Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 77: Thời nào cũng lắm kẻ bạc tình

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:20:31
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà lão họ Tôn Tống Vân với ánh mắt đầy hy vọng: "Tống tri thức thanh niên, cô cho câu trả lời chắc chắn , chân ông nhà còn hy vọng ?"

Tống Vân xuống ghế, bà Tôn : "Tình hình là như thế , bệnh viện huyện xử lý vấn đề gì, chỉ là chân ông thương nặng, theo tình hình hiện tại, khi hồi phục thể sẽ khập khiễng, thể dùng sức nữa, chỉ thể nhón gót."

Ánh mắt bà Tôn dần tắt lịm, miệng lẩm bẩm: "Bác sĩ bệnh viện huyện cũng ."

Tống Vân tiếp tục: " chuyện đều ngoại lệ, một loại cao dán hiệu quả tuyệt vời đối với việc tái tạo xương gãy, chỉ là giai đoạn đầu dùng t.h.u.ố.c sẽ đau, cơn đau sẽ kéo dài bảy ngày, hai bác thử ?"

Cô thực sự loại cao dán , đó là "Tục Cốt Cao" mà cô từng phối chế cùng sư phụ, d.ư.ợ.c tính mạnh, hiệu quả , nhưng vì nhiều bệnh nhân chịu đau đớn nên ít khi sử dụng.

Ánh mắt bà Tôn bừng sáng, gật đầu liên tục: "Muốn, , chúng thử."

Ngay cả Lưu Đại Toàn, luôn im lặng, cũng nở nụ chân thành. Ông sợ đau, chỉ sợ thể bình thường, công việc đồng áng sẽ ? Chỉ dựa lương thực ít ỏi của ba đứa con bất hiếu, họ sẽ c.h.ế.t đói mất. Không thể để một bà lão hết việc. Nếu chân thể chữa khỏi, dù đau đến ông cũng chịu .

"Được , hai bác về , khi nào phối chế xong t.h.u.ố.c sẽ đến nhà bác băng bó cho ông." Trong nhà cô hai loại d.ư.ợ.c liệu cần thiết, còn thiếu vài loại nữa, lên núi tìm kiếm thêm.

Bà Tôn cảm ơn rối rít, vui mừng xúc động, hai vợ chồng đều rơm rớm nước mắt, nhưng hề tỏ đáng thương, tinh thần còn hơn lúc mới đến.

Tiếp theo là bệnh nhân thứ hai, nhanh chóng đến lượt ba. Người cầm ba bước phòng khám là bác Quỷ Kiến Sầu, mà là Lý Thắng Lợi.

Vân Vũ

Tống Vân đương nhiên nhận Lý Thắng Lợi, chỉ vì là tiểu đội trưởng, mà còn vì mối quan hệ mập mờ giữa và Triệu Tiểu Mai.

Nói thẳng , Lý Thắng Lợi chỉ là một con cá trong "hồ cá" của Triệu Tiểu Mai, nhưng mơ tưởng trở thành chủ hồ, thật buồn !

Tống Tử Dịch trí nhớ , là do phát, nhớ rõ ba phát cho bác Quỷ Kiến Sầu, tuyệt đối Lý Thắng Lợi mặt.

" nhớ là của bác Quỷ Kiến Sầu, đến tay ?" Tống Tử Dịch nghi ngờ tự nhiên hỏi, cũng chuyện gì to tát, hỏi rõ là .

Tống Vân cầm tờ giấy lên xem, xác nhận là do , ngẩng mặt Lý Thắng Lợi, chờ trả lời.

Lý Thắng Lợi ngẩng cao cằm: "Bệnh của gấp, nhà cô nhiều quy tắc, khám bệnh khó khăn lắm, đúng lúc bác Quỷ Kiến Sầu vội, nên nhường cho , vấn đề gì ?"

Tống Vân cất tờ giấy ngăn kéo, khẽ: "Không . Anh ?"

Lý Thắng Lợi lập tức đổi sắc mặt, tỏ vẻ đau đớn, chỉ đầu: " đau đầu."

"Đau như thế nào, ."

Lý Thắng Lợi , chỉ lặp lặp một chữ: đau.

Tống Vân nhận đến gây rối, trong lòng lạnh lùng: "Được, châm cứu ."

Lý Thắng Lợi biến sắc, vội vã khoát tay: "Không , châm cứu, uống thuốc, cô kê đơn cho ."

"Người tiếp theo." Tống Vân đột ngột gọi.

Bên ngoài bước hai , là một cặp con, gương mặt lạ, cách ăn mặc khác với dân làng, giống thành phố hơn.

Lý Thắng Lợi ì : "Cô , là kê đơn cho , t.h.u.ố.c kê mà gọi khác ."

Tống Vân hiệu cho hai con gần hơn, đuổi Lý Thắng Lợi, chỉ nghiêm mặt : "Anh tự đau đầu, rõ đau như thế nào, châm cứu chịu, bắt kê đơn, ở đây t.h.u.ố.c trị đau đầu."

Lý Thắng Lợi sốt ruột, quan tâm khác ở đó , há mồm : "Lúc nãy cô rõ ràng kê viên t.h.u.ố.c cho Kim Bảo, thấy , cô cứ kê cho viên t.h.u.ố.c đó là ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-77-thoi-nao-cung-lam-ke-bac-tinh.html.]

Tống Vân ngạc nhiên: "Anh cũng khó tiêu? Đó là viên tiêu thực từ sơn tra."

Lý Thắng Lợi gật đầu lia lịa: " đúng, cũng khó tiêu, cứ kê cho cái đó."

Tống Vân ghi bộ quá trình Lý Thắng Lợi đổi bệnh trạng và yêu cầu kê viên tiêu thực bệnh án, đó bảo ký tên.

Lý Thắng Lợi chỉ lấy thuốc, liếc qua bệnh án thấy vấn đề gì, liền ký.

Tống Vân lấy một hộp sắt, bên trong đầy những viên tiêu thực đỏ như kẹo, tùy ý lấy một viên cho Tử Dịch ăn, tự cũng ăn một viên, đó lấy hai viên bọc giấy, đưa cho Lý Thắng Lợi.

Sau khi Lý Thắng Lợi vội vã rời , Tống Vân lấy hai viên tiêu thực đưa cho hai con : "Viên sơn tra, chua chua ngọt ngọt, nếm thử ."

Hai con nhận lấy, cảm ơn.

Tống Vân cất hộp sắt , hỏi: "Ai khỏe?"

Người phụ nữ tóc ngắn đẩy cô gái trẻ lên : "Con gái khỏe."

"Ngồi ." Tống Vân chỉ chiếc ghế, thấy cô gái xuống vẻ e dè, hỏi: "Khó chịu chỗ nào?"

Cô gái vò vạt áo, giọng nhỏ như muỗi: "Đau bụng."

Người tóc ngắn thấy con gái như , sốt ruột với Tống Vân: "Cô thể bắt mạch cho con gái ?"

Tống Vân hai con với ánh mắt kỳ lạ, gì, hiệu cho cô gái đưa tay .

Vừa bắt mạch, cô nhíu mày hỏi: "Kinh nguyệt bao lâu ?"

Cô gái cúi đầu, gì.

Người tóc ngắn sắc mặt lập tức đổi, Tống Vân với ánh mắt cầu khẩn, hạ giọng hỏi: "Thật sự ?"

Tống Vân gật đầu: "Ừ."

"Bao lâu ?" Người run giọng hỏi.

Tống Vân ghi bệnh án: "Ít nhất ba tháng, cụ thể thì bác hỏi cô ." Liếc bộ quần áo rộng thùng thình của cô gái, ba tháng lộ rõ, khó nhận .

Tay run rẩy, sắc mặt biến đổi, đang nghĩ gì, một lúc lâu gì.

Tống Vân lên tiếng, cố ý hạ giọng: "Thai định lắm, giữ thì chú ý nhiều. Không giữ thì giúp , hai tự nghĩ cách."

Thời buổi phá thai cần giấy giới thiệu hoặc giấy đăng ký kết hôn, hai con lấy , nhưng liên quan đến cô, dù cô cũng t.h.u.ố.c phá thai.

Người tóc ngắn gật đầu, gượng gạo : "Cảm ơn bác sĩ Tống." Nói xong lấy từ túi một đồng đặt lên bàn: "Xin bác sĩ Tống giữ bí mật cho bệnh nhân."

Tống Vân nhận tiền: "Bảo vệ bí mật bệnh nhân là trách nhiệm của , cần trả thêm tiền, tiền coi như tiền mua viên sơn tra, khám bệnh nhận công điểm."

Người tóc ngắn vội gật đầu: "Vâng , hiểu."

Người tóc ngắn kéo cô gái trẻ rời , Tống Vân theo, thấy trong mắt cô gái ánh lên vẻ tuyệt vọng, trong lòng khỏi thở dài, chút cảm giác chuyện kết thúc.

Quả nhiên, đêm đó lúc hai giờ rưỡi, cổng nhà Tống Vân đập rầm rầm.

Loading...