Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 784: Mẹ Bay Xuống

Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:36:52
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vân nhanh chóng chạy tới, trong nháy mắt thấy hai đứa trẻ sắp lôi xuống biển, cô lập tức ném hai con ốc mắt mèo trong tay , trúng hai cổ tay của đàn ông.

Người đàn ông kêu lên một tiếng t.h.ả.m thiết, hai tay đồng thời buông hai đứa bé , hai đứa trẻ nhân cơ hội chạy thoát, trốn phía lưng Tống Vân.

Tống Vân nheo mắt đàn ông, phát hiện hành vi cử chỉ của chút kỳ quặc, giống một bình thường.

"Anh kéo bọn trẻ xuống biển để gì?" Tống Vân hỏi.

Người đàn ông dường như thấy cô , chỉ một mực chằm chằm cổ tay đau đớn sưng tấy của mà gào thét.

Cậu bé phía lưng : "Chị ơi, điên, sẽ thèm để ý đến chị ."

Một bé khác : "Hắn bọn em là cá, cùng bọn em xuống biển bơi."

Hóa điên, trách trông giống bình thường.

"Người nhà của ?" Tống Vân hỏi.

Cậu bé : "Bố ly hôn , bình thường đều ở cùng ."

Cậu bé : "Dì Vương bình thường đều nhốt trong nhà cho ngoài, dù ngoài thì dì Vương cũng luôn kè kè bên cạnh rời nửa bước, hôm nay là chuyện gì nữa."

Tống Vân về phía đàn ông điên, "Hắn tên ?"

"Có ạ, em dì Vương gọi là Tiểu Ngũ."

Tống Vân hướng về đàn ông kêu lên: "Tiểu Ngũ."

Người đàn ông vốn đang vẹo đầu cổ tay , thấy cái tên quen thuộc, lập tức ngẩng đầu Tống Vân, "Tiểu Ngũ Tiểu Ngũ, là Tiểu Ngũ."

Tống Vân hỏi: "Tiểu Ngũ, của ?"

"Mẹ, ." Tiểu Ngũ lặp vài câu, dường như nhớ điều gì đó, "Mẹ ngủ, đang ngủ."

Tống Vân hỏi: "Mẹ đang ngủ ở chỗ nào?"

Tiểu Ngũ vẹo đầu suy nghĩ một lúc, "Ngủ gốc cây, ngủ gốc cây." Vừa dùng tay hiệu, "Mẹ bay xuống, liền ngủ ."

Nghe thấy lời , lòng Tống Vân chùng xuống, vội vàng hỏi tiếp: "Mẹ đang ngủ gốc cây nào? Có thể dẫn xem ?"

Tiểu Ngũ giơ hai tay lên, mặt mày nhăn nhó: "Đau, Tiểu Ngũ đau lắm."

Tống Vân bước tới, lấy một lọ t.h.u.ố.c mỡ, xoa một ít lên cổ tay .

Tiểu Ngũ thấy t.h.u.ố.c mỡ màu xanh nhạt cổ tay, nuốt nước bọt một cái, giơ tay định thè lưỡi liếm, Tống Vân túm lấy ngay, "Không ăn, ăn tay sẽ càng đau hơn."

Tiểu Ngũ vẻ mặt đầy uất ức: "Đói quá, Tiểu Ngũ đói quá."

Người đàn ông ít nhất cũng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, là một trưởng thành, biểu cảm như đứa trẻ lên ba, trông buồn , đáng thương.

Tống Vân thò tay túi quần, giả vờ lấy một quả trứng , đưa cho Tiểu Ngũ, "Cho ăn, bây giờ thể dẫn chúng tìm ?"

Tiểu Ngũ thấy trứng mắt sáng rỡ, vội vàng đón lấy, bóc vỏ nhét miệng, nhai : "Đi tìm , tìm ."

Tống Vân theo lưng Tiểu Ngũ, âm thầm quan sát , phát hiện quần áo sạch sẽ, một miếng vá, mặt mày và tay chân cũng đều sạch sẽ, dáng cân đối ưa , một cái là gia đình chăm sóc chu đáo, thể thấy của Tiểu Ngũ là một yêu thương con.

Hai bé vì tò mò cũng theo, thấy hướng Tiểu Ngũ , đại khái cũng đoán đích đến, liền với Tống Vân: "Chị ơ, đằng mấy cây dâu lớn, Tiểu Ngũ thích ăn dâu ở đây, hàng năm dì Vương đều đến đây hái dâu cho Tiểu Ngũ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-784-me-bay-xuong.html.]

Tống Vân nhớ động tác hiệu lúc nãy của Tiểu Ngũ, rõ ràng là cảnh tượng từ cây ngã xuống. Hắn đang ngủ gốc cây, thể là vì hái dâu cho mà ngã từ cây xuống bất tỉnh.

