ít.

"Nghe , lớn của em cũng ." Vinh Chiêu Nam .

Ninh Viên khỏi tự giễu: "Ừ, và đừng nghĩ lớn là con nuôi, còn cưng chiều hơn đứa 'ruột' như em."

Vinh Chiêu Nam gì thêm.

Đến đầu làng, chỗ cần xuống xe, Vinh Chiêu Nam chống chân dài xuống đất, để Ninh Viên xuống xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-99-co-ay-dam-che-hon-cua-anh.html.]

Anh ngẩng đôi mắt thanh lãnh lên, Ninh Viên nhạt giọng : "Đạo gia một cách , gọi là lục duyên mỏng, phụ mẫu duyên nhạt, một thứ cần cưỡng cầu."

Ninh Viên sửng sốt một cái, giơ tay bịt miệng Vinh Chiêu Nam: "Em ơn, bây giờ tuy tình hình phong khí đều sáng sủa , nhưng vẫn ít mấy thứ phong kiến mê tín , mới phục hồi công tác đấy!"

thể trọng sinh về thời thiếu nữ kỳ quái như , đương nhiên ngoại trừ huyền học thì gì giải thích , nhưng bây giờ vẫn mở cửa đến mức thể tùy tiện nhắc đến "phong kiến mê tín".

Vinh Chiêu Nam cúi mắt cô gái mặt, cô chút căng thẳng đang quanh.

Những ngón tay mảnh mai của cô gái vì việc nhiều nên thô ráp, nhưng lòng bàn tay đè lên môi vẫn mềm mại ấm áp.

Trong đôi mắt phượng hẹp của lóe lên ánh sáng u trầm hài hước: "Lo cho ?"

Ninh Viên thấy làng qua để ý đến họ, mới thở phào nhẹ nhõm.

nhịn lẩm bẩm: "Anh ít nhất cũng từng là đội trưởng đội đặc chủng, mở miệng là đạo gia, ít nhất mặt khác đừng nhắc tới."

Trước đây còn nửa đêm xếp bằng tu luyện, tiểu ca ca cũng là một giống loài thần kỳ.

Vinh Chiêu Nam nheo mắt, cô nhắc đến đội đặc chủng loại quân chủng chỉ ở nước ngoài, trong nước hiện tại chỉ trinh sát, mà cô trơn tru.

Ánh mắt lóe lên, ở lòng bàn tay cô như như : "Ừ, em đang lo cho ?"

Ninh Viên đột nhiên cứng , lòng bàn tay như điện giật, nhanh chóng rút tay về, cô nắm chặt lòng bàn tay, Vinh Chiêu Nam như ma.

Sao cô cảm giác hình như hôn lòng bàn tay cô?!!

Vinh Chiêu Nam sắc mặt đổi, cô: "Sao thế?"

Ninh Viên quan sát sắc mặt đạm nhiên thanh lãnh của , vẫn là vẻ cao ngạo khó tiếp xúc đó, lẽ là ảo giác của cô chăng?

Ừ, chắc là ảo giác của cô!

Đại lão Vinh Chiêu Nam loại chính nhân quân tử , lúc tự trói ngâm trong chum nước một đêm, cô vô tình chạm môi, đều thể tức giận như mất trinh loại cấm dục, thể chuyện chiếm tiện nghi khác chứ?

Ninh Viên khẽ ho, vô thức nắm chặt lòng bàn tay ẩm ướt và ngứa ngáy: "Không gì, về ?"

Là cô bịt miệng , dính chút ẩm từ môi cũng bình thường.

Cô còn vô ý l.i.ế.m qua nữa cơ.

Ninh Viên tự thuyết phục bản , cùng về nhà lều trâu.

Vinh Chiêu Nam vẻ ngốc nghếch tự thuyết phục nhưng nắm chặt lòng bàn tay của cô, trong mắt lóe lên nụ : "Ừ, thôi."

Vân Vũ

Vuốt thỏ từ từ, vội, một giống thỏ cũng sẽ cắn .

tạm thời cũng định về Bắc Kinh, điều tra lai lịch cô, từ từ để cô quen .

giây tiếp theo, liền thấy Ninh Viên vô thức duỗi tay , lén lau sạch lòng bàn tay lên ống quần.

Ninh Viên lau sạch lòng bàn tay, nhịn lẩm bẩm, trời ạ, dù là nước bọt của trai , thì cũng là nước bọt khác mà, ghê.

Cũng trách lúc đó đại lão Vinh Chiêu Nam cô mơ màng tưởng là kẹo bạc hà vô ý l.i.ế.m một cái, lập tức ghê mà phóng .

Kiếp xem mấy bộ phim và tiểu thuyết đó, cô hiểu chuyện hôn trao đổi nước bọt , từng hôn Lý Diên bao giờ, đương nhiên Lý Diên cũng chẳng hứng thú hôn cô.

Sao thích chuyện trao đổi nước bọt và vi khuẩn như hôn chứ? Không sợ lây bệnh ?

Ánh trong mắt Vinh Chiêu Nam biến mất, trở thành ánh sáng lạnh băng: "..."

Chê ? Tốt, nhớ !

Loading...