Cô bước nhanh hơn, thúc giục Tiểu Ngũ nhanh lên.

Tiểu Ngũ tưởng cô chơi trò chơi với , lập tức chạy vụt , là chạy nhanh, với tốc độ , e rằng Triệu Trường Giang cũng đuổi kịp.

Tống Vân thể đuổi kịp, nhưng hai đứa trẻ thì đừng nghĩ đến chuyện đó, trong chớp mắt thấy bóng dáng nữa, may mà bản chúng đường, cứ thế chạy bộ về phía .

như Tống Vân nghĩ, một gốc cây dâu già một phụ nữ trung niên đang bất tỉnh.

"Mẹ, tỉnh dậy , Tiểu Ngũ ăn dâu." Tiểu Ngũ xổm xuống định lay phụ nữ trung niên, Tống Vân nhanh tay nhanh mắt ngăn : "Cậu đừng động ."

Chỉ sợ thương ở đầu, hoặc những chỗ như đốt sống cổ, cột sống thắt lưng, nếu lay gây thương tích nữa thì phiền phức lắm.

May mà khi kiểm tra, chỉ là bất tỉnh do va đập đầu, ước chừng chấn động nhẹ, cùng một vết trầy xước, nghiêm trọng lắm.

Tống Vân bấm huyệt cho Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ dần dần tỉnh , thấy Tiểu Ngũ đang xổm một bên nhặt dâu rơi đất ăn, thấy cô gái lạ mặt và hai bé đang xổm bên cạnh, ký ức dần dần trở về, nhớ chuyện từ cây ngã xuống.

"Cô cảm thấy thế nào? Có chỗ nào khó chịu ?" Tống Vân hỏi.

Mẹ Tiểu Ngũ Tống Vân đầy nghi hoặc: "Cô là?"

Cậu bé đang xổm bên cạnh vội : "Dì Vương, cô là chị quân nhân, giỏi đó, cô cứu Tiểu Long sóng cuốn , Tiểu Ngũ định kéo bọn cháu xuống biển, cũng là cô cứu bọn cháu đó."

Mẹ Tiểu Ngũ , sợ đến mức mặt mày tái mét: "Các cháu chứ?"

Hai bé cùng lúc lắc đầu: "Bọn cháu ."

Mẹ Tiểu Ngũ liếc đứa con trai vẫn đang nhặt dâu đất ăn, khuôn mặt đầy đắng cay, sang với Tống Vân: "Cảm ơn cô!"

Tống Vân đỡ Tiểu Ngũ dậy, để cô dựa gốc dâu: "Đừng cảm ơn vội, cô hãy tình trạng của , chỗ nào đau hoặc khó chịu ?"

Mẹ Tiểu Ngũ nhíu mày : "Bây giờ chỉ thấy đầu choáng, cũng đau, còn chân..." Cô cử động chân, gãy, , "Chắc là thương, nhưng gãy."

Tống Vân gật đầu: " gãy, nhưng ngã như cũng nhẹ, ước chừng dưỡng mấy ngày mới khỏi hẳn."

Mẹ Tiểu Ngũ gật đầu: " , cảm ơn cô, hôm nay nếu cô, Tiểu Ngũ gây họa lớn ."

Tống Vân hỏi: "Tiểu Ngũ, từ khi sinh như ?"

Mẹ Tiểu Ngũ lắc đầu: "Không , cháu bố đ.á.n.h một quyền khi mười lăm tuổi thành như thế."

Tống Vân vô cùng kinh ngạc, ngờ là một đáp án như .

Mẹ Tiểu Ngũ khuôn mặt đầy đắng cay: "Là hại Tiểu Ngũ, hôm đó cãi với bố nó, bố nó uống chút rượu, tức giận quá định đ.á.n.h , Tiểu Ngũ để bảo vệ , bố nó đ.á.n.h một quyền, đ.á.n.h trúng chỗ ." Bà chỉ thái dương của , "Tiểu Ngũ lập tức ngất , tỉnh dậy đó thành như ."

"Đã bệnh viện chữa trị ?" Tống Vân hỏi.

Mẹ Tiểu Ngũ gật đầu: "Chữa , thể chữa chứ, nó là đứa con duy nhất của , là mạng sống của . bác sĩ bệnh viện thương nặng, khả năng hồi phục bình thường là thấp, t.h.u.ố.c Bắc cũng uống nhiều, đều hiệu quả, thoáng cái mười năm , nó vẫn như lúc ban đầu, hề đổi chút nào."

Vân Vũ

Tống Vân nghĩ đến Minh Tâm Đan của , lẽ sẽ hiệu quả với chứng bệnh như của Tiểu Ngũ.

"Nhà cô ở ? Để đưa cô về." Minh Tâm Đan cô sẵn trong kho chứa đồ, nhưng khi dùng thuốc, kiểm tra cho Tiểu Ngũ .

 

Loading